Chương 2: Baba ơi cứu con với!

Cửa hàng của người môi giới trong bóng đêm đột nhiên nhiều thêm bốn năm người. Bọn họ điệu bộ thấp, cơ hồ có thể hoàn mỹ dung nhập vào bóng đêm. Nhưng nếu lại gần, bạn sẽ phát hiện ra thứ mà chúng đang cầm trên tay không gì khác chính là hung khí sắc bén mà bọn trộm cắp thường sử dụng.

Đây là một nhóm già đời, kế hoạch tương đối chu toàn, ăn ý mười phần, chỉ dùng ánh mắt là có thể hoàn mỹ câu thông với nhau. Sau khi lặng lẽ cạy cửa, đoàn người trực tiếp tiến vào cửa hàng của người môi giới.

“Tiền đặt đâu?” Gã cầm đầu nhỏ giọng hỏi.

“Trong văn phòng hướng Đông Bắc. Ban nãy tao thấy gã để trong đó.”

Bọn người vừa nói vừa đi đến văn phòng, liền cạy chiếc két sắt an toàn ra.

“300 vạn? Nhiều như vậy?” Đám người liếc mắt nhìn nhau một cái, trong mắt đối phương thấy được kinh hỉ.

“Ha ha ha, lòng tham không đủ rắn nuốt voi, xem ra căn phòng kia đúng là giá trị không ít!” Cầm đầu cười nhạo một tiếng, lập tức liền hiểu được nguyên nhân.

Trong ngành trung gian, nếu có căn nhà tốt được rao bán, chỉ cần lưu động đủ vốn, liền có thể đứng tên công ty trước để sau này bán được giá cao. Rõ ràng đây cũng là ý định của người môi giới. Vì vậy, sau khi từ biệt người nam giả danh vào ban ngày, hắn ta liền vội vã đến ngân hàng để rút trước số tiền và cất vào két sắt.

Vốn là phòng ngừa chu đáo, hiện tại lại tiện nghi cho đám trộm này.

Đám người di chuyển rất nhanh, không tới năm phút liền lưu loát đem tiền cất vào trong túi lấy đi. Họ không biết rằng, một loạt hành động của họ hoàn toàn lọt vào mắt một người, đó chính là người môi giới.

Lúc này người môi giới đang trốn ở dưới gầm bàn, suýt chút nữa sợ đến mức đại tiện cũng không dám ló đầu ra. Những tên trộm này gan to búa lớn, một đám người tỏa ra mười phần sát khí. Huống chi dù là trong bóng đêm hắn vẫn thấy được gương mặt của tên cầm đầu, rõ ràng là của khuôn mặt mà cảnh sát đang nhớ thương đã được thông báo trên TV với tội danh gϊếŧ người cướp của.

Trên tay của mấy kẻ đó đã dính mạng người.

Hắn liền nhớ đến lời căn dặn đầy yêu thương của Duật Cửu Âm hồi sáng, “Buổi tối trong tiệm đừng lưu người, người ở thì đừng lên tiếng, nếu không sẽ khó giữ được cái mạng nhỏ.” Liên hệ lại với tình huống trước mắt, người môi giới bị dọa suýt chút nữa đẫm quần luôn rồi.

Rốt cuộc, nếu hắn thực sự đứng lên chống lại đám người trước mặt, hắn ta đảm bảo mình sẽ bị đâm trọng thương như những nạn nhân khác.

Cứ như vậy, người môi giới bịt chặt miệng mình, nơm nớp lo sợ trốn tránh vì sợ bị phát hiện. Thẳng đến khi đám người nà rời khỏi cửa hắn cũng không dám thở dốc. Nằm lo sợ khoảng một tiếng sau, xác định đám người sẽ không quay lại hắn mới dám bò ra ngoài, tay run rẩy báo cảnh sát.

Đồng thời hắn nhớ lại ba gã sinh viên mà Duật Cửu Âm gặp hồi chiều. Nếu hắn nơi này không phải vì trùng hợp, liệu bên kia bọn họ…. Một trận gió lạnh bay qua, người môi giới rùng mình một cái, cảm thấy ớn lạnh cả người.

Bên này người môi giới bổ não tưởng tượng, không nghĩ tới những gì ba gã sinh viên phải trải qua lại đáng sợ hơn cả vạn lần.

Chỉ có thể nói không làm thì sẽ không chết.

Từ chỗ Duật Cửu Âm đi về, ba gã ngồi trong ký túc xá càng nghĩ càng khó chịu. Không hẹn mà cùng nhau phun tào lên diễn đàn trường.

Duật Cửu Âm vừa tiếp nhận nhà ma, nơi có danh tiếng nhất định với giới trẻ ở thành phố B. Đương nhiên không phải bởi vì nó có thể thỏa mãn thú vui trong lòng bọn họ mà là vì đã lâu lắm rồi không có người chú ý tới, nơi bị đồn đại là một trong mười ngôi nhà ma hàng đầu.

Ba gã sinh viên này trên diễn đàn coi như cũng có chút nhiệt độ. Không chỉ là thành viên mà còn là người dẫn chương trình phát sóng trực tiếp thần quái của một nền tảng phát sóng trực tiếp.

Gần đây, nội dung phát sóng trực tiếp mới của họ là khám phá mười ngôi nhà ma hàng đầu ở thành phố B. Đặc biệt là trong hai ngày đầu tiên, mấy gã đã ở lại qua đêm trong ngôi nhà ma đáng sợ nhất. Bởi vậy hiện tại đang là thời điểm nhân khí cao nhất, hơn nữa nội dung bài đăng còn phun tào đây là một trong những ngôi nhà ma hàng đầu nên nhanh chóng được mọi người nghiêm túc xem.

Lúc đầu ai cũng phàn nàn theo, nói nhà ma nếu thật sự là nhà ma thì không sao, nhưng hóa ra bị hư hao như vậy mà vẫn còn kinh doanh được, đơn giản là phản khoa học đó. Đến khi ba gã phàn nàn rằng bản thân Duật Cửu Âm còn đáng sợ hơn cả ngôi nhà ma ám thì liền bị trực tiếp cười nhạo.

“Ha ha ha, đáng sợ vậy sao hắn làm sao không đi vào giả quỷ a? Nhất định có rất nhiều khách du lịch!”

“Còn cõng lão phu sau lưng? Hắn không phải nói trên đầu ngươi có mười tên thái giám sao, thật nực cười!”

“Chỉ có vậy còn bị dọa sợ, e rằng không phải Thạch Nhạc Chi (mất trí)."

Ba gã đều là những người trẻ tuổi bốc đồng, sau khi bị chế nhạo là nhút nhát liền cảm thấy không phục, chửi mắng lại liên tục tới tận đêm khuya.

“Một đám ngu xuẩn!” Trong ký túc xá, lão nhị trong ba gã sinh viên đại học tức giận quăng chuột, cho rằng trên diễn đàn toàn bọn troll người, đều là não tàn.

Lão tam thấy thế, chạy lại khuyên, “Thôi quên đi, bọn họ biết cái rắm. Huynh đệ chúng ta cũng không phải là có thể cãi nổi. Bất quá tao nói này, đồng dạng là mười đại hung trạch, chỗ hung trạch kia ở hai ngày còn thú vị hơn, cũng không biết cái vụ án tử hồi trước là như thế nào.”

“Còn có thể là chuyện gì?” Lão đại nhắm mắt dưỡng thần cũng tới góp vui, “Ngày báo án cũng là ngày phá án. Ai mà ngờ được gϊếŧ nam chủ nhân trong nhà chứ, thật sự là cầm thú! Gϊếŧ cha mình còn chưa nói, lại còn có thể ra tay với một đôi hài tử.”

“Tao nghe không chỉ vậy đâu!” Lão nhị cố ý đè thấp giọng nói, “Tao có nghe qua vụ này. Nghe nói…gã đó còn lột da của ba xác chết rồi khâu chúng lại với nhau thành một con búp bê da người!”

“Mẹ mày! Hù chết lão tử rồi!”

Ba người đùa giỡn với nhau, đề tài liền chuyển sang máng khác. Vào lúc này, đèn phòng chợt tắt. Cả bọn hoảng sợ rồi lại ngó đồng hồ, hóa ra là tới giờ tắt đèn của ký túc xá rồi.

Phun ra một hơi, ba gã đều không nhịn được trước sự nhát gan của cả đám mà bật cười. Vào lúc này, bên ngoài cái cửa sổ đã bị bức màn che lại đột nhiên có tiếng gõ.

“Ai đó? Nửa đêm nửa hôm không có việc gì mà lại gõ cửa phòng nhau chớ.” Lão nhị hùng hổ muốn kéo mở bức màn nhưng đi chưa được hai bước liền bị lão tam ngăn lại.

“Sao thế?” Lão nhị cảm thấy khó hiểu. Quay đầu sang bên lão đại cũng thấy vẻ mặt gã khó coi đến cực điểm.

“Bọn mình đang ở lầu sáu đó cha.”

Cho nên người gõ lên kính cửa sổ…. Là ai?

Lão nhị cả người đều ngây ngốc, đáy mắt chậm rãi lộ ra thần sắc hoảng sợ. Mà nhiệt độ trong phòng như muốn kết đôi với sự kiện kì lạ này, chậm rãi trở nên lạnh lẽo hơn.

Bóng đêm lạnh run người, xuyên qua khẽ hở của bức màn, ở một góc độ nhất định, ba gã sinh viên đại học có thể thấy rõ ràng có một đôi mắt đang nhìn trộm ẩn sau tấm kính. Nó dường như đang kiểm tra xem con mồi trong này có đủ mỹ vị hay không.

“Chạy! Chạy mau!” Cả ba chạy như điên về phía cửa. Thế nhưng cửa phòng lúc này lại căn bản mở không ra. Đúng lúc này, cửa kính vỡ vụn, đồ vật bên ngoài kia cũng rốt cuộc lộ mặt.

Yêu quái phương nào hiện hình!? Ba gã sợ tới mức trợn mắt há hốc mồm, sự xuất hiện của con quỷ trước cửa sổ phòng họ là điều hoàn toàn bất đồng với nhận thức trước đây của họ.

Con quỷ này thân trên thì có ba khuôn mặt quỷ, phần thân dưới thì chỉ có một cây gậy. Đúng vậy, chính là một cây gậy. Nó giống cái loại treo cổ thị chúng vào thời cổ đại, cái cây gậy run run rẩy rẩy, đầu nảy và lắc lư. Khoang cổ thì đang chảy ra một khối vật thể màu trắng mềm mại. Nó có một mùi thối rữa sau khi sinh ra những con giòi bọ, và còn giống như... Một bộ não đã bị đập nát.

Ba người không thể tin nhìn mấy lần, càng sợ hãi, càng không rời được mắt. Mà quỷ kia cũng càng ngày càng gần hơn.

Đốc, đốc, đốc….

Chiếc gậy nhịp nhàng đánh xuống đất, không khí trong phòng thì càng lúc càng lạnh, dường như trong bóng tối còn có những nữ hài đang vỗ tay hát bài đồng dao.

"Lật ngược sợi dây hoa, lấy ngón tay quấn quanh và thắt nút. Rút dây, móc ra hình, thủ thuật thật buồn cười. Ngươi chặt một cái chân gà to, ta chặt từng sợi mì. Ngươi cắt đứt một chiếc lưới đánh cá lớn, ta để nó vào bồn tắm, ngươi cắt chiếc dù trên máy bay, ta dùng chiếc kéo và bình hoa...”

Giọng hát của trẻ con phá lệ đáng yêu, nhưng mà ở trong bóng đêm như vậy lại quỷ dị và khủng bố tới cực điểm. Bởi vì bài đồng dao này hiên ngang thể hiện quá trình tử vong cho họ.

Chân gà là những bàn tay bị chặt đứt, sợi mì là phần ruột còn lại sau khi mổ bụng, lưới đánh cá là những sợi dây buộc thành nút trên người, bồn tắm là chiếc bình đặt bên dưới để hứng máu. Còn chiếc dù... con ma bị bóp cổ chết, chẳng phải nó chỉ có một đầu thôi sao? Kéo với bình hoa là thứ đã gϊếŧ chết ả.

“Là, là thật... Truyền thuyết ngôi nhà ma là thật!” Ba người nhìn nhau, không khỏi cảm thấy hối hận. Mắc gì lúc trước nổi hứng muốn tham quan nó chứ!

Nhưng trên đời làm gì có thuốc hối hận, ngay khi bọn họ bởi vì sợ hãi mà không thể động đậy thân thể, cái đầu quỷ trên gậy liền vọt tới bọn họ!

“Á!” Ba gã không thể khống chế mà thét chói tai, thế nhưng sự tuyệt vọng chỉ càng kéo gần hơn thôi.

Một lần lại một lần, những bài đồng dao càng ngày càng chói tai. Quỷ gậy kia cũng ngày càng gần họ hơn. Bọn gã dường như có thể ngửi thấy mùi hôi của hơi thở khi con quỷ càng lại gần.

Là mùi vị của người chết.

Ba gã ôm nhau run thành một đoàn, sắc mặt thì trắng bệch, đã không còn có khả năng phát ra âm thanh gì nữa rồi.

Đúng lúc này, khuôn mặt quỷ ở giữa đột nhiên há to miệng, chiếc lưỡi đỏ tươi như dây hoa trong bài đồng dao thong thả hướng tới ba người tấn công, dừng lại ngay mặt họ, từng chút một lướt trên da, nhìn là biết muốn quấn cổ người ta đến chết!

“Cứu…. Cứu mạng….” Ba gã sinh viên há miệng nhưng lại không thể phát ra âm thanh.

Đúng lúc này, trên cái khoác mà lão nhị đang mặc đột nhiên xuất hiện một tia sáng ấm áp. Đó là nơi mà Duật Cửu Âm đã đánh dấu làm phép ban chiều. Ba gã cảm thấy cả người thoải mái hơn, giống như vừa được phục hồi lại máu. Con quỷ kia tựa hồ cũng bị kí©h thí©ɧ, gào thét một tiếng, trong nháy mắt liền biến mất.

Kí ức ùa về, bọn họ chợt nhớ tới ban chiều Duật Cửu Âm nói muốn bọn họ ở lại, tức thời hối hận tái xanh cả ruột. Nhưng tình thế bây giờ nguy cấp, nói gì nữa cũng vô ích. Biện pháp duy nhất chính là quay lại tìm Duật Cửu Âm.

“Đi thôi, đi thôi, mau đi tìm đại sư!”

“Đúng vậy, hắn nhất định có biện pháp cứu chúng ta.”

Tìm được đường sống trong chỗ chết, ba người rốt cuộc cũng không rảnh lo chuyện khác, mở cửa ký túc xá và tranh nhau chạy ra ngoài.

----------

Không biết là trùng hợp hay ngẫu nhiên mà đêm hôm đó, quản lý ký túc xá vốn có tiếng nghiêm khắc đã ngủ quên mất, tạo cơ hội cho ba người bọn họ lẻn ra khỏi ký túc xá.

Mà ba người lần này thật sự sợ hãi, sau khi rời khỏi ký túc xá chạy ra khỏi cổng trường, ngay cả bắt taxi cũng không dám, trực tiếp cưỡi xe đạp hướng đến vùng ngoại ô, tốc độ thì nhanh như chớp, xem nó như Hot Wheels mà mặc sức đạp.

Tuy nhiên, Duật Cửu Âm lúc này đang ở trong ngôi nhà ma cũng không có khoảng thời gian yên bình, thậm chí còn muốn hỏng hơn cả người môi giới và ba gã sinh viên đại học.

Tháng 8 ở thành phố B, ban ngày như lò sưởi, còn ban đêm thì như phòng tắm hơi. Nó ngột ngạt và ẩm mốc, thậm chí cả chiếu cũng có cảm giác như có thể mọc nấm. Ngoài ra, ngôi nhà ma ám đen đủi này thiết bị thì cũ kỹ lại còn không có điều hòa. Cây quạt điện thì còn bị hỏng. Hố cha hơn nữa là khi cậu đi mua điều hòa vào buổi chiều, người bán hàng nói rằng đây là mùa hè nên có rất nhiều người đặt mua điều hòa, phải xếp hàng để cài đặt, vì vậy nhanh nhất phải mất một tuần mới có thể giao hàng.

Bực bội từ trên giường ngồi dậy, Duật Cửu Âm cảm thấy rằng mình có thể chết vì say nắng trong vòng chưa đầy một tuần nữa.

Mà đúng lúc này, một loại hơi thở cực nguy hiểm lặng yên bao phủ toàn bộ nhà ma. Chuông gọi hồn trên đầu giường chợt vang lên dữ dội.

Quỷ khí? Duật Cửu Âm nhíu mày, thuận tay cầm lấy chuông gọi hồn, tính đi ra ngoài nhìn xem bên ngoài rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Bất quá cậu vừa mở cửa ra ngoài thôi liền có ba người nhào tới ôm lấy đùi. Chính là ba gã sinh viên đại học. Phía sau còn khuyến mãi thêm một con quỷ thích nhảy và một dàn ca lệ quỷ. Chỉ là nó so với hồi ở ký túc xá còn đáng sợ hơn. Ba gương mặt quỷ, mặt nào cũng thê lương vô cùng. Ánh mắt tàn nhẫn của chúng nó đánh giá bốn người trước mắt, phảng phất như đang xem xét nên hạ thủ ở đâu.

Duật Cửu Âm chớp chớp mắt, đánh giá một câu: “Chân đã không có còn có thể đua thành như vậy, cũng thật là rất không dễ dàng nha.”

“Đại đại đại sư, cứu mạng với ~~~~~~ con quỷ ba đầu lại tới nữa rồi!” Ba người này bị kia lệ quỷ đuổi theo một đường đã hoàn toàn dọa muốn đại tiện ra quần rồi, mắt thấy Duật Cửu Âm liền muốn kết nghĩa tình cha con.

Dư Cửu Âm trầm mặc một hồi, mới chậm rãi nói: “Đừng nói nhảm, ai phía dưới trưởng thành như vậy, khẳng định sẽ làm thái giám cả đời.”

Tác giả có lời muốn nói:

Ba gã sinh viên: Là quỷ đầu không phải qυყ đầυ, đại sư ngươi đứng đắn một chút đi a!