Chương 6

“Hiện tại cô đã quậy mọi chuyện thành như vậy rồi, cô cảm thấy hài lòng chưa? Để tôi xem xem sau này còn có ai dám muốn cưới cô về nữa hay không!”

Cô ta nghĩ mãi không ra nguyên do, lúc trước cô ta luôn giấu diếm chuyện này rất tốt, tại sao bây giờ lại đột nhiên bị Tề Tư Tư bắt được, hơn nữa còn vào lúc quan trọng như thế này.

Tề Tư Tư cười cười, chậm rãi nói: "Nếu như cô luyến tiếc hắn đến vậy, tình nguyện làm một cô em gái nuôi không có danh phận gì cả vẫn muốn ở lại bên cạnh hắn, thế thì tôi đương nhiên muốn thành toàn cho ‘tình cảm sâu đậm’ này của cô rồi!"

“Tư Tư, em nói như vậy là có ý gì?”

Hàn Quế Binh cũng đuổi theo.

Trong lúc hoảng loạn, quần áo trên người hắn vô cùng lộn xộn, lộ ra hết toàn bộ vết hôn trên cổ của hắn.

“Anh hỏi tôi nói như thế là có ý gì à?”

“Ngay cả em gái nuôi của mình mà anh cũng có thể ngủ chung giường được, ai biết anh còn ngủ với ai? Loại đàn ông không sạch sẽ như anh, tôi cũng không dám nhận." Tề Tư Tư cười trào phúng.

Gương mặt của Hàn Quế Binh lập tức đỏ lên, hắn siết chặt nắm tay đến mức trên mu bàn tay nổi lên gân xanh, biểu cảm trên gương mặt hắn liên tục thay đổi, cuối cùng hắn cố gắng kìm chế mà nói: "Tư Tư, anh biết em đang tức giận, việc này là do anh không đúng, nhưng anh thật lòng muốn ở bên cạnh em hết đời hết kiếp, chúng ta có thể xí xóa chuyện này được không em?"

Tề Tư Tư nhướng mí mắt.

Đại khái cô có thể đoán được Hàn Quế Binh sẽ nói như thế nào, đơn giản là hắn muốn cô phải xem việc này giống như một việc nhỏ bất ngờ xảy ra, sau đó để cho đám cưới tiếp tục diễn ra…

Nhưng cô ngốc đến vậy sao?

Không hề!

Tề Tư Tư quả quyết từ chối.

"Nhân dịp hôm nay có nhiều người chứng kiến chuyện này như vậy, nếu như các ngươi đã thích lẫn nhau, thích đến mức kìm lòng không đậu lên giường với nhau, làm ra chuyện xấu xa dâʍ đãиɠ trước lúc kết hôn, vậy thì tôi lập tức thành toàn cho các người."

“Các người cũng đừng làm chậm trễ tôi, tôi vẫn muốn tìm một người đàn ông đứng đắn để kết hôn.”

Ngụ ý chính là đang nói Hàn Quế Binh không phải là người đàn ông đứng đắn.

Hắn tức giận đến mức trợn tròn mắt, liếc nhìn Tề Tư Tư, như thể giây tiếp theo hắn sẽ lập tức đi lên đánh người.

“Em muốn kết hôn với ai hả?”

“Triệu Tinh Vũ à?”

"Bây giờ anh ta đã bị gãy một chân rồi, nói không chừng sẽ trở thành người què, thế mà em còn để mắt tới anh ta ư?"

Điều kiện sức khỏe của Triệu Tinh Vũ không tốt, nhưng tay chân của anh vẫn còn khỏe mạnh, anh vẫn còn có thể ở lại trong bộ đội, chỉ cần phó tư lệnh Tề chịu cho cơ hội, anh có thể leo lên trên chức vị cao hơn nữa.

Tình huống hiện tại của Triệu Tinh Vũ kém xa hắn gấp mấy lần.

Bộ đội sẽ không cần một người bị què chân, cho dù Triệu Tinh Vũ miễn cưỡng ở lại, cũng chỉ có thể làm một vài công việc vặt vãnh, hắn không tin bằng vào lòng kiêu ngạo của Triệu Tinh Vũ, có thể chấp nhận chuyện như thế này!

“Anh ấy sẽ không bị què!”

Tề Tư Tư nhấn mạnh câu chữ mình nói ra.

Có cô ở đây, bất kể là đến thành phố, Hộ thị hoặc là nước ngoài, cô sẽ luôn cố gắng để giúp cho Triệu Tinh Vũ tốt hơn.

Triệu Tinh Vũ nhìn cô, ánh mắt có chút kinh ngạc.

Vốn dĩ anh tưởng rằng Tư Tư không có tình cảm nam nữ đối với mình, anh cũng sắp từ bỏ tình cảm của mình dành cho cô.

Giờ phút này nghe được những lời cô nói ra để bảo vệ mình, trong lòng của anh vẫn nhấc lên những cơn sóng to gió lớn, khiến cho lòng tham của anh bắt đầu rục rịch muốn trào dâng.

Hàn Quế Binh chỉ nghĩ là bản thân đã nắm được nhược điểm của cô, trong nháy mắt lòng tin của hắn dâng cao, hắn cười nhạo nói: "Tư Tư, em đừng ngây thơ nữa, gả cho một người què không tốt đâu em.”

"Em hãy tha thứ cho anh lần này, anh cam đoan sẽ đưa Thúy Thúy quay về nông thôn, từ nay về sau anh sẽ không bao giờ liên lạc với em ấy nữa, chúng ta trở về tiếp tục kết hôn được không?"