Chương 1: Quỷ dục

Nàng là Quỷ dục. Nàng là sinh ra từ lòng tham lam, ích kỉ và du͙© vọиɠ của con người.

Một con quỷ quái sinh ra để hút lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của đàn ông. Nàng đã tồn tại cả trăm nghìn năm, và vẫn sẽ sống trăm nghìn năm nữa. Chỉ cần con người còn không thể nói lòng tham cùng du͙© vọиɠ thì nàng vẫn còn tồn tại.

Những kẻ có lòng tham cùng du͙© vọиɠ càng mãnh liệt sẽ càng dễ dàng bị Quỷ dục chú ý đến.

Chỉ cần đủ tham lam, đủ ích kỉ, đủ xấu xa.

Kẻ bị chú ý, không một kẻ nào có được kết cục tốt.

Nhân quả nghiệp báo, không kẻ nào thoát khỏi.

...

Thiếu nữ vuốt ve làn tóc mềm mại. Đôi mắt nàng đĩ đượi đong đưa lướt xuống phía dưới, thưởng thức thế gian ô trọc dơ bẩn.

Những kẻ bên dưới liền vì một ánh mắt của nàng mà điên cuồng. Kẻ trên đè kẻ dưới muốn tìm kiếm sự chú ý của người đẹp.

Ánh mắt tham lam cùng dơ bẩn không thèm che dấu, như hóa thực chất liếʍ láp nàng thân thể từng chỗ.

Là nữ nhân khác, hẳn sẽ xấu hổ phẫn uất đến chết đi được, nhưng trong mắt thiếu nữ chỉ có một mảng bình lặng.

Đối với nàng những kẻ bên dưới như một đống đồ ăn động đậy, gia súc nuôi nhốt. Có ai để ý đồ ăn nghĩ gì?

"Các vị quan gia khoan hãy vội vã. Vị này tiểu thư hôm nay sẽ đấu giá đêm đầu. Chỉ cần các vị ra giá đủ cao, người đẹp này đêm nay là của các vị."

Tú bà đôn đả mời chào, khuôn mặt đầy thịt co lại một nhúm, hai mắt cong tớn, không còn nhìn thấy con ngươi bên trong.

Bao năm hành nghề mua hoa bán thịt, bà ta không cần nghĩ cũng biết được bản thân ôm được một cây rụng tiền. Nhìn khuôn mặt kia, dáng người kia, nàng ta là nữ nhân còn lay động huống chi đám đàn ông thối này.

Bà ta tha hồ mà đếm tiền. Chỉ tưởng tượng cũng khiến bà ta sướиɠ run người.

Bên dưới liền một mảng xôn xao.

Tú bà đưa ra một con số.

Thi nhau người ra giá.

Mỹ nhân bị một lão phú hộ cướp đi. Những kẻ bên dưới tiếc hui hủi. Ai bảo họ không có nhiều tiền lắm của như kẻ kia, tên kia cũng nổi tiếng gian xảo, chuyên bóc lột bọn bần dân, lại là con rể của quan lớn, làm gì có ai dám cùng hắn đấu. Nhưng bọn họ cũng không phải không còn có cơ hội. Người đẹp vẫn sẽ ở nơi này đợi.

Dù vậy cũng không ít kẻ vương vấn nhìn nàng bị đưa đi.

Tên phú hộ bước chân vào hương phòng. Hương thơm ập vào mũi hắn khiến cả người hắn nóng rực.

Hắn vội đưa mắt đảo đưa tìm kiếm hình bóng người đẹp.

Ánh mắt hắn chạm vào rèm ngủ màu đỏ bị hạ xuống trên giường, bên trong thấp thoáng một hình bóng yểu điệu.

Hắn nuốt nước bọt đến ực một cái.

Trong mắt nóng rực tà hỏa, vội vàng vén lên rèm đỏ. Phong cảnh bên trong khiến máu mũi hắn chảy xuống khiến bộ dạng mặt chuột tai khỉ kia càng thêm đê tiện.

Người đẹp bị trói bởi một sợ dây màu đỏ. Đôi mắt bị che bởi một dải lụa trắng, môi nàng đỏ ửng như máu, da thịt tuyết trắng như ngọc thượng hạng. Càng làm hắn điên cuồng là trên người nàng chỉ có mỏng dính một cái yếm đỏ. Nàng còn mềm mại, gấp gáp gọi hắn:

"Quan gia, chàng cởi trói cho em..."Tên phú hộ lao đến, trầm luân ở trên người nàng.

Chỉ là hắn không biết, trên đời này đáng sợ nhất chính là đàn bà đẹp.