Chương 10

Bà Triệu cũng coi là một nhân vật, chồng bà ta đột ngột qua đời vì một vụ săn bắn tập thể vào mùa đông trong làng, không lâu sau con trai ta bà bị biến thành kẻ ngốc, nhưng bà ta không tái giá mà đi làm đồng để chăm sóc gia đình, nếu những chuyện đó ở kiếp trước không xảy ra, có lẽ cô vẫn cảm thấy là một nữ nhân thì Triệu quả phụ cũng không phải dễ dàng gì, nhưng bây giờ Điền Tú Vân trong lòng hận chết Triệu quả phụ.Về phần tình huống hiện tại, cho dù kiếp trước ký ức mấy chục năm, Điền Tú Vân cũng có chút mơ hồ, kiếp trước nàng chưa từng nghe qua tin đồn Triệu quả phụ cùng người khác. Nếu có, đừng nói là làng có chứa nổi bọn họ hay không, thì Hồng vệ binh trong làng sẽ không bỏ lỡ cơ hội công khai chỉ trích này.

Điền Tú Vân tiếp tục kiên nhẫn lắng nghe, một lúc lâu sau, cô mới nhận ra người đàn ông có quan hệ tình cảm với Triệu quả phụ không ai khác là trưởng thôn Lý Xường, cũng khó trách kiếp trước không có tin đồn gì về Triệu quả phụ, có được sự giúp đỡ của trưởng thôn, bà ta thật sự không cần sự giúp đỡ của những người đàn ông khác.

"Chết tiệt, anh không sợ bị vợ phát hiện sao mà mới sáng sớm đã kêu người ta ra ngoài." Chắc hai người đã xong việc, Triệu quả phụ rúc vào lòng Lý Xường làm nũng.

Điền Tú Vân núp sau bụi cây nghe thấy mà tặc lưỡi, một người phụ nữ lớn tuổi như vậy còn cho rằng mình là một cô nương à, vừa nói vừa nén giọng cũng làm người ta buồn nôn.

“Lão tử sợ cái rắm, ngược lại là ngươi, gần đây không có tìm ngươi, có phải đặc biệt muốn ta hay không?” Lý Xương cũng không gấp gáp mặc quần áo, ngược lại ở trên thân Triệu quả phụ sờ sờ tìm kiếm, Triệu quả phụ mặc dù hơn ba mươi tuổi, nhưng mà bảo dưỡng tốt, một chút cũng nhìn không ra tuổi tác, rất được Lý Xương yêu thích.

“Ai nha ~ mắc cỡ chết mất, người ta đương nhiên là muốn.” Triệu quả phụ đầu tiên là một hồi lấy lòng, tiếp đó chuyển giọng nói mang theo một chút đau thương “thế nhưng mà ngươi cũng biết, ta có mỗi Đại Trụ là con trai, bây giờ hắn cũng đã lớn, thế nhưng lại không có người nào nguyện ý đính hôn, mắt thấy một năm tiếp đến một năm, ta đây rất buồn.”

"Nhìn xem, chuyện này lớn lao gì mà khiến ngươi mặt mày ủ dột." Lý Xương vẫn cảm thấy đau lòng tình nhân của mình, thấy Triệu quả phụ lại tỏ vẻ buồn bã, lập tức an ủi: "Mười dặm tám thôn này có rất nhiều người không đủ ăn, chỉ cần có tiền, còn sợ không lấy được con dâu sao?"

“Nói thì nói như thế, thế nhưng cũng không phải nhà ai đều nguyện ý gả con gái cho Đại Trụ với tình huống như vậy.” Trong lòng Triệu quả phụ thật sự sầu muốn chết.

"Haha, tại sao không có? Tiểu Hồng cũng từng nhắc tới, con gái lớn của gia đình con trai thứ ba Điền Mậu Tài ở trong thôn là một ứng cử viên sáng giá. Điền gia thiếu tiền, không để ý đến con gái của mình, mặc dù nhỏ hơn một chút, nhưng đợi hai ba năm nữa chẳng phải được rồi sao, lúc đó chuẩn bị nhiều tiền hơn, Điền gia vẫn sẽ đồng ý thôi?" Lý Xương thản nhiên nói.

"Ta cũng biết ngươi đang nói đến Điền gia, nhưng việc này dù sao cũng phải đợi, ta sẽ quay về suy nghĩ." Giọng điệu Triệu quả phụ có chút hưng phấn nhưng cũng có chút do dự.

“Tiểu oan gia, trước hết để cho ca ca hài lòng rồi lại nghĩ cái khác.” Lý Xương không kiên nhẫn khi lãng phí thời gian ở trên một người ngu ngốc, thế là lại đem Triệu quả phụ đặt ở dưới thân.