Chương 24: NGÀY 24

Hôm nay sau buổi tập sáng, bốn đứa bọn tôi, 3 Hobgoblins và 1 Goblin, lại ra ngoài đi săn.

Và bọn tôi lần đầu chạm trán một con nhện đen có kẻ vàng, dài 70cm. Tôi quyết định tên tạm thời của nó là “Nhện quỷ”.

Bởi vì nó đã giăng một cái mạng nhện, nên tôi đốt nó bằng kĩ năng [Thuần hỏa].

Tôi đã gặp chút rắc rối để ngăn việc cháy rừng, vì mấy sợi tơ cháy và ngọn lửa lan qua vài cây.

Nếu như nó trở thành một vụ cháy lớn thì bọn tôi cũng đã chết rồi.

Đã học được [Tạo tơ nhện]

Và thế, tôi đã học được cách tạo ra tơ nhện từ ngón tay – không chờ đã.

Vì tôi là Goblin, nên nó là tơ Goblin? Dù sao thì, nếu mà tôi muốn thì nó sẽ phun ra khỏi ngón tay tôi.

Thấy tơ bắn ra dữ dội từ đầu ngón tay tôi cùng với âm thanh “buryuryuryuryuryu” cũng khá là kỳ lạ, tuy nhiên không cần hỏi cũng biết nó sẽ là một kĩ năng hữu ích.

Không may là, như tôi hiện giờ thì không thể làm những việc khéo léo được. Điều khiển tơ ngon lành như nhện hiện giờ là không thể. Hiện giờ cùng lắm thì tôi cũng chỉ có thể làm bất động mục tiêu.

Nếu tôi làm một động tác hơi phức tạp tí, thì sẽ chỉ làm những sợi tơ rối nùi lên bản thân và không thể di chuyển. Phải, so với may vá, quay tơ nằm trong một lĩnh vực hoàn toàn khác.

Cho nên, để có thể tự do điều khiển những sợi tơ, tôi quyết định tìm thêm vài con Nhện quỷ.

Sau một hồi, tôi thấy vài con, và lần này tôi thử dùng điện để gϊếŧ mấy con nhện đó trước khi ăn chúng. Thế là tôi có 3 xác nhện.

Đã học được [Nghệ thuật giăng tơ]

Vậy là tôi đã có thể điều khiển tơ nhện khéo léo. Những sợi tơ rất chắc, nên tôi nghĩ rằng sẽ dùng nó để làm quần áo hay mấy thứ tương tự. Thêm nữa, vỏ ngoài của Nhện quỷ có vẻ khá trâu, nên tôi quyết định sẽ dùng nó để tạo giáp vào lần sau.

Sau đó, khi đang đi bộ, bọn tôi tìm thấy con Orc đầu tiên sau một khoảng thời gian dài.

Nơi mà bọn tôi thấy chúng cũng gần với nơi tìm thấy con Orc lần trước.

Bởi vì nơi đây khá xa so với hang động nên bọn tôi vẫn chưa khám phá khu vực này, tôi đang trách móc bản thân là tại sao bọn tôi không đến đây sớm hơn.

Bọn Orcs mà chúng tôi tìm được tập trung thành một nhóm 6 con, và khác với con cầm cuốc lần trước. Bọn Orcs này mang vũ khí hạng nặng đồng thời nhìn khá tuyệt như kích, gậy, dao săn và trường kiếm, trong khi mặc giáp ngực hoặc giáp toàn thân.

Hơn nữa, tôi nghĩ rằng con Orc cầm kích, với thể chất tốt nhất, là cầm đầu – Orc Thủ lĩnh.

Nhưng, bọn tôi quyết định không tấn công chúng.Tuy nhiên, thu thập kiến thức lại là vấn đề khác nên chúng tôi đi theo bọn Orcs xuống núi được một giờ thì chúng tôi đến được căn cứ của bọn chúng, một cái mỏ.

Tôi thấy hàng tá Orcs cầm kích, và âm thanh của bọn chúng có thể nghe được từ chỗ tụi này đang quan sát.

Hiện giờ thì, tôi đã thỏa mãn với việc xuống núi. Nếu bọn tôi mà cố đánh với số địch đông thế này thì khác nào là tìm chỗ chết.

Chiến thắng thật sự là khi có thể lén lút trốn thoát với số thông tin mình thu được mà không hề bị phát hiện.

Ít nhất thì đó là những gì tôi nghĩ, nhưng rồi tôi thấy 3 con Orcs xuống núi.

Kể cả khi chúng có báo động, nhưng vì bọn kia ở quá xa, nên có muốn cứu viện cũng mất một khoảng lớn thời gian, nên bọn tôi quyết định tấn công chúng thật nhanh.

Trốn trong bụi rậm, bọn tôi chờ cho chúng vào tầm bắn.

Gobumi và Gobue mỗi bé gϊếŧ một con Orc với những chiếc nỏ của mình. Con cuối cùng thì bị choáng với luồng điện của tôi, rồi sau đó tôi chậm rãi đến gần và cắt cổ nó.

Về việc di chuyển xác, Gobukichi và tôi mỗi người mang một con, trong khi Gobumi và Gobue cùng nhau mang con còn lại, đến khí chúng tôi đến được nơi mà tôi cho là an toàn, bọn tôi thư thả ngồi ăn tại đó.

Đã học được [Mùi hôi]

Phải, nói trắng ra nó là một kĩ năng mà tôi chẳng cần. [Mùi hôi], nghiêm túc à? Ờ thì, bọn Orcs quả thật có cái mùi đặc biệt. Nhưng vì thịt của chúng rất ngon, nó là cái gì đó mà tôi không thể sống thiếu được. Hơn nữa, nếu như tình cờ tôi có cần dùng kĩ năng này, thì tôi sẽ cho rằng đây là lợi nhuận.