Chương 8: Có mỗi một cô vợ thôi, đương nhiên là phải cưng chiều rồi

Tôi đi theo Cố Hằng trở lại văn phòng, đặt bài tập lên bàn, không nhịn được lại nhìn anh ấy một cái.

Người đàn ông lạnh lùng cấm dục đeo kính, chiếc áo sơ mi đen đơn giản nhưng mặc trên người anh lại trông có chút xa hoa.

“Đúng rồi, đã lâu không về nhà, tối nay em về nhà với anh đi.”

Anh đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt dừng lại trên cổ áo tôi một lúc, anh đưa tay giúp tôi chỉnh lại nó.

“Em bao nhiêu tuổi rồi hả? Cổ áo cũng không chỉnh cho tử tế nữa.”

Tôi giật mình, vội liếc nhìn xung quanh, cũng may lúc này văn phòng không có ai khác, nếu không bị nghe lén thì sao!

Khoảnh khắc anh quay đầu lại, cằm tôi vô tình chạm vào đầu ngón tay ấm áp của anh, hơi nóng trong nháy mắt lan ra.

Tôi cố gắng kìm nén nhịp tim đập nhanh: “Ừm…”

Anh dừng lại, giống như cảm thấy phản ứng của tôi có chút buồn cười, khóe môi cong lên, rút

tay lại, từ trong ngăn kéo lấy ra một chồng tài liệu khác.

Anh hơi cụp mắt xuống, lật xem tài liệu trong tay, hàng mi dài phủ lên mi mắt một bóng mờ mờ.

Người ta nói đàn ông lúc nghiêm túc thì vô cùng hấp dẫn, Cố Hằng cũng không ngoại lệ.

Anh ấy vốn đã là một mỹ nam tuyệt sắc rồi, lúc này nữa thì trông anh ấy còn hấp dẫn gấp bội phần.

“Bạn học Tống Vãn còn chuyện gì nữa không?”

Anh đột nhiên ngước mắt nhìn sang, hơi nhướng mày.

Tôi nhanh chóng lấy lại tinh thần, mặt lập tức nóng bừng, thật ra vừa rồi tôi đang mê mẩn nhìn Cố Hằng.

Mất! Mặt! Quá! Rồi!

Hơn nữa trước giờ anh ấy đều gọi tôi là Tống Vãn, câu này lại gọi là “Bạn học Tống Vãn”, đây là cố ý nhắc nhở tôi sao?

Tôi vội vàng nói: “À không…không có gì ạ, em về đây giáo sư Cố.”

Nói xong, tôi bỏ chạy trong tuyệt vọng.

Vừa bước ra khỏi cửa văn phòng, tôi tình cờ gặp một giáo sư khác trong sân, Kỳ Phong.

Người đàn ông khoảng 30 tuổi này vốn là sinh viên của trường, học xong thì ở lại trường để nghiên cứu và giảng dạy luôn, bình thường quan hệ với sinh viên cũng khá tốt.

Tôi vội vàng chào rồi chạy đi ngang, đồng thời thầm cảm ơn nếu anh ấy đến sớm hơn, nhìn thấy tôi và Cố Hằng thân thiết như vậy, anh ấy nhất định sẽ phát hiện ra có gì đó không ổn!

Một giọng nói giễu cợt vang lên từ phía sau: “Chậc chậc, Cố Hằng, từ khi anh tới thì văn phòng của chúng ta có rất nhiều cô gái đến thăm đó, cho tôi xin vía chút nào!”

Anh ấy có vẻ hơi hả hê: “Hay là anh đến dạy lớp của tôi đi! Mấy cô gái kia ngày nào cũng chỉ muốn đến nghe lớp của anh thôi, đến lúc đó tôi được nhàn rỗi rồi.”

Cố Hằng cười khẽ: “Tôi nào dám! Nhà tôi quản nghiêm lắm.”

Tôi áp mu bàn tay lên má, nóng hổi.

Người này... giỏi nhất là ụp nồi người ta! Cái gì cũng đổ cho tôi hết!

“Chậc chậc, thật sự là nhìn không ra đó.”

Tề Phong hừ một tiếng: “Anh nói vợ anh học ở trường chúng ta, vậy mà lâu thế rồi vẫn chưa có ai phát hiện ra, anh giấu cũng giỏi đấy!”

Cố Hằng giống như liếc mắt nhìn tôi, tôi tăng nhanh tốc độ chạy đi.

Nhưng giọng nói lười biếng với nụ cười của người đàn ông vẫn vang lên rõ ràng.

“Hết cách rồi, có mỗi một cô vợ thôi, đương nhiên là phải cưng chiều rồi.”

...

Buổi chiều tôi trở về biệt thự, buổi tối Cố Hằng còn có tiết học, lúc trở về nhà đã là hơn chín giờ.

Tôi nằm trên sô pha, vừa nghịch điện thoại vừa cười nhạo anh: “Giáo sư Cố tan làm muộn như vậy? Không giống sinh viên đại học chúng em, chỉ cần có dũng khí thì đông hè gì cũng nghỉ được tất!”

Cố Hằng đang thay giày, nghe vậy nhướng mắt: “Thật sao?”

Tôi lắc đầu tặc lưỡi: “Sinh viên thì còn có thể trốn học còn giáo sư có trốn làm được không? Haizz thảm quá! Anh nói cái gì dễ nghe đi, em xoa bóp cho anh, giảm giá 20% luôn!”

Dù sao anh ấy cũng là một người đàn ông 30 tuổi rồi, làm việc cả ngày sao có thể không mệt mỏi chứ?

Cố Hằng tháo cà vạt, cởi thêm hai cúc áo sơ mi, lộ ra xương quai xanh thẳng tắp.

Anh dường như đang cười.

“Thế anh trả thêm tiền thì có được thêm dịch vụ khác không?”