Chương 48: Hudson Cố Gắng (1)

Người dịch: Whistle

Pháp không trách chúng, cho dù Bá tước Pierce có muốn thi hành quân pháp thì cũng không làm được.

Đừng thấy trước đó chỉ vì lợi ích mà mấy vị quân đoàn trưởng kia huyên náo rất căng, nếu như Bá tước Pierce thật sự muốn ra tay độc ác với đám quý tộc của quân đoàn số 5 thì bọn hắn sẽ lập tức đổi hướng đầu thương.

Trong thế giới quý tộc chỉ có lợi và hại, không có đúng sai. Trung tiểu quý tộc phụ thuộc vào đại quý tộc, đồng thời cũng sẽ liên thủ để đối kháng với đại quý tộc, đây đã là một loại chính trị cân bằng, cũng là đạo sinh tồn của tất cả mọi người.

Ngay cả cao tầng cũng sẽ tuân theo đạo này. Đại quý tộc phụ thuộc vào vương quốc, đồng thời cũng sẽ liên thủ để đối kháng với Quốc vương, đó cũng là một loại chính trị cân bằng.

Theo cái nhìn của Hudson, mỗi một vương quốc trên lục địa Aslante này chính là những công ty riêng, đám quý tộc và quốc vương chính là cổ đông của công ty đó.

Sự khác biệt nằm ở chỗ nắm giữ bao nhiêu cổ quyền, trên bản chất thì tất cả mọi người đều là chủ nhân của công ty.

Có thể sẽ vì lợi ích mà ầm ĩ, cạnh tranh.

Đại cổ đông nắm giữ nhiều cổ phần hơn, cho nên có quyền nói chuyện hơn, nhưng cổ phần của trung tiểu cổ đông cộng lại liền nhiều hơn đại cổ đông, đủ để phủ định quyết nghị của đại cổ đông.

Địa vị của mỗi người đều sẽ tồn tại một sự chênh lệch nhất định, nhưng về bản chất thì lại nắm giữ quyền nói chuyện ngang hàng.

Cho dù là quốc vương thì cũng không thể vô duyên vô cớ xử tử một vị quý tộc. Cho dù là vị quý tộc này phạm phải trọng tội thì cũng phải do quý tộc nghị hội, nhận định, sau đó mới có thể xử tử.

Đương nhiên, đây đều là trên mặt nổi. Chuyện lén lút thì không có người nào có thể cam đoan.

Trên lý luận tới nói, vi phạm quân lệnh trên chiến trường liền có thể trực tiếp xử tử. Nhưng thì áp dụng vào thực tế thì lại không phải như vậy.



Miễn là không phạm phải sai lầm mang tính nguyên tắc, làm người không phải đặc biệt thất bại, liền sẽ có một đám thân bằng cố cựu nhảy ra cầu tình.

Nhất là khi vi phạm loại quân lệnh mang tính quần thể như thế này, chỉ cần không gây ra tai nạn gì thì cuối cùng cũng sẽ chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.

So với việc vi phạm quân lệnh thì việc xử lý kỵ binh Griffin của Bá tước Pierce sẽ có kết quả nghiêm trọng hơn. Việc trước thuộc về chuyện công, nhưng việc sau lại là ân oán cá nhân.

Nhìn kỵ binh Griffin rời đi, Hudson liền bắt đầu tính toán xem nên giải quyết hậu quả lần này như thế nào. Thông báo cho đồng minh trở về thì đã không còn kịp rồi, huống chi hắn cũng không biết mục tiêu ăn cướp cụ thể mà đại quân đang nhắm đến.

Hudson bbất đắc dĩ thở dài một hơi, quyết định cuối cùng là nằm ngửa. Thích thế nào thì thế đó đi, dù sao bây giờ hắn cũng đã bất lực.

Cho dù Bá tước Pierce có truy cứu trách nhiệm thì cũng chẳng có quan hệ gì với hắn. Cùng lắm chỉ là biết chuyện không báo, so với vi phạm quân lệnh liền không đáng được nhắc tgoiws.

Về phần những người khác, cũng chỉ có thể tự cầu phúc. Tất cả mọi người đều là người trưởng thành, từ khi đưa ra quyết định đi ăn cướp thì cũng nên chuẩn bị sẵn tâm lý khi chuyện này bại lộ.

............

Bộ chỉ huy liên quân, khi Bá tước Pierce nhận được tin tức thì cũng không có biểu hiện nổi trận lôi đình.

Nếu như quý tộc an phận như vậy thì vẫn còn xem như quý tộc sao?

Ăn thiệt thòi lớn như vậy, nếu như quân đoàn số 5 không có phản ứng thì đó mới là vấn đề lớn.

Theo cái nhìn của Hudson thì việc đi ra ngoài ăn cướp rất nghiêm trọng, nhưng trong cái nhìn của Bá tước Pierce thì chuyện này căn bản không tính là đại sự gì .



Làm gì có quân đội nào không cướp bóc chứ?

Một đám lãnh chúa quý tộc đều tự mang lương khô lên chiến trường, nếu như không để cho bọn hắn ăn cướp, vậy thì lấy cái gì để hồi vốn?

Lỗ vốn một hai lần thì không sao, nhưng nếu lỗ tới 10 lần tám lần thì là bệnh thiếu máu, dù cho có gia đại nghiệp đại thì cũng sẽ bị giày vò đến phá sản.

Theo cái nhìn của Bá tước Pierce, chỉ cần lương thảo có thể được đưa đến đúng thời hạn thì những chuyện khác chỉ là vấn đề nhỏ.

Quan niệm trên khoảng cách thế hệ không thể bị đảo ngược chỉ trong một thời gian ngắn được, cho dù Hudson đã rất cố gắng để dung nhập thế giới này.

Nhưng cuối cùng thì hắn chỉ mới đến thế giới này có mấy tháng, so với mấy chục năm ở kiếp trước thì thật sự là không có ý nghĩa.

Hành vi có thể thay đổi, nhưng tư duy thì vẫn đang bị ảnh hưởng. Đây là ưu thế, cũng là yếu thế.

Vấn đề chủ yếu vẫn là vòng tròn, sau khi xuyên việt, người mà Hudson tiếp xúc chính là tiểu quý tộc, đối tượng bắt chước, học tập cũng là tiểu quý tộc.

Không đứng trên độ cao nhất định thì sẽ rất khó hiểu được ý nghĩ của những đại nhân vật này.

“James, phái người thông báo cho quân đoàn số 5, cưỡng chế bọn hắn tăng nhanh tốc độ hành quân. Thuận tiện thông báo cho bọn hắn một tiếng, chuyện này ta đã biết rồi, để cho chính bọn hắn tự xem rồi xử lý đi! Pierce cười lạnh nói.

Bây giờ không phải là lúc để so đo, phản quân còn giảo hoạt hơn trong dự đoán của Pierce, ven đường đã bố trí không ít cạm bẫy, làm cho liên quân khổ không thể tả.

Nếu như không có kỵ binh Griffin điều tra, phát hiện được âm mưu của địch nhân trước, sợ là lần này phải ăn thiệt thòi rồi.

Đối đầu với một đám địch nhân không có đạo đức, trong vòng ba ngày đến được thành Dadir là một nhiệm vụ không thể hoàn thành.