Chương 14

Hôm sau Vương Khả đang dọn dẹp nhà cửa với dì giúp việc thì thư ký Vương gọi điện tới bảo Vương Khả chiều nay đừng đi đâu, sẽ có người giao máy tính tới nhà, cần phải có người ký nhận, còn nói sẽ mang tài liệu học tập của trường và gia sư đến cho anh.

Vương Khả kẹp điện thoại giữa vai và mặt, hai tay xé mở bao bì cái máy tạo độ ẩm mới mua: "Anh Vương gửi qua WeChat cho em đi. Lát nữa em xem."

Trước khi cúp điện thoại thư ký Vương còn nói cho Vương Khả tối nay Mạnh Phàm có ăn liên hoan với mấy vị quản lí trong tập đoàn, dặn Vương Khả chuẩn bị trước canh giải rượu. Vương Khả cũng ghi nhớ từng ý một.

Đêm ấy Mạnh Phàm trở về cả người đầy mùi rượu, Vương Khả giúp hắn cởϊ áσ khoác rồi định dìu hắn đến sofa.

"Tự tôi đi được." Mạnh Phàm lấy ngón tay cái khẽ ấn mi tâm.

Vương Khả nhìn Mạnh Phàm lảo đảo đi tới ghế sofa ngồi xuống rồi mới vào nhà bếp lấy nước ép cà chua đã ép sẵn ra, còn cho thêm hai muỗng mật ong lớn vào.

Mạnh Phàm uống một hớp đã nhíu mày chê: "Ngọt quá."

"Nước ép cà chua thêm mật ong giải rượu nhanh lắm, Mạnh tiên sinh ngài ráng uống một chút nhé."

Mạnh Phàm cố nhịn cái vị kỳ lạ mà một hơi uống hết, nhắm mắt lại ngửa đầu dựa lên lưng ghế sofa. Vương Khả ngồi sang một bên xoa huyệt thái dương cho hắn, thỉnh thoảng còn lấy ngón tay ấn nhẹ lên xương mày.

Mạnh Phàm tháo cà vạt, cũng gỡ luôn đồng hồ đeo tay, nhắm mắt nghỉ ngơi một hồi, khi mở mắt ra đã tỉnh táo hơn hẳn, nhìn thấy Vương Khả đang mặc áo ngắn tay trong gian phòng đã có gắn máy sưởi ấm áp. Vải áo mềm mại vừa vặn ôm lấy thân hình, phác hoạ ra sống lưng gầy gò của Vương Khả.

Mạnh Phàm vòng tay qua ôm lấy eo anh, xốc áo lên vuốt ve cơ bụng Vương Khả, bàn tay cẩn thận miêu tả đường cong của bắp thịt.

Vương Khả bị sờ đến hơi ngứa: "Ngài muốn không? Em rửa rồi đấy."

"Lại đây." Trong mắt Mạnh Phàm vẫn còn chút men say.

Hắn để Vương Khả cởi trần ngồi trên đùi mình, ôm lấy nửa người trên của anh thoả thích mà sờ mó. Mạnh Phàm mơn trớn gợϊ ɖụ© cực kỳ, cứ nhắm vào mấy chỗ nhạy cảm của Vương Khả mà ra tay. Hai núʍ ѵú trên ngực bị nắm lấy mà xoa bóp, vừa đau vừa ngứa.

Vương Khả hai má ửng đỏ, cách lớp vải khẽ xoa lên nơi đã căng phồng ngay đũng quần Mạnh Phàm: "Để em liếʍ cho Mạnh tiên sinh ra được không?"

"Liếʍ cứng là được rồi." Mạnh Phàm ngã người ra ghế, hắn để Vương Khả nằm nhoài giữa hàng mình, khẽ nhéo lỗ tai anh: "Tôi uống nhiều rượu rất khó bắn ra đấy."

Vương Khả hé miệng ngậm vào dương cụ thô to, không thể ngay lập tức nuốt sâu vào được, chỉ có thể khẽ mυ"ŧ vào phần qυყ đầυ trước, rồi mới ép đầu lưỡi xuống từ từ nuốt vào từng chút một. Bình thường Mạnh Phàm cương rất nhanh, nhưng hôm nay Vương Khả phải thâm hầu* hai lần dương cụ mới cứng lên hoàn toàn.

(*Thâm hầu: Deepthroat đó:v)

"Được rồi, lên đây đi." Mạnh Phàm nhẹ nhàng sờ đỉnh đầu Vương Khả.

Đeo bao xong xuôi, Vương Khả ngồi trên đùi Mạnh Phàm dùng hậu huyệt nuốt vào dương cụ từng chút một, lúc bị cọ đến điểm sướиɠ còn khẽ rên hừ hừ.

Mạnh Phàm hít thở phì phò, chờ Vương Khả vừa nuốt trọn dương v*t mình hắn đã lập tức nắm lấy hai đùi anh thẳng eo nhấp lên trên, tốc độ tuy không nhanh nhưng được cái làm phát nào chắc phát đó, cộng với việc Vương Khả đang ngồi ở trên người hắn, không cần cố gắng quá nhiều qυყ đầυ đã có thể đâm đến nơi sâu nhất, Mạnh Phàm được hậu huyệt vừa mềm mại vừa chặt chẽ mυ"ŧ sướиɠ đến thở phào.

Vương Khả ráng ngồi trên người Mạnh Phàm nhún được một hồi eo đã mềm nhũn, trong hậu huyệt khi nãy dùng quá nhiều gel bôi trơn, bị dương v*t đâm thọc bị dính ra không ít, dinh dính nhơm nhớp làm nơi giao hợp của hai người ướt nhẹp, phát ra tiếng nước da^ʍ mỹ.

Có lẽ là còn men say trong người, động tác của Mạnh Phàm nhẹ nhàng thong thả hơn bình thường nhiều, nhưng nhịp điệu cố định như này lần nào cũng chọc đến đúng chỗ, Vương Khả thoải mái như đang ngâm mình trong nước nóng, vừa sung sướиɠ vừa thỏa mãn.

Trong phòng ngoại trừ tiếng động nho nhỏ do máy tạo độ ẩm phát ra thì còn có giọng mũi mềm nhũn của Vương Khả. Hai người làm trong tư thế cưỡi ngựa hồi lâu Vương Khả mới bị Mạnh Phàm đè ngược xuống sofa, bị túm hai chân mà cᏂị©Ꮒ từ chính diện.

Cảm giác thỏa mãn khi được dương v*t nóng bỏng cắm vào thật sâu trong hậu huyệt làm Vương Khả không nhịn được mà bắt đầu phát ra từng tiếng rêи ɾỉ kéo dài, dương cụ phía trước không người an ủi lại chảy nước không ngừng.

Mạnh Phàm vẫn chưa hề có ý muốn bắn, Vương Khả đã lêи đỉиɦ mấy lần nhờ vào từng cú đẩy đưa liên tục không ngừng của hắn, bắp thịt cả người anh căng chặt, dương cụ lệch qua một bên trên bụng cũng trào nước. Nửa người trên Vương Khả cũng ửng hồng, cơ ngực no đủ bị Mạnh Phàm vừa bóp vừa xoa, Vương Khả chỉ cảm thấy toàn thân mình tê dại, bất tri bất giác vòng hai chân qua ôm lấy cái eo chó đực của Mạnh Phàm, không nỡ thả ra.

Hai người giằng co trên ghế sofa gần cả tiếng đồng hồ. Hậu huyệt liên tục bị giày vò đã mất khống chế mà không ngừng co rút, kɧoáı ©ảʍ kéo đến làm toàn thân anh như bị đặt vào dòng nóng lạnh luân phiên, Vương Khả nhấc tay lên che mắt mình.

"Sướиɠ quá, em chịu không nổi... Không muốn..." . Hãy tìm đọc trang chính ở -- TRÙMTRUYỆ N. ME --

Mạnh Phàm nhanh chóng cắm rút thêm mấy chục lần nữa, Vương Khả cũng sung sướиɠ mà kêu da^ʍ, cái trán Mạnh Phàm dính đầy mồ hôi li ti, hắn cũng thở hổn hển mà nói: "Hôm nay uống hơi nhiều, qυყ đầυ không có gì kí©h thí©ɧ, bắn không được."

"Ta thật sự sắp chịu hết nổi rồi..." Đôi mắt Vương Khả như phủ một tầng hơi nước, ướt sũng mà nhìn Mạnh Phàm, "Sướиɠ quá đi mất... Eo em nhũn cả ra rồi..."

Mạnh Phàm cúi người hôn lên đôi mắt Vương Khả.

Thân dưới hai người dính chặt vào nhau, dương v*t đâm vào đến nơi sâu nhất, đâm đến mức Vương Khả nhắm mắt kêu to.

Mạnh Phàm chậm rãi rút ra rồi lại cắm vào, qυყ đầυ ma xát vách trong mềm mại ẩm ướt, đã uống rượu còn bị ngăn cách bởi lớp cao su, độ nhạy cảm của Mạnh Phàm giảm mạnh, cứ muốn bắn lại thấy chưa tới, Mạnh Phàm cũng bắt đầu nóng nảy, hắn thọc vào điểm sướиɠ nhất của Vương Khả, nói: "Tôi chơi trần nhé, nếu không thì không bắn được đâu."

Vương Khả đã bị làm mềm nhũn, nghe thấy cũng không phản ứng gì, giờ khắc này anh chỉ mong Mạnh Phàm mau chóng bắn ra, chứ còn cᏂị©Ꮒ nữa thì anh sợ mình sẽ bị cᏂị©Ꮒ tới hỏng luôn.

Mạnh Phàm rút ra lột bao ném sang một bên, đổ ra chút gel bôi trơn xoa đều cả cây hàng, qυყ đầυ cọ lên miệng huyệt mấy cái, chờ Vương Khả bắt đầu phát ra tiếng rêи ɾỉ van xin khó nhịn hắn mới đột ngột cắm vào, sau đó nắm lấy eo anh thẳng thắn thoải mái mà cᏂị©Ꮒ.

Tiếng rêи ɾỉ của Vương Khả trong nháy mắt biến đổi, anh run rẩy nắm lấy cánh tay rắn chắc của Mạnh Phàm: "Đừng nhanh vậy mà... A, thật sướиɠ, a a, không được... Sướиɠ chết rồi..."

Thấy Vương Khả phản ứng lớn đến như vậy, Mạnh Phàm cũng có hơi mất khống chế. Lỗ thịt vừa mềm vừa nóng, qυყ đầυ bị mυ"ŧ lấy chặt chẽ, tầng tầng lớp lớp thịt mềm như có sự sống bao vây lấy dương v*t từ trên xuống dưới mà liếʍ mυ"ŧ, lúc rút ra còn không nỡ nhả ra, luc cắm vào cũng mềm nhũn ngoan ngoãn mặc đối phương muốn làm gì thì làm.

"Không được, không được..." Vương Khả mặt đầy bước mắt, nhắm hai mắt ngẩng cổ, sướиɠ đến ngón chân cũng cuộn tròn, anh không kìm được mà muốn thể hiện sự sung sướиɠ của mình, "Sướиɠ quá đi... A bị cᏂị©Ꮒ đến... A..."

"Là chỗ này à?" Mạnh Phàm cảm thấy nếu mình không uống rượu, đêm nay lại không mang bao mà chơi trần thì tuyệt đối sẽ bị Vương Khả kẹp cho bắn tới nổ tung luôn.

"Chơi em nữa đi... Ưm a..." Âm thanh Vương Khả như nhũn ra, dâʍ đãиɠ rên la không ngừng, cẳng chân quắp chặt lấy eo Mạnh Phàm không buông, "A, nhột quá, bên trong nhột quá... A, Mạnh tiên sinh ngài mau chơi em nữa đi..."

Vương Khả da^ʍ muốn chết đi được, Mạnh Phàm thở phì phò cᏂị©Ꮒ mở lỗ thịt đang không ngừng co giật: "Em thả lỏng chút nào."

Vương Khả nâng mông đón ý nói hùa mặc Mạnh Phàm chơi mình, còn không ngừng đong đưa eo hông, mặt anh chỉ còn lại vẻ si mê khi lêи đỉиɦ, không có lớp màng cao su kia ngăn chặn, da thịt hoàn toàn giao hòa cọ xát mang đến xúc cảm làm cho anh tê cả da đầu, toàn thân cũng nóng lên, lỗ thịt như vĩnh viễn ăn không đủ no, cứ vừa ngứa vừa xót, chỉ có lúc được Mạnh Phàm cắm vào mới cảm thấy thoải mái.

Tiếng thở dốc của Mạnh Phàm cũng ngày càng nặng nề hơn, hận không thể dùng dương v*t của mình cắm cái huyệt da^ʍ của Vương Khả, mãnh liệt cᏂị©Ꮒ Vương Khả tới khóc, càng nghiêm trọng hơn nữa là ngay lúc hắn vừa muốn bắn thì Vương Khả lại khóc lóc cầu xin hắn đừng bắn.

"A... CᏂị©Ꮒ em nữa đi mà..." Vương Khả đã sướиɠ tới mất sạch lý trí, hai tay câu lấy bờ vai dày rộng của Mạnh Phàm, mười ngón bấu lấy cổ hắn thật chặt, "Em không muốn ngài bắn đâu... Không muốn dừng lại... A..."

Mạnh Phàm bị Vương Khả chọc tới nóng cả người, hai mắt cũng gần như đỏ lên, đè Vương Khả vào góc sofa mà cᏂị©Ꮒ anh tới nước mắt chảy ròng ròng.

"Ngay chỗ đó, đâm vào nữa đi... Ưʍ... Thật mạnh, thật lớn... Chơi lỏng mất rồi..."

Nghe Vương Khả lung tung mà kêu da^ʍ, Mạnh Phàm cũng không nhịn được nữa, cúi đầu dùng môi hôn chặn lại cái miệng hư hỏng của anh. Mông thịt bị cᏂị©Ꮒ tới chấn động, cây hàng như cái máy đóng cọc liên tục khuấy đảo lỗ thịt tham lam không biết đủ, hắn túm lấy hai tay Vương Khả đè xuống ghế. Làn sóng kɧoáı ©ảʍ này chưa kịp lui đã phải đón nhận một đợt mới, Vương Khả cong người bị Mạnh Phàm mạnh mẽ cᏂị©Ꮒ đến bắn.

Lúc bắn tinh lỗ thịt siết chặt khiến Mạnh Phàm cảm thấy toàn thân như bị điện giật, căn bản không kịp rút ra. Mạnh Phàm một tay nâng gáy một tay nắm eo Vương Khả, hắn nhắm mắt nhấp hông thêm hai phát, triệt để bắn sạch vào trong anh. Dư vị sau khi bắn tin vẫn chưa tan, Mạnh Phàm muốn rút dương cụ ra lại bị Vương Khả dùng chân kẹp chặt eo.

Môi Vương Khả bị Mạnh Phàm hôn tới đỏ lên, anh thở hổn hển, hôn một cái lên cằm Mạnh Phàm, nhỏ giọng nói: "Sướиɠ quá đi mất."

Ý nghĩ muốn rút ra của Mạnh Phàm trong nháy mắt tan thành mây khói, hắn giữ nguyên tư thế cắm vào mà đè lên người Vương Khả, mơn trớn cơ bắp nơi eo anh: "Còn muốn nữa?"

Mặt Vương Khả đỏ lên trông thấy, vừa thỏa mãn vừa mong đợi mà nhìn Mạnh Phàm.

Là người ai cũng không chịu được bạn tình trêu ghẹo như thế, Mạnh Phàm chút do dự cúi đầu hôn môi Vương Khả, cầm lấy chân trái anh ấn lên lưng ghế sofa, lần nữa cᏂị©Ꮒ vào.

Giọng mũi của Vương Khả ngọt ngấy đến không chịu được, anh vòng tay ôm lấy gáy Mạnh phàm, hai chân cũng mở rộng hết cỡ.

======Hết chương 14======

#Riz: Hmm, hình như thiếu cái tag YD thụ rồi thì phải:v