Chương 11: Bao che

Thương Cẩm Tú đã nhìn ra, chuyện Tú nhi rơi xuống nước tám chín phần mười không thoát khỏi quan hệ với Thương Cẩm La, mà Thương Tôn thị thì rõ ràng muốn bao che Thương Cẩm La, còn nhìn nàng chính là không vừa mắt. Thương Cẩm La là một tiểu hài tử, Thương Cẩm Tú có thể không so đo với nàng, nhưng Thương Tôn thị không khỏi quá thiên vị, vì bao che Thương Cẩm La, thế nhưng uy hϊếp một tiểu hài tử như Tú nhi!

Nàng suy nghĩ một chút, trên mặt lộ ra thần sắc sợ hãi, rụt vào trong ngực Lý Thục Hoa. Chỉ là vừa mới động, Thương Cẩm Tú liền ý thức được làm như vậy không được. Cổ nhân đối với hiếu đạo phi thường coi trọng, Lý Thục Hoa dù sao cũng là con dâu của Thương Tôn thị, nếu thật sự cùng Thương Tôn thị nháo lên thì sẽ tương đối chịu thiệt.

Vì thế nàng lập tức quay đầu lại, dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn Thương Sĩ Công. Vì hiệu quả càng chân thực, nàng vốn còn muốn bức ra mấy giọt nước mắt, đáng tiếc không thành công. Thương Cẩm Tú vì thế bĩu môi, đáng thương nói: "Cha, Tú nhi sợ.”

Thương Sĩ Công ngồi ở một bên, dù sao hắn cũng là nam nhân, chuyện nội viện không dễ xen vào. Lúc này nhìn thấy bộ dáng Thương Cẩm Tú bị dọa sợ, nhất thời trái tim mềm nhũn. Ánh mắt không đồng ý nhìn về phía Thương Tôn thị, trong giọng nói mang theo vài phần bất mãn: "Nương, Tú nhi còn nhỏ, ngươi đừng dọa nó.”

Lý Thục Hoa đang tức giận vì lời nói của Thương Tôn thị, nàng vừa rồi đã muốn mở miệng, chỉ là tay áo bị Thương Cẩm Tú kéo lại, vì trì hoãn này, chợt nghe thấy Thương Sĩ Công mở miệng nói trước. Vụиɠ ŧяộʍ nhìn sắc mặt Thương Tôn thị trong nháy mắt trở nên khó coi, Lý Thục Hoa trong lòng liền cười, đồng thời nhịn không được nghĩ, vẫn là Tú nhi của nàng thông minh, biết Thương Sĩ Công là điểm yếu của Thương Tôn thị!

Thương Tôn thị vốn căn bản không để Thương Cẩm Tú vào mắt, cảm thấy nàng chỉ là một tiểu hài tử, hù dọa liền ngoan, nào biết được nàng cư nhiên ở trước mặt Thương Sĩ Công giả bộ đáng thương! Thương Tôn thị vội vàng bao che Thương Cẩm La, trong lúc nhất thời quên mất, Thương Sĩ Công ở chỗ này, nàng cho Thương Cẩm Tú sắc mặt không tốt, Thương Sĩ Công có thể để yên sao?

Thương Sĩ Công vừa nói ra, Thương Tôn thị một hơi nghẹn ở trong cổ họng. Không thể đối với Thương Sĩ Công nói lời khó nghe gì, đành nghẹn lại khó chịu. Trong lúc nhất thời, trong lòng không còn tư vị!

Thương Sĩ Công cũng không chịu bỏ qua, hắn là huyện lệnh, bình thường cũng phải xét xử vụ án, Thương Cẩm La rõ ràng chột dạ, hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra. Thương Cẩm La dù sao cũng là một tiểu hài tử, hắn cũng không muốn so đo với nàng, nhưng Thương Cẩm Tú vì thế thiếu chút nữa chết, hắn lại không thể hoàn toàn không hỏi tới.

Vì thế hắn liền nhìn Thương Cẩm La hỏi: "La nhi, Tú nhi rơi xuống nước có phải có quan hệ với ngươi hay không?”

Thương Cẩm La ngày thường chỉ sợ hắn, bị đôi mắt u ám của hắn nhìn, cả người càng chột dạ. Tròng mắt không ngừng đảo, ánh mắt di chuyển, chính là không dám nhìn Thương Sĩ Công.

Không đợi nàng mở miệng giải thích hoặc thừa nhận, Trương Xuân Hoa ở một bên nhìn không nổi nữa, liền kêu gào: "Đại bá, ngươi làm như vậy là không đúng. La nhi mới bao nhiêu tuổi, lại là đường tỷ của Tú nhi, Tú nhi tự mình ham chơi rơi xuống nước, cùng La nhi có quan hệ gì? Cho dù đại bá muốn bao che hạ nhân, cũng không thể lấy cháu gái ruột của mình ra khai đao chứ?"