Chương 31

Trong mắt bác sĩ Ngụy, ông nghĩ theo hướng cô thực sự hài lòng với cuộc hôn nhân này.

"Được rồi, lấy phong bì màu đỏ của chú rồi nhanh chóng trở về đi. Chú còn có bệnh nhân khác."

Tề Tư Tư và Triệu Tinh Vũ đáp lại bằng một nụ cười.

Cô đỡ người đàn ông đứng dậy, cả hai rời khỏi bệnh xá.

Ở cầu thang.

Tề Tư Tư nhịn không được hỏi: “Em nghĩ ý của bác sĩ Ngụy chính là vết thương của anh không nghiêm trọng, chỉ cần giữ gìn sức khỏe là được. Tại sao trong bộ đội còn còn đồn rằng anh sẽ đi khập khiễng thế? "

Kiếp trước, đôi chân của người đàn ông này quả thực không được bảo dưỡng tốt... Chẳng lẽ sau này đã xảy ra chuyện gì sao?

Triệu Tinh Vũ thần bí cười nói: "Là ý của cấp trên."

Sau khi thi đấu võ thuật trở về, ban đêm lãnh đạo cho rằng đây không phải là tai nạn, lo lắng có người trong quân đội phải chịu trách nhiệm nên cố tình tung tin này để kiểm tra kẻ đứng sau.

Khi nhắc tới chuyện này, Tề Tư Tư ngay lập tức hiểu ra.

Chuyện như thế này chưa bao giờ xảy ra với cha Tề.

Tuy nhiên, chuyện đó đã xảy ra khi cô còn nhỏ.

Nhưng...

Cô nhìn bóng dáng người đàn ông, trong mắt nhất thời phức tạp.

Cuối cùng, chân anh vẫn chưa lành lại, chẳng lẽ người phía sau không bắn trúng mục tiêu nên định tiếp tục?

Nghĩ đến đây, trái tim cô như bị giằng xé, cô quyết định sẽ sử dụng hết dung dịch tiến hóa cho anh thật sớm.

Trước khi người đứng sau kịp phản ứng, nhất định phải phục hồi toàn bộ sức khỏe cho anh càng sớm càng tốt để anh có thể đối mặt với kẻ thù trong trạng thái tốt nhất cũng như gây bất ngờ cho gã.

“Tư Tư?"

Anh đã đứng trên mặt đất ở tầng một, bối rối nhìn cô bất động.

“Em đây!"

Tề Tư Tư nhanh chóng phản ứng. Cô đi xuống dưới, chạy đến bên cạnh anh để đỡ người đàn ông lên xe lăn.

"Dạo này anh nên thành thật hơn một chút, tập dùng xe lăn đi. Bác sĩ Ngụy đã nói chân anh chưa hồi phục nên tốt nhất phải cẩn thận."

Cô thở dài giả vờ buồn bã.

Triệu Tinh Vũ ngước mắt lên, nhanh chóng hiểu ý cô.

Sắc mặt anh tối sầm, bình tĩnh nói: “Anh hiểu mà."

Bất chấp vẻ mặt của các y tá xung quanh, cả hai nhanh chóng rời đi.

"Vừa rồi anh quên chào mẹ rồi."

Sau khi rời bệnh viện, Triệu Tinh Vũ mới nhớ lại sự việc này.

"Không sao đâu, anh đoán bác sĩ Ngụy nhất định sẽ nói với mẹ." Tề Tư Tư mỉm cười nói. Chỉ vì bác sĩ Ngụy biết những lời bàn tán lan truyền trong các y tá, điều đó cho thấy ông cũng là một người thích hóng hớt nên chắc chắn sẽ gửi lời chào đến mẹ Tề.

"Đúng vậy. May mắn thay bác sĩ Ngụy là người đáng tin cậy, ông ấy là người của chúng ta."

Triệu Tinh Vũ gật đầu.

Ngoài những người đứng đầu, người duy nhất trong quân đội biết sự thật về vết thương của anh là bác sĩ Ngụy, bây giờ còn có Tề Tư Tư.

Trên đường về nhà.

Cô thường nghe lời thảo luận

từ người khác.

Mọi người đang bàn tán về sự thay đổi đột ngột của chú rể trong đám cưới ngày hôm qua.

Vụ bê bối của Hàn Quế Binh và Mâu Thúy Thúy đặt trong môi trường bảo thủ hiện nay là một thứ rất dễ bùng nổ nên lan truyền với tốc độ chóng mặt.

Hôm qua lúc dự tiệc, cô thấy rất nhiều người ở phòng khách. Có lẽ người này truyền cho người nọ, xong người nọ lại kể người khác, thế nên hầu hết mọi người đều biết.

Tề Tư Tư không chú ý mà chỉ vỗ nhẹ vào vai Triệu Tinh Vũ.

Anh là một ngôi sao mới nổi trong quân đội, lãnh đạo cũng đặt nhiều hy vọng vào anh, nhưng giờ đây anh lại bị so sánh với một kẻ thối nát như Hàn Quế Binh khiến cô cảm thấy có chút áy náy.

“Anh vẫn ổn."

Triệu Tinh Vũ nắm lấy tay cô quay lại nhìn, trên môi nở một nụ cười nhẹ.

Từ khi đồng ý yêu cầu của cấp trên, anh đã sớm dự đoán mình sẽ bị người khác bàn tán. Hiện tại có thể kết hôn với Tư Tư đã là chuyện tốt đẹp anh chưa từng dám nghĩ tới, nên giờ sao có thể quan tâm đến tin đồn này được.

Tề Tư Tư thở dài: “Em chỉ không vui mà thôi, vì sao bọn họ phải xếp Hàn Quế Binh vào chung hàng với anh chứ?”