Chương 3: Cô làm từ đậu hũ sao?

Anh còn chưa dùng lực, lúc buông ra, nhìn thấy cánh tay Quý Nịnh đỏ bừng.

Mẹ kiếp, cô làm từ đậu hũ sao?

Mới chạm vào như vậy……

Quý Nịnh lại bị vẻ mặt u ám của anh dọa, cô co người ở cửa, cũng không biết có nên đi vào hỗ trợ hay không.

“Đừng ở chỗ này vướng chân vướng tay.” Quý Tuân lạnh lùng nói.

Lâm Quế Phân nghe thấy động tĩnh, liền đi đến, “Nịnh Nịnh, ăn cơm sáng trước đi, phòng bếp nhỏ, con cứ để em trai làm là được rồi.”

Quý Nịnh ăn cái gì cũng rất chậm, ăn một miếng có thể nhai nửa ngày, Quý Tuân làm xong việc, cô mới ăn hết nửa cái bánh quẩy trên tay.

Trên tay Quý Tuân cầm một chuối chìa khóa, “Này.”

Anh đột nhiên một mở miệng, Quý Nịnh thiếu chút nữa bị nghẹn.

Này, đây là đang gọi cô?

“Nét chữ của cô đẹp như vậy, nên viết bản kiểm điểm khi đến muộn.”

“……”

Nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của cô, Quý Tuân mới vừa lòng cong môi đi ra cửa.

Trong miệng Lâm Quế Phân ngậm một điếu thuốc lá, còn chưa châm lửa, nghe thế không nhịn được bật cười, “Em trai đang khen con viết chữ đẹp.”

…… Nhưng cô cũng không được an ủi.

Quý Nịnh tức giận đem bánh quẩy còn lại nhét vào trong miệng, đang chuẩn bị lên lầu mặc áo khoác đồng phục, lại bị dì Quế Phân gọi lại.

“Buổi chiều dì có chút việc, con tan học sớm một chút trở về trông cửa hàng, buổi tối tùy tiện lấy tiền trong ngăn kéo xử lí.” Lâm Quế Phân nhìn cô bằng ánh mắt lo lắng, chà xát tay, “Cũng không có việc gì, chỉ là tối hôm qua chơi mạt chược thua tiền, hôm nay dì phải đi gỡ lại.”

“Đừng nói với em trai con.”

Quý Nịnh gật đầu.

Biết cờ bạc không phải chuyện tốt, nhưng đây là sở thích ngày thường của Lâm Quế Phân, không bỏ được.

Quý Nịnh lung tung suy nghĩ, hóa ra trong nhà sợ Quý Tuân, cũng không phải chỉ có một mình cô……

Thời gian ra cửa có chút muộn, cũng may đi bộ đến trường chỉ mất mười phút, Quý Nịnh không đến trễ, nhưng thiếu chút nữa giống như Quý Tuân nói, bị phạt viết bản kiểm điểm.

Quý Nịnh ngủ không ngon, cả ngày cũng không có tinh thần. Người cô nhỏ, ngồi ở bàn thứ ba, gần như dưới mí mắt của giáo viên.

Có đôi khi ánh mắt của Quý Nịnh xuất thần, sẽ bị bắt đứng lên trả lời câu hỏi, nhưng ngay cả câu hỏi cô cũng không nghe rõ.

Lâm Tiểu Mẫn ngồi cùng bàn dùng sách giáo khoa che miệng, nhỏ giọng nhắc đáp án cho cô, Quý Nịnh mới lắp bắp trả lời xong.

Vì để Quý Nịnh đánh lên tinh thần, bạn cùng bàn Tiểu Mẫn cùng cô nói không ít chuyện, bạn gái cũ của lớp trưởng đánh nhau với bạn gái hiện tại, chủ nhiệm giáo dục đang theo đuổi giáo viên Tiếng Anh, vân vân….

Mà phản ứng của Quý Nịnh rất bình tĩnh, mấy chuyện bát quái đối với cô còn không hấp dẫn bằng bánh bao nhân thịt.

“Gần đây lớp 10 có một người làm mưa làm gió, cậu nhìn thấy chưa? Nghe nói vừa mới khai giảng chưa bao lâu, em trai này này đã nhận được một ngăn kéo thư tình.”

“Còn cùng một họ với cậu, cũng rất trùng hợp.”

Nghe vậy, lỗ tai Quý Nịnh quả nhiên dựng lên.

“Ai vậy?” Quý Nịnh nhịn không được hỏi một câu, trong trường học chắc hẳn không có nhiều người họ Quý.

“Hình như tên là…… Quý Tuân, cậu có ấn tượng không?”

Khoảnh khắc cái tên này rơi vào lỗ tai, từ trong nội tâm Quý Nịnh run lên, mà loại cảm giác này thật sự rất tệ……

“Ồ, tớ không quen.”

Quý Nịnh không giỏi nói dối, má cô có chút hồng, cho nên sau khi nói xong cô lại lần nữa bò lên bàn học.

Cô chỉ biết, Quý Tuân khẳng định không muốn có bất cứ quan hệ gì với cô ở trong trường.