Chương 330: Thích Bạc

Chương 330: Thích bạc

“Bất quá, ngại cái nữ hộ vệ kia của nhà ngươi, nàng đến là có chút thủ đoạn, lần trước ta bất quá chỉ là tò mò đến xem một chút, vậy mà nàng lại không ngừng truy đuổi theo ta.” Hắn chính là một chút cũng không ngại để người biết chính minh có hành vi giống như bọn đầu trộm đuôi cướp vậy.

Đương nhiên, hắn cũng vội vàng đem đôi tay của chính mình nâng lên, cũng là làm như mình vô tội, “Ta cũng không phải là đăng đồ tử, cũng chỉ là tò mò muốn thấy ngươi một chút thôi.”

Thẩm Thanh Từ biết, chính mình quả nhiên là có dự cảm đúng rồi, hắn xác thực chính là cái nam tử mà một vài ngày trước Bạch trúc đã đuổi theo .

“Hảo,” Tề Viễn đứng lên, “ Người, ta cũng đã gặp được rồi, cũng hẳn là nên rời đi rồi, “ nói, hắn lại là ghé sát vào Thẩm Thanh Từ, “Ngươi nói, ta như thế nào lại có cảm giác, giống như ta và ngươi đã găp nhau ở chỗ nào rồi. “

Đôi tay Thẩm Thanh Từ đặt ở trên đùi vô thức nắm chặt lại.

Là có chút ký ức vẫn còn lưu lại sao, hay vẫn là vì cái gì?

“Ta ngày mai sẽ lại qua đây.’’ hắn sau đó cũng không có làm ra thêm cái động tác gì khác nữa, “ Có chút đồ vật, nghĩ đến sẽ rất là thích hợp với ngươi, ngày mai ta mang tới cho ngươi.”

Nói xong, thân mình hắn khẽ động, cũng là nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của Thẩm Thanh Từ. Thẩm Thanh Từ khẽ sờ lên mặt của chính mình, cơn gió khẽ hơi hơi thổi qua trên mặt nàng, tựa hồ cũng là làm áo choàng trên người nàng thổi bay ra một ít, cũng là làm nàng có cảm giác lạnh lẽo.

Chính là bản thân nàng cũng không biết cái lạnh này là từ đâu đến?

Có lẽ cũng là bởi vì trời cũng đã có chút trở lạnh.

Nàng lại bắt đầu mạc danh nghĩ, có lẽ đã sắp đến bình minh chăng.

Mà thực tế ra, kỳ thật trời vẫn còn chưa có sáng.

Nàng đứng lên, lại là đi vào trong phòng, Xói Sám cùng Thiên Lang nghe thấy động tĩnh liền nhạy bén ngẩng đầu lên, vừa nhìn thấy người tiến vào là nàng, lại là an an ổn ổn ngủ trở lại. Thẩm Thanh Từ lại là trở lại nằm lên trên giường của chính mình, nàng lăn lộn mất một thời gian, như thế nào cũng đều có chút vô pháp đi vào giấc ngủ, thẳng đến khi nàng mở hai mắt ra là lúc , trời bên ngoài đêu đã sáng rồi.

“Hôm nay cô nương ngủ dậy hơi trễ, “

Bạch Mai đem chậu nước trong tay đặt ở trên bàn, không khỏi lại khẽ ngáp một cái “ Kỳ thật ta vẫn còn có chút buồn ngủ, ta nói tỷ tỷ. “

Bạch Mai có chút trợn trắng mắt, “ Ngươi nói ngươi liền tính là đã trở lại, có thể hay không đừng có ngủ trên xà nhà nữa được không? Ngươi có biết hay không, lúc ta đi tiểu đêm, vừa ngẩng đầu lên, liền đối diện với một đôi mắt xanh mượt, ngươi nói, kia có bao nhiêu là dọa người a. “

Bạch Trúc đột nhiên nheo lại hai mắt.

“ Mắt xanh là mắt của loài lang. ‘’

‘’ Dù vậy nói thế nào không ai cũng không muốn hơn nửa đêm, ngẩng mặt nhìn lên xà nhà lại nhìn thấy có người đi. ‘’

Bạch Mai đều là muốn phát cuồng lên, đêm qua chính là kém một ít, suýt nữa đem nàng hù chết, làm hiện tại chân cẳng của nàng vẫn còn có chút mềm, hơn nữa chả lẽ tỷ tỷ nàng không biết, nàng như vậy rất dễ hù chết người sao, nàng chính là cái người có lá gan nhỏ, không chịu được bị ai đó dọa như thế.

‘’Tỷ tỷ tốt của ta, ngươi có thể dọa ta, chính là ngươi không thể dọa cô nương nhà chúng ta a.’’

Bạch Mai chính là lo lắng cho chủ tử nhà mình.

‘’Thật sự đáng sợ đến như vậy sao ?’’

Bạch Trúc chính là vẫn không muốn tin tưởng, chính bản thân mình ở trong mắt người khác, chính là lại đáng sợ đến như vậy ?

« Là………’’ Bạch Mai dùng sức gật đầu, ‘’ Ngày nào đó, ngươi ở trên mặt đất, ta ở trên xà nhà, ngươi có thể thử xem, có phải có sợ hay không ?’’

‘’Nga………. ‘’

Bạch Trúc minh bạch, mà nàng đột nhiên một phen liều mình bắt lấy cổ áo của Bạch Mai.

‘’A !’’

‘’Ngươi muốn làm gì ?’’

Bạch Mai bị dọa đến hét lên, nàng cúi đầu, liền phát hiện hai chân chính mình không chạm đất, rồi sai đó nàng bị Bạch Trúc ném lên trên xà nhà.

‘’A a…………’’

‘’Cứu mạng, cứu mạng!”

Bạch Mai sử dụng cả tay cả chân ôm chặt lấy xà nhà , bị dọa đến gắt gao nhắm mắt lại, thân thể đều là run lên lẩy bẩy giống như là người bị lên cơn động kinh.

Bạch Trúc lại là bình tĩnh ôm kiếm đứng trên mặt đất, giống như không có đáng sợ đến như vậy, ngó trái ngó phải, nhìn ngang nhìn dọc, này vẫn không phải là một người sao, nơi nào sẽ có mắt xanh chứ.

Thẩm Thanh Từ tự mình mang giày vào, sau đó đứng lên, cũng là đi tới bên người Bạch Trúc, cứ như vậy vẫn luôn ngẩng đầu nhìn chằm chằm Bạch Mai đang bị treo trên xà nhà .

“Người làm tỷ tỷ như ngươi, ta vẫn là lần đầu tiên thấy.”

Nàng tự đáy lòng vỗ vỗ vào bả vai của Bạch Trúc, “ ngươi chờ bị nương ngươi đánh di. “

Nói xong, nàng liền chuẩn bị đi xem tiểu chất nữ của chính mình đi, tuy rằng nói nàng còn chưa có được sinh ra, chính là nàng liền có thể nghe được người ta nói mà. Kỳ thật hài tử lớn như vậy ở trong bụng của mẫu thân đều là cũng có thể đã nghe được thanh âm ở bên ngoài rồi.

Nàng muốn tiểu chất nữ, hoặc là tiểu cháu trai, vừa sinh ra liền nhớ kỹ thanh âm của nàng, bởi vì nàng là cô mẫu a.

“Cô nương, cứu mạng a………..”

Bạch Mai kéo ra giọng nói vội vàng hô lên, làm cho bụi bám trên xà nhà cũng bị rơi xuống không ít, cũng làm Thẩm Thanh Từ cảm thấy hai lỗ tai đều là đau đau.

Mà chờ đến lúc sau, Bạch Trúc cảm thấy dọa muội muội đủ rồi, cũng là đem nàng mang xuống dưới đất. Mà ngay sau khi Bạch Mai được thả xuống , nàng liền trực tiếp chạy đến Nhất Phẩm Hương, nàng đi tìm nương của mình để cáo trạng.

“Nương , nàng đem con ném lên trên xà nhà, làm con thiếu chút nữa là bị ngã xuống dưới rồi, nương, con sợ a…….”

Bạch Mai cứ vậy mà nhào vào trong ngực của La thị, ủy khuất cáo trạng, nàng chưa từng tâp võ qua, nàng sợ độ cao, đây là cái tỷ tỷ kiểu gì a.

“Trúc nhi”. La thị vừa nghe thấy tiểu nữ nhi của mình phải chịu ủy khuất, sao có thể không cảm thấy tức giận, “Ngươi như thế nào có thể đối với muội muội ngươi như vậy ạ.”

Bạch Trúc đem đồ vật dấu ở sau lưng của mình lôi ra, là một nhánh cây. Mỗi lần sau khi nàng làm cho nương nàng tức giận, nương nàng đều sẽ dùng cái này trừng phạt nàng, xem đi, hiện tại nàng thật nghe lời đi, nàng hiện tại thật chu đáo đi, nàng ngay cả nhánh cây cũng đã đem đến chuẩn bị tốt, cho nên La thị là không cần phải đi tìm nữa đi.

Sớm chút đánh xong, sớm chút xong việc, nàng còn phải đi về, nàng còn muốn đi theo bên cạnh Thẩm Thanh Từ .

La thị cầm lấy nhánh cây, này đánh cũng không phải, mà không đánh cũng không phải, nàng lại là nhìn về Bạch Trúc giáo huấn thêm nửa ngày nữa, cuối cùng nói đến bản thân miệng đắng lưỡi khô, mà vẻ mặt của Bạc Trúc vẫn là mờ mịt.

La thị duỗi tay đăt ở trên trán của chính mình, « Ta đi tính toán sổ sách đây, chuyện của các ngươi, các ngươi tự xem mà làm đi.’’

La thi cảm giác nàng không thể lại tiếp tục lưu lại nơi đây được, nếu không, một hồi Bạch Trúc nhất định sẽ đem cái người làm nương là nàng tức đến mức muốn hộc máu a.

Bạch Mai tức đến dậm chân, nàng chui vào bên trong bí đạo để quay về phủ đi, nàng lại đi tìm Thẩm Thanh Từ cáo trạng đi.

‘’ Cô nương, người xem ta,’’ Bạch Mai chỉ vào mặt của chính mình, ‘’ Ta bị dọa tới hiện tại vẫn chưa hết sợ, trên mặt bây giờ vẫn không có tý huyết sắc nào cả, ngay cả Hà ma ma cũng nói sao hôm nay sắc mặt của ta đều là trắng đến như vậy. ‘’

‘’Tất cả dều là do nàng dọa ta,’’ nàng chỉ vào Bạch Trúc đứng bên người nói, ngời đều là tức đến ngứa răng, tâm vẫn còn ấm ức oán giận.

« Ngươi muốn báo thù sao. ?’’

Thẩm Thanh Từ xoay người hởi Bạch Mai.

‘’Muốn, muốn. ‘’ Bạch Mai dùng sức gật đầu.

Liệu rằng đây là cô nương lại chuẩn bị muốn thưởng cho nàng hạt châu để an ủi sao ? Kỳ thật nàng không cần viên hạt châu bằng vàng đâu, nàng là người dễ thực nói chuyện, cũng là thực dễ dàng thỏa mãn.

Chỉ cân cô nương cho nàng mấy vên hạt châu bằng bạc là được, như vậy nàng liền có thể sẽ không đề cập đến việc này nữa, cũng sẽ không thèm trách Bạch Trúc nữa.

Nàng thầm ám chỉ mà xoa xoa tay của chính mình, một đôi mắt cũng là sáng lấp lánh như thể trước mắt nàng sắp hiện ra ngân quang vậy.

‘’ Như vây a. ‘’ Thẩm Thanh Từ gật đầu, nàng hiểu, sau đó nàng đứng lên , đi vào trong phòng trong của mình, thời điểm lát sau nàng đi ra tới, người cũng đã ôm theo mọt cái rương gỗ lớn theo ra.

Mà Bạch Trúc vừa nhìn thấy cái rương kia, đồng tử cũng không khỏi co rụt lại, nàng lại là tiến về đằng trước vài bước, liền vội vàng từ trong tay của Thẩm Thanh Từ đoạt lại cái rương kia, gắt gao ôm vào trong l*иg ngực của chính mình, cũng không biết có phải tính cách chung của người nhà họ Bạch không, cũng có khả năng là do ngày nhỏ thiếu bạc, thiếu đến nghiêm trọng, cho nên hiện tại người nhà họ Bạch đều đặc biệt thích bạc, thích tích cóp bạc, thích sờ bạc, cũng là thích xem bạc.