Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ra Sức Đánh Yêu Quái, Đưa Đi Xuất Đạo

Chương 15: Ngươi thật lẳиɠ ɭơ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Edit: Lạc Hàn Hy.

Dịch Thu nhìn kẻ yêu diễm đê tiện trước mắt, mở ngoặc 'nam', cảm thấy khϊếp sợ.

Trên thế giới này thật sự tồn tại loại đàn ông này sao?

Nhìn hắn, trong cái mùa hè nóng nực này lại mặc một cái áo da không tay bó sát người, cổ áo khoét sâu đến rốn, quần da bó sát mông, còn là loại cạp trễ. Vì đóng phim nên trên móng tay không có sơn móng tay, nhưng trên mười đầu móng chân lại sơn đủ đỏ, cam, vàng, xanh lá, xanh dương, xanh đậm, tím, lại thêm màu đen, trắng, xám đảm bảo mỗi móng chân đều sẽ có một màu khác nhau.

Mà cái tên yêu diễm đê tiện này còn trang điểm rất đậm, trên mắt còn phủ một lớp phấn mắt có nhũ kim tuyến, rất giống cách trang điểm của các beauty blogger hướng dẫn trang điểm dự tiệc, vậy mà nó thật sự xuất hiện trong thế giới thật.

Đáng sợ nhất là, hắn còn vừa mới dồn một cô gái xinh đẹp lên tường, ném xuống một câu làm tam quan người khác vỡ nát:

"Ngươi hết hy vọng đi, nói về lẳиɠ ɭơ, ngươi sẽ không bao giờ thắng được ta!"

Cô gái xinh đẹp tức muốn hộc máu, đẩy ra hắn rồi đi mất, trước khi đi còn quăng cho hắn một cái tát, ném xuống hai chữ hết sức khí phách: "Biếи ŧɦái!"

Dịch Thu nhận ra cô gái này, đó là nữ ba của bộ phim này - Trần Tiểu Ngọc.

Yêu diễm đê tiện sờ mặt của mình, lấy ra một cái gương cùng một hộp phấn bắt đầu trang điểm lại —— À, cô gái kia quăng cho hắn một cái tát đã cọ rớt mất lớp trang điểm trên mặt hắn.

Dịch Thu nhìn động tác nhấc ngón út lên để dặm phấn của hắn, trong đầu bay qua một làn mưa đạn dày đặc, mỗi một câu đều là: Ngươi làm sao có thể mặc loại quần áo thế này? Không đúng, ngươi căn bản là đem mấy thứ như tủ quần áo khiêng đi vứt rồi đi! Ngươi thật lẳиɠ ɭơ a.JPG

"Ơ, cậu là ai?" Yêu diễm đê tiện trang điểm xong, thì phát hiện Dịch Thu đang đứng một bên trợn mắt há hốc mồm chứng kiến toàn bộ quá trình, hỏi.

Dịch Thu nhìn chung quanh, tìm kiếm bóng dáng của Diêm Trường Sinh cùng Lộc Yết.

Vừa rồi có người tới phòng hóa trang của đoàn phim, nói đạo diễn Tưởng tìm Diêm Trường Sinh, anh ấy liền tự mình đi ra ngoài, kết quả là hơn nửa ngày cũng không trở về, di động cũng không mang theo, Lộc Yết cùng Dịch Thu lập tức đi tìm người.

Kết quả ở trên một cái hành lang, Dịch Thu bắt gặp một tên yêu diễm đê tiện khiến người khác phải thốt lên "Ngươi thật lẳиɠ ɭơ ".

Người bình thường có thể lẳиɠ ɭơ đến như vậy sao?

Dịch Thu nổi lên lòng nghi ngờ, tiến lên một bước ngửi một chút, cảm thấy được một mùi hương của hồ ly không thể che giấu, tức khắc trong lòng hiểu rõ —— đây không phải là con hồ ly tinh đã để tờ giấy cắt hình hồ ly ở trên người Diêm Trường Sinh sao?

Không nghĩ tới lại dễ dàng tìm được như vậy.

Yêu diễm đê tiện theo bản năng cảm thấy sau lưng chợt lạnh, có chút muốn chạy trốn, nhưng hắn đã lấy lại bình tĩnh, lập tức cảm thấy mất mặt: Hắn đường đường là một hồ ly tinh, vì sao phải sợ người a! Người này vừa nhìn liền biết không phải là đạo sĩ, hòa thượng! Cho dù đúng là như vậy, đầu năm nay kẻ không có đạo hạnh so với kẻ có đạo hạnh thì nhiều hơn nhiều!

"Ồ, tiểu soái ca, sao vậy, coi trọng tôi rồi?"Yêu diễm đồ đê tiện đi lên tán tỉnh, chỉ cần người khác lớn lên đẹp trai, hắn sẽ chỉ biết kêu to "Tôi có thể", l*иg gà đều ngăn không được!

Dịch Thu nhìn con hồ ly tinh đực ngu xuẩn này, cảm thấy cảm thấy đầu óc của tên này không được tốt lắm, ỷ vào thiên phú kỹ năng câu tam đáp bốn(*)của hồ ly tinh, thật sự không sợ bị lật xe(**)?

(*)câu tam đáp tứ: chỉ con gái mất nết lăng loàn, câu dẫn đàn ông.



(**) lật xe: gặp khó khăn, thất bại.

"Ngươi tên là gì?" Dịch Thu hỏi.

Hồ ly tinh cười ha ha: "Ai nha, tôi là ai mà cậu cũng không biết? Người ta chính là tiểu thịt tươi sắp một lần là nổi tiếng, đi lêи đỉиɦ cao nhân sinh, gả cho mấy ông già giàu có cùng chung phú quý còn có thể nɠɵạı ŧìиɧ câu tam đáp bốn......"

Hồ ly tinh. Dịch Thu ở trong lòng bổ sung cho hắn.

"Dịch Thu, sao cậu ở đây?"Giọng nói không vui của Diêm Trường Sinh vang lên từ phía sau.

Dịch Thu vừa quay đầu lại, nhìn thấy Diêm Trường Sinh đứng cách đó không xa, vẻ mặt lạnh nhạt mà nhìn hai người bọn họ đang dựa gần nhau.

Dịch Thu đột nhiên có loại cảm giác hoảng hốt giống như bị bắt gian trên giường vậy.

"Diêm tiền bối ~" hồ ly tinh nhìn thấy Diêm Trường Sinh, so với việc Dịch Thu gặp được quỷ còn hưng phấn hơn, xông tới trước mặt Diêm Trường Sinh: "Diêm tiền bối, cảnh quay tiếp theo có chút khó, tôi có thể cùng anh đối diễn không?"

Dịch Thu: Fuck, con hồ ly tinh này quả nhiên muốn thông đồng với Diêm Trường Sinh!

Hiện tại vừa thấy chính chủ đến, liền lẳиɠ ɭơ đến cái đuôi cũng sắp lộ ra!

Đã đến lúc phải cho nó ăn nắm đấm sắt phong kiến mê tín này!

"Xin lỗi, tôi hiện tại còn có chút việc." Diêm Trường Sinh lễ phép nhưng lãnh đạm mà cự tuyệt, gật đầu với Dịch Thu, ra hiệu cho cậu cùng đi.

Dịch Thu liếc mắt nhìn con hồ ly tinh đực trên mặt đầy vẻ khó chịu kia một cái, phát ra một tiếng cười trào phúng: Ha.

Hồ ly tinh hiển nhiên nghe được, tức muốn hộc máu mà dậm chân một cái, hung tợn nhìn chằm chằm hai người đã cùng nhau đi xa.

..................

Trở lại phòng hóa trang của Diêm Trường Sinh, Lộc Yết nhìn thấy hai người cùng nhau trở về liền thở phào nhẹ nhõm.

"Gần đây đoàn phim hay có chuyện ma quái a, không tìm thấy anh chúng tôi liền sốt ruột." Lộc Yết nói.

Chuyện ma quái? Dịch Thu vừa nghe đến này ba chữ liền hưng phấn.

Chẳng lẽ là do con hồ ly tinh kia giở trò quỷ?

"Cậu tránh xa Hồ Tuấn Tuấn một chút." Diêm Trường Sinh nói.

"Hồ Tuấn Tuấn? Anh đang nói tới cái tên yêu diễm đê tiện vừa rồi sao?" Dịch Thu hỏi.

Diêm Trường Sinh bị chấn kinh một chút bởi cái cụm từ "Yêu diễm đê tiện" này, nhưng lại cảm thấy rất chính xác, vì thế gật đầu.

"Cái tên này, thật sự rất quê mùa." Dịch Thu cảm thán nói. Con hồ ly tinh này có vẻ không có văn hóa cho lắm, nếu không hắn đã có thể đặt cho mình một cái tên văn nhã hơn rồi.

Trọng điểm là ở chỗ này sao? Diêm Trường Sinh vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi.

Lộc Yết nghe được tên của Hồ Tuấn Tuấn liền kích động nói: "Tôi nghe nói, tên Hồ Tuấn Tuấn đó có kim chủ, là người đầu tư cho bộ phim này! Cho nên một người mới như hắn ta mới được đóng vai nam ba! Nhà đầu tư đó đã 70 tuổi rồi!"

"Oa, khẩu vị thực nặng nha." Dịch Thu sờ cằm, cảm thấy làm hồ ly tinh cũng rất không dễ dàng.

Hèn gì con hồ ly tinh này lại trông cậy vào việc nɠɵạı ŧìиɧ với tiểu thịt tươi, câu tam đáp bốn, xem ra hắn ta cũng không chịu nổi giá trị nhan sắc của lão kim chủ.

Ai có thể nghĩ được, đường đường là một con hồ ly tinh vì để được ăn ở trong thời hiện đại mà phải nhẫn nhục chịu đựng như thế, thật thảm quá đi.

"Hắn diễn vai gì?" Dịch Thu hỏi.

Lộc Yết cầm kịch bản chỉ cho cậu xem: "Nam ba, là một giáo chủ Ma giáo có bệnh thần kinh, còn rất nữ tính, là thuộc hạ của Diêm lão sư. Hắn ta thường lấy lý do muốn đối diễn để tiếp cận Diêm lão sư của chúng ta!"

"Chậc chậc, anh cũng rất không dễ dàng a, có lẽ đây là cuộc sống đi."Dịch Thu đồng tình mà nhìn Diêm Trường Sinh.

Diêm Trường Sinh vẻ mặt lạnh nhạt hắc tuyến.

"Anh yên tâm đi, nếu hắn còn dám quấy rầy anh, tôi sẽ uống một ngụm rượu giả, đi lên đánh nổ đầu cái con hồ ly tinh đấy!" Dịch Thu trấn an nói.

Lộc Yết lo lắng nói: "Dịch đại sư, đánh người là không đúng......"

Dịch Thu vỗ bờ vai của hắn: "Yên tâm đi, tôi không đánh người."

Nắm đấm sắt phong kiến mê tín của hắn, chỉ đánh vào mặt yêu ma quỷ quái.

Dịch Thu hôm nay vừa mới bắt đầu đi làm, còn chưa quen thuộc với công việc của mình, cơ bản chỉ là đi theo Lộc Yết. Lộc Yết thừa dịp chuyên viên trang điểm hoá trang cho Diêm Trường Sinh, đã giới thiệu tình huống ở phim trường cho hắn, cùng nội dung đại khái của bộ phim này.

"Nói tóm lại đây là một bộ phim võ hiệp có chút trinh thám. Diêm lão sư của chúng ta đóng vai khách mời là một thế ngoại cao nhân, ngay từ đầu đã giúp đỡ nam chính, sau đó nam chính lại phát hiện ông ta là sư phụ của giáo chủ Ma giáo, vì muốn hồi sinh người yêu của mình mà vẫn luôn ở phía sau màn làm nhiều việc. Đạo diễn Tưởng là bạn tốt nhiều năm của Diêm lão sư nên anh ấy đã hứa sẽ đóng vai khách mời. Hiện tại việc quay phim đã gần xong, hôm nay liền có thể hoàn thành công việc rồi."Lộc Yết nói.

Dịch Thu hỏi: "Hôm nay là xong rồi?"

Lộc Yết nói: "Đúng vậy, nếu hôm nay thuận lợi quay xong, dù sao cảnh diễn của Diêm lão sư cũng không nhiều lắm."

Dịch Thu sờ cằm, Diêm Trường Sinh cũng sắp quay xong rồi, nếu con hồ ly tinh kia muốn xuống tay với anh ấy, vậy hôm nay chính là cơ hội cuối cùng, hắn cần phải cẩn thận hơn.

Haizz, sớm biết vậy nên mang mèo đen đến, tên nhóc này tối hôm qua tuyên bố cho hắn một cái nhiệm vụ thu phục chuyện ma quái ở phim trường có giá trị 1000 điểm, hôm nay liền ăn vạ ở trong nhà xem TV, nói cái gì cũng không chịu theo hắn ra ngoài.

Dịch Thu đoán rằng Cục cưng có ý kiến với Diêm Trường Sinh, mỗi lần ở trước mặt Diêm Trường Sinh nó đều rất không thích hợp.

Nhưng hắn cũng không muốn ép buộc nó, dù sao một nhân viên dọn phân tốt phải biết tôn trọng mong muốn của mèo, không thể ép buộc một con mèo con đáng yêu đi làm chuyện mà nó không muốn.

Hắn chính là một con sen có lương tâm nha!

Đó là hắn tự biên tự diễn. Dịch Thu lại nợ một đống bùa cùng một lần cường hóa dây lưng, làm mèo đen tức giận đến mức kêu gào rằng hắn là tên khốn nạn thiếu nợ không trả. Dịch Thu vào tai này ra tai khác, căn bản không thèm để ý đến việc mình nợ ngập đầu.

Dịch Thu tràn đầy tự tin vào bản thân, dù sao thì nhiệm vụ Tân Thủ Thôn đã hoàn thành, hắn hiện tại đã là một cao thủ bắt quỷ có hai lần kinh nghiệm "Gây án".

Thu phục một con hồ ly tinh, không thành vấn đề!

"Diêm lão sư, đến lượt của ngài!" Nhân viên công tác nói.

Diêm Trường Sinh đã tạo hình xong, bỏ kịch bản đã sớm học thuộc lòng xuống, gật đầu: "Tôi sẽ đến ngay đây."

Dịch Thu liền kích động, Diêm Trường Sinh muốn đi quay phim! Mà hắn có thể xem cận cảnh!

Tuy rằng đã xem qua rất nhiều phim của Diêm Trường Sinh, nhưng xem anh ấy diễn tại phim trường thì đây là lần đầu tiên!

Làm một fan sự nghiệp, Dịch Thu liền ngo ngoe rục rịch.

..................

Hồ Tuấn Tuấn là một con hồ ly tinh đoạn tụ(*).

(*): gay, đồng tính.

Vi tuân thủ các quy định có liên quan, nó đã thành tinh trước kiến quốc.

Nhưng cuộc sống lại không hề dễ dàng, sau khi đỉnh núi quê hương của hắn bị một tên nhà giàu nhận thầu phát triển thành khu nghỉ dưỡng, cuộc sống của hắn một ngày không bằng một ngày. Núi sâu rừng già không còn gì ăn uống được nên hắn chỉ có thể giả làm con chó Phốc Sóc ở trong khu nghỉ dưỡng, giả bộ dễ thương lừa đồ ăn vặt của khách.

Nếu không cẩn thận, hắn còn bị chó do khách mang đến đuổi theo hơn 5km, khiến hắn sợ tới mức ngao ngao kêu lên.

Sống gần khu nghỉ dưỡng cũng có chỗ tốt là có thể thường xuyên lẻn vào phòng khách xem TV, vì vậy mà một con hồ ly tinh có 500 năm đạo hạnh đã rơi vào mấy bộ phim truyền hình ngôn tình cẩu huyết.

Wow, diễn viên này đẹp trai quá, ta muốn mang thai rồi!—— phát tao(*).JPG

(*): tao: nghĩa là lẳиɠ ɭơ nhưng chỗ này mình nghĩ để nguyên hay hơn.

Wow, nam hai này tuyệt quá, dáng người thật tuyệt, đẹp trai đến mức ta muốn sinh non!—— phát tao.JPG

Trời đất ơi, vai ác này là ai! Là ai! Vì sao lại ngầu như vậy, lại đẹp trai như vậy, mau mau mau tới cường >< gian ta, ta có thể, ta có thể, ta một 1000 lần có thể! —— phát tao.JPG

Hồ Tuấn Tuấn, một con hồ ly tinh quê mùa sống trong rừng sâu núi thẳm chưa bao giờ nhìn thấy mỹ nam, đã nảy sinh trí tò mò mãnh liệt về thế giới loài người sau đó liền mất kiểm soát, cuối cùng, sau khi tìm hiểu về cách sinh tồn trong xã hội loài người qua TV, hắn xách tay nải của mình lên, đi đến thế giới loài người.

Người khác không biết rằng lời khen tốt nhất dành cho một con hồ ly tinh không phải là "ngươi thật đẹp", mà là "ngươi thật lẳиɠ ɭơ a".

Hồ Tuấn Tuấn thành tinh đã sống 500 năm mà vẫn không nghe được có người khen hắn lẳиɠ ɭơ, những ngày giả làm chó Phốc Sóc lừa ăn lừa uống, ai cũng chỉ khen hắn đáng yêu, hài hước.

Cái này có gì khác khen một mỹ nữ thật phong độ đâu? Đều là sự sỉ nhục!

Chuyện này đối hồ ly tinh mà nói, bị khen đáng yêu thật sự là sỉ nhục.

Mau tới khen hắn thật lẳиɠ ɭơ a!

Hồ ly tinh đã xuống núi với tư cách là Hồ Tuấn Tuấn, hắn đã đưa ra một quyết định vĩ đại: Hắn muốn vào giới showbiz, trở thành con hồ ly tinh lẳиɠ ɭơ nhất! Khiến cho người trong khắp thiên hạ khi nhìn thấy hắn liền không thể kiềm chế được mà khen hắn——ngươi thật lẳиɠ ɭơ a.

Hắn, Hồ Tuấn Tuấn, tuyệt đối không chịu thua!

___________________

Tác giả có lời muốn nói:

Dịch Thu: Còn nhớ rõ cái dây lưng được cường hóa sao 0v0

Hồ Tuấn Tuấn: Yamete (đừng mà) ~
« Chương TrướcChương Tiếp »