Chương 35: Tái ngộ cùng Quỷ sai đại nhân

Hiện tại tâm tình của tôi khi thấy Quỷ sai đại nhân, nói chứ không phóng đại, vừa rồi như cùng cố hương gặp lại. Hơn nữa. Đồng chí tâm tình là như vầy như vầy, trong lòng ấm áp dễ chịu, nước mắt lưng tròng, thật muốn nâng mặt Trương Đại Ngưu lên mà mạnh mẽ mi hai cái.

Nhưng cũng chính là ngẫm lại một ít, nói thế thôi chứ để tôi mi thật vẫn không thể mạnh miệng mà làm như thế được.

Hai mắt Quỷ sai đại nhân nhìn tôi từ trên xuống dưới, sau đó nhìn về phía cậu thanh niên kia.

Quỷ sai đại nhân là người thi hành pháp luật của cõi âm, công tác chính là bắt ma quỷ, thanh niên theo bản năng đương nhiên sợ hắn, dĩ nhiên thừa dịp lúc này muốn tẩu thoát, nhưng Quỷ sai đại nhân là một con quỷ tầm thường sao, đuổi tới liền đưa tay chộp một phát bóp lấy cái cổ thanh niên kia, sau đó mở ra túi vải bên hông ném vào, mặc cho thanh niên giãy dụa trong vô vọng, thanh niên kia chỉ kịp hét thảm nửa tiếng, Quỷ sai đại nhân liền đem túi vải cột chặt treo lại bên hông, đem tiếng kêu thảm thiết của hắn ngắt đi.

Thẳng thắn dứt khoác, thực sự là quá dũng mãnh đi. Tôi bên cạnh xem mà tâm tình thấy phấn chấn, vỗ tay vài cái.

Quỷ sai nhân bắt tên nhóc đó, lại quay lại nhìn tôi chằm chằm từ trên xuống dưới đánh giá.

Xem ra thật giống như cũng sắp phải đem tôi vồ vào túi vải.

Động tác tôi vỗ tay cũng cứng đờ, đột nhiên nhớ tới, cũng không biết Quỷ sai có phải đều là một hình dáng giống nhau, Quỷ sai này không giống quỷ sai ở phố kinh doanh kia, không quen biết tôi, có thể hay không hồ đồ xem tôi là ma mà bắt đây ?

Vừa nghĩ thế, tôi cũng cẩn thận một phen quan sát hắn, nhưng là nhìn thế nào cũng không nhận ra chỗ nào khác nhau với tên Quỷ sai kia.

Tôi cẩn thận hỏi Quỷ sai đại nhân: "Quỷ sai đại nhân, ông biết tôi không?"

Mắt trâu của Quỷ sai đại nhân nhìn tôi, hướng tôi hừm hừm.

Đây là ý gì ?

Tôi nghi hoặc cau mày, không nghĩ ra, cùng hắn nói: "Vị Quỷ sai đại nhân này, tôi không phải là ma, ông cũng không nên đem tôi nhầm lẫn mà bắt đi nhé"

Quỷ sai đại nhân vẫn hừ hừ hừ

Đây có phải là vẫn không hiểu rõ ràng ?

Tôi rơi vào trong sương mù nhìn Ngưu đầu quỷ sai hướng phía trước bay đi, ở chỗ cũ không tìm được manh mối, đột nhiên nhìn thấy Quỷ sai đại nhân hướng phía trước bay xa đi, lại lén lút quay đầu lại nhìn tôi một chút.

Ái chà, tôi vốn đang nghĩ rằng quỷ sai này thực sự không quen biết tôi, thế nhưng hắn vừa quay đầu lại liền bại lộ rồi! Hắn nhất định là sợ tôi đi theo làm phiền hắn, điều này nói rõ hắn chính là cái tên Ngưu đầu quỷ ở phố kinh doanh kia, hừm, còn làm bộ làm tịch không quen biết tôi, coi tôi cùng nhưng tên ma bị tóm kia đần như một sao !

Tôi oan oan kêu to đuổi theo Quỷ sai đại nhân, Quỷ sai đại nhân liền lập tức muốn chạy, thế nhưng tôi hiện tại không phải là như ở phố kinh doanh khi đó, tôi đi đâu cũng có thể đi, tự do vô cùng, tôi một bên đuổi theo một bên kêu to: "Quỷ sai đại nhân ông chờ tôi một chút, nếu như ông cứ như vậy không chờ tôi, tôi vẫn bám riết theo ông!!" tôi hiện tại không bị hạn chế, Quỷ sai đại nhân lại không có cách nào bắt tôi, lời nói này nói là làm được, không phải nói cho có.

Quỷ sai đại nhân cũng không muốn có con ghẻ như tôi bám theo, chỉ có thể dừng lại hướng tôi trừng mắt.

Tôi mới không sợ hắn nha.

Bất quá hắn đến cùng cũng là một Quỷ sai đại nhân, tôi chung quy cũng cho hắn chút mặt mũi, liền chạy lại chắp tay trước ngực, bồi cười cùng hắn nói: "Quỷ sai đại nhân, tôi cũng đã liền mấy ngày không gặp ông, ông chẳng nhẽ không nhớ tôi sao?"

Quỷ sai đại nhân hừm hừm, xem ra xác thực ông ta không nhớ tôi, trái lại còn thấy rất phiền toái.

Không sao cả, tôi không phiền hắn là tốt rồi, thừa dịp Quỷ sai đại nhân không có ý định đi nữa, tôi vội vàng hỏi hắn: "Quỷ sai đại nhân, tôi muốn nói cùng ông nói một chút chính sự đây, cái con ma vừa bị ông bắt, là do tôi hại chết"

Quỷ sai đại nhân vẻ mặt quái dị đánh giá tôi, tôi biết hắn đang suy nghĩ gì, nhất định cho là tôi ngốc hỏng mất rồi, haizz, nếu không phải chuyện này thực sự phát sinh, tôi cũng không tin là mình sẽ làm tới.

Tôi liền đem chuyện khi đó tóm tắt một phen, Quỷ sai đại nhân cũng không nói ra được cái nguyên cớ, xem ra còn không quá tin chuyện này, có thể việc này đúng là thật sự thế.

"Người đã chết liền thành ma, cùng người sống không quan hệ chắc rồi, tuy rằng tới gần người sống có lẽ sẽ làm dương khí người sống trở nên yếu đi, có thể vậy thì cũng cần có thời gian, không thể nói hại chết liền hại chết, không phải thế thì cõi âm này cũng náo loạn mất, huống hồ con người bất cứ lúc nào cũng có thể biến thành ma, trên sổ sinh tử là có tên có tuổi, huống hồ tên tiểu quỷ này, "Quỷ sai đại nhân vỗ vỗ bên hông túi vải đại khái ám chỉ thanh niên kia: "Sổ ghi chép sinh tử có tên của hắn, hắn chính là mấy ngày này phải chết."

"Nguyên nhân cái chết của hắn là gì ?" tôi vội vàng truy hỏi, Quỷ sai đại nhân khổ não ngẫm nghĩ, lại không lên tiếng, hắn nói công tác quá bận rộn, cũng không có thời gian xem lần lượt nguyên nhân từng cái chết, sau đó Quỷ sai đại nhân còn nói: "Tình duyên là giúp người ta giải quyết nhân duyên, so với ma quỷ là tốt lắm rồi, làm sao còn có thể gϊếŧ người ?"

Thật là, chính vì như vậy nên tôi mới muốn hỏi ông á!

Xem ra Quỷ sai đại nhân xác thực không biết nguyên do, tôi chợt cảm thấy thất vọng, thật vất vả gặp gỡ một ai có thể thấy được tôi, lại có thể nói chuyện trên trời dưới đất, thế nhưng là không thể cho tôi đáp án, lẽ nào tôi liền phải như thế ngơ ngơ ngác ngác, ngay cả thân phận lúc mình còn sống cũng không biết gì cứ bồng bềnh trôi nổi xuống dưới? Thực sự là không cam tâm mà.

Quỷ sai đại nhân nhìn tôi hỏi xong, liền muốn bay đi, tôi vội vàng lại xông lên ngăn chặn hắn, Quỷ sai lúc này càng buồn bực, tôi vội vàng quỳ xuống thực sự lạy hắn ba lần làm cái đại lễ, một bên lén lén nhìn hắn, sợ hắn thừa dịp trốn đi. Còn mặt mũi hay không, đó là người sống mới chú trọng tới, tôi đều chết đi rồi, nhìn thấy tôi cũng chỉ có ma quỷ, còn muốn giữ mặt mũi làm cái chi đây. Tới A Miêu căn bản ngay cả cái mặt mũi là cái gì cũng đều không biết.

Quỷ sai đại nhân nhìn thấy thái độ kính cẩn của tôi nên nghe theo, sắc mặt tốt được một ít, không nhịn được thúc hỏi tôi: "Cô còn có chuyện nữa ?"

Tôi cười hì hì bay lên, mang theo Quỷ sai đến nhà Tiểu Nhiễm, có điều không để hắn vào nhà, chỉ là để cho hắn từ ngoài cửa sổ nhìn.

Tôi nghĩ để hắn nhìn thấy tấm hình chụp kia, chính là khi ấy Tiểu Nhiễm nhìn về tấm ảnh đó gọi : "Vân Thiển", tôi nghĩ để Quỷ sai đại nhân nhìn, người con gái đứng bên cạnh Tiểu Nhiễm có phải là tôi hay không, tuy rằng có chút linh cảm, nhưng vẫn là có thể được xác nhận vẫn tốt hơn.

Nhưng tôi bay trở vào bên trong nhà, nhìn trái lại không thấy tấm ảnh chụp kia nữa, trong hộc tủ chỉ bày mấy cái bình thuốc nhỏ nhỏ cùng ly nước, cũng không biết ảnh chụp là bị Tiểu Nhiễm hay bác gái cất đi mất.

(Editor: ta muốn đập bàn phím !! щ (*ㅇ△ Φ☆)ノ)





Đây thật là ma xui quỷ khiến, tôi buồn bực mân mê miệng, lại ngẩng đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, Quỷ sai đại nhân đã không nhịn được mà chạy mất, ngược lại tấm ảnh chụp kia không có ở đây, tôi cũng không có gì để hỏi được hắn, liền không có đuổi theo nữa, chính mình một mình phiền muộn đến nửa ngày.