Chương 7

Cửa vừa đóng lại, ta lập tức mở mắt.

Suốt đêm qua ta không ngủ, ta nhìn các hướng phân tích trên bản đồ mà lòng chấn động.

Nếu theo các hướng này, đợi đến khi hắn thật sự nắm chắc tứ phương trong tay, ta chỉ cần độc chết hắn thì không phải giang sơn của ta sẽ vững chắc sao.

Nhưng tấm chân tình hắn dành cho ta cũng không phải là giả dối, nếu ta lợi dụng hắn thì cũng quá là trái với lương tâm của ta.

Cảm giác áy náy, tội lỗi ngập tràn trong lòng, ta tự đánh bản thân hai cái.

“Bệ hạ, sao lại tự đánh chính mình?”

Tiểu thái giám nghe tiếng động bị đánh thức.

“Tối qua ta ngủ không sâu lắm, tự đánh bản thân cho tỉnh thôi.”

“Sao người phải tự làm? Để nô tài giúp người…”

Tiểu thái giám vừa duỗi tay ra, liền bị ánh mắt của ta dọa cho không dám cử động.

Một đĩa mì giá thịt heo thái sợi được đưa đến trước mặt ta.

Món này có yêu cầu cực cao, phải tỉ mỉ nhét từng chút thịt vào thân cây giá rỗng.

Lúc trước ta muốn làm nhục Quý Yến nên mới nghĩ ra cái món quái đản này.

“Đây là món bệ hạ yêu thích nhất mà, hôm nay đồ ăn ta làm không hợp khẩu vị người hay sao?”

Mắt hắn ánh lên sự mong chờ hỏi ta.

Ta nhìn thấy đầu ngón tay hắn chi chít các vết cắt nhỏ, trong lòng có chút xót xa.

“Tài nấu nướng của Thừa tướng nhà ta đương nhiên là đệ nhất thiên hạ rồi!”

Ta bưng đĩa mì lên trầm trồ:

“Coi bộ tài nghệ còn hơn cả mấy tên đầu bếp trong cung này đó nha.”

Nhà ta?

Hắn nghe hai chữ này mà tâm tình vui vẻ, trên môi hắn là nụ cười rạng rỡ như hoa nở mùa xuân.

“Vậy từ nay về sau, cơm của bệ hạ 1 ngày 3 bữa đều sẽ do ta nấu.”

1 ngày 3 bữa?

Hắn quay người muốn đi làm cơm trưa, ta phải vội vàng chụp tay áo hắn, lại nhìn thấy ánh mắt mong chờ của hắn thì không nỡ cản hắn nữa.

“A Yến vất vả rồi, chỉ cần nấu cơm canh đạm bạc là được rồi, không cần cao lương mỹ vị gì đâu…”

Ngươi đem hết tâm tư đi nấu cơm rồi thì lấy ai giúp ta bình định thiên hạ cửu châu này nữa hả?

“Không vất vả.”, hắn thoải mái cười nắm lấy tay ta.

“Nhiều nhất chỉ nấu 3 mặn 1 canh thôi, ta muốn cùng nàng trải qua cuộc sống phu thê bình dị.”

Đại ca ơi, làm ơn lấy sự nghiệp làm trọng đi được không?

Đừng bị sắc đẹp của ta làm cho mê muội như vậy chứ!

Thuộc hạ của hắn nhìn thân ảnh hắn đang bận rộn ở trong bếp mà tức muốn trào đờm.

“Người của chúng ta lấy danh nghĩa của tướng quân ra lệnh cho phần còn lại của đội quân trấn áp phản quân ở Nam thành, kết quả rất tốt!”