Chương 32: NGÀY 32

Khoảnh khắc mà tên cựu thủ lĩnh cuối cùng cũng chết là lúc mà ánh sáng mặt trời rọi đến lối vào hang.

Rõ ràng, tôi đã hơi điên lên và làm quá lố một tí.

Vì sinh lực của hắn trâu hơn của bọn Goblins, hắn không thể chết dễ dàng được. Tôi đã, tuy nhiên, tiếp tục điều trị cho hắn đồng thời kéo dài thời gian tra tấn.

Khi tôi định thần lại, tôi nhìn xung quanh. Mọi người trông rất kinh hãi.

Tôi cười mỉm chi. “Bọn mày đã hiểu ý tao chưa?”, tôi hỏi, bọn Goblins xung quanh đều gật đầu lia lịa. Cảm thấy hài lòng với câu trả lời, tôi giải tán nhóm và lệnh cho toàn bộ ngủ đến trưa. Nếu mọi người có thể ngủ được thì sẽ rất tốt, vì họ bị ép phải xem màn tra tấn của tôi nên chắc ai cũng mệt cả rồi, nhưng tôi nghi rằng khó ai có thể ngủ được trong hôm nay.

Vậy nên, hầu hết mọi người trừ những ai đã ngất xỉu không hề đi ngủ giống như tôi.

Cho nên tôi lệnh cho tất cả đi ngủ. Tôi cũng bảo rằng buổi tập hôm nay sẽ bị hủy.

Sau khi dùng kĩ năng tạo một quả cầu nước để rửa sạch máu ở tay và mặt mình, tôi nhận ra rằng Tóc đỏ, người xem tôi hành sự kĩ hơn những người khác, đang run bần bật với đôi mắt trống rỗng.

Để đưa ý thức của cô ấy quay lại, tôi tạo một quả cầu nước khác và ném vào cô.

Rồi tôi nhấc và mang cô ấy đi như mang một đứa trẻ về phòng ngủ của chúng. Tôi chẳng quan tâm khi cô ấy run nhiều thêm nữa. Khi đã nhẹ nhàng đặt cô ấy xuống, tôi quay lại khu vực đó, và vì bốn người kia không thể di chuyển nổi cơ thể, tôi đành phải lập lại việc đó bốn lần nữa.

Sau khi xác nhận rằng những Goblins khác đã về phòng ngủ, tôi cũng tranh thủ đánh một giấc.

Tôi thức dậy vào giữa buổi trưa.

Tôi ăn tim và dạ dày của bọn Goblins đã bị gϊếŧ để thay cho bữa trưa, sau đó tôi chôn xác chúng với kĩ năng [Thuần thổ] của mình.

Khoảng lúc này bọn Goblins khác thức giấc, và bởi vì tôi đã nói rằng buổi tập hôm nay sẽ bị hủy, tôi và ba Goblins khác đi săn.

Tôi để những Goblins già và năm đứa Goblins tiểu tốt bảo vệ những cô gái. Lúc nãy, tôi bảo, “Bọn mày biết rằng nếu họ bị tấn công thì sẽ thế nào, đúng không?”. Khi chúng gật đầu liên tục thì tôi nhận định rằng những cô gái có thể an toàn nhất nếu ở cùng chúng.

Ờ thì, những cô gái ở một khu vực được ngăn cách được tôi làm bằng tơ, và với Tóc đỏ dùng kiếm ngắn ở đó, it nhất thì, họ cũng có thể câu được tí thời gian nếu như có rắc rối xảy ra.

Thêm nữa, khi bọn tôi đàn áp bọn Orcs ở khu khai khoáng, bọn tôi tìm được một chiếc tù và khẩn cấp. Tôi đưa nó cho những cô gái phòng khi có chuyện. Nếu họ thổi nó, bọn tôi có thể nhanh chóng chạy đến và ứng cứu.

Khi giải quyết xong, bốn bọn tôi an tâm rời đi. Thứ đầu tiên mà bọn tôi chạm trán trong chuyến đi săn là Ngựa ba sừng. Nhìn thoáng qua thì nó được bao bọc bởi những chiếc vảy rắn chắc, to gấp đôi một con ngựa bình thường. Con ngựa to đến nổi mà với cơ thể hiện tại của bọn tôi thì cũng phải ngước lên để nhìn. Nó là một sinh vật còn tiến hóa xa hơn cả Hobgoblin. Và có hai con. Chúng có thể là một cặp, có lẽ một con đang mang thai.

Tuy nhiên, bọn tôi không thể biết chắc được, và để sống thì bọn tôi cần thức ăn, nên bọn tôi thực hiện chiến thuật đánh bất ngờ như thường lệ.

Đòn đầu tiên như trong sách giáo khoa, Gobumi-chan và Gobue-chan bắn nhưng mũi tên độc bằng nỏ. Một trong những mũi tên của Gobumi-chan găm thẳng nào mắt của con ngựa, trong khi tên của Gobue-chan hơi lệch và nảy lên khỏi những chiếc vảy rắn chắc của nó.

“Mấy cái vảy đó cứng thế! Kể cả khi lực của những chiếc nỏ có thể dễ dàng đâm xuyên qua một chiếc áo giáp thông thường, nó dễ dàng bị phản lại!”, tôi vô thức hét lên.

Thêm nữa, tôi có tẩm độc ở đầu những mũi tên, một loại kịch độc, con Ngựa ba sừng không chết ngay lập tức, hơn nữa nó trở nên kích động do cơn đau tột cùng. Tôi chưa từng thấy sức sống nào kinh khủng thế!

Trong khi bọn tôi đang bận bất ngờ, con ngựa không bị bắn trúng nhận ra bọn tôi. Nó chuyển hướng sang đây, chĩa ba chiếc sừng nó vào bọn tôi, và đắm mình trong cơn giận, nó lao đến nhằm đâm vào kẻ địch. Ờ thì, với đòn combo sấm sét và tơ thì bằng cách nào đó tôi đã có thể dừng nó, tơ của tôi bị trương mỏng ra cứ như thể nó sẽ kéo hết cả đống tơ đi, khó chịu ghê, nó khiến cho nội tạng của tôi như dần trở lạnh.

Thứ đó có bao nhiêu sức ngựa thế?

Không cần hỏi cũng biết rằng sức mạnh thể chất của nó thậm chí không thể so sánh với Hobgoblin.

Trong khi khả năng bắn tỉa của Gobumi-chan và Gobue-chan giữ chân ngựa nổi loạn lại, Gobukichi-kun và tôi không lo âu tấn công nó với cây kích và rìu bốc hỏa của cậu ta. Lúc đầu thì đòn tấn công có bị dội lại tuy nhiên sau một hồi tấn công liên tục bọn tôi đã tìm được cách để phá hủy lớp vảy đó. Sau đó, phần còn lại trở nên dễ dàng.

Cây kích của tôi và [Rìu bán nguyệt] của cậu ta khiến cho lớp vảy bay đi, khi mà lưỡi của vũ khí bọn tôi chạm đến được phần thịt săn chắc bên dưới, bọn tôi đã có thể chặt lìa phần đầu và phần thân.

Con còn lại thì bị suy yếu do độc tố, và vì bọn tôi đã biết được cách để gϊếŧ nó, mọi chuyện trở nên suông sẻ.

Công việc khá nặng nhọc, tuy nhiên, bọn tôi không nhận bất kì vết thương lớn nào, đây quả là một buổi đi săn ý nghĩa. Bọn tôi đem hết những nguyên liệu sống về, tuy nhiên vì nó là lần đầu tiên bọn tôi săn được con mồi này., bọn tôi quyết định tự mình ăn thịt nó.

Vì nó to, toàn bộ Goblins, trừ Gobukichi-kun đều siêng năng tháo rời phần vảy để lấy được thịt. Gobukichi-kun một lần nữa được giao nhiệm vụ canh gác xung quanh. Bọn này cần đúng Goblin đúng việc. Và thế tôi ăn sáu chiếc sừng, hai quả tim và ăn một phần thịt khi nó được chia làm bốn. Sau đó tôi cùng ăn luôn mấy cái vảy, vì tôi nghĩ rằng mình sẽ có được kĩ năng mới.

Đã học được [Sạc giáp vảy ]

Đã học được [Tiếng ngựa vảy hí]

Đã học được [Hồi phục nhanh]

Đã học được [Tăng cường lực chân]

Đã học được [Cải thiện sức lao đến]

Đã học được [Tam kích]

Sau khi ăn thì tôi có được thêm sáu kĩ năng. Đây là bằng chứng cho biết Ngựa ba sừng rất mạnh. Vì thông thường khi là Hobgoblin tôi phải ăn bốn cơ thể để có được một kĩ năng.

Thêm nữa, đây là lần đầu tiên kể từ khi đầu thai tôi học được kĩ năng tấn công vật lý, ngon đó. Tôi nghĩ rằng [Tam kích] sẽ đâm ba lần thẳng hàng, khi tôi cầm thanh estoc để thử kĩ năng trước một cái cây, kết quả là có ba lỗ xuất hiện trên cái cây. Phải, tôi thực ra chỉ đâm có một lần. Những tôi tạo ra được ba lỗ. Thêm nữa là chúng được sắp xếp thằng hằng từ trên xuống. Sau khi dành một khoảng thời gian dài ở thế giới này thì chuyện mà tôi không thể hiểu được cách nó vận hành thế nào cũng chẳng khiến tôi ngạc nhiên. Tuy nhiên, tôi dẫn đến việc tự hỏi rằng không biết có phải việc ở phía trên là để giảm đi đòn tấn công xuyên giáp không. Tôi cố nghĩ về nó. Tuy nhiên, câu trả lời thì phải chờ cho đến lúc khác.

Sau đó bọn tôi đi xung quanh một hồi, săn những thứ thường nhật, mang chúng về và cuối cùng đi ngủ. Sau khi tôi ngủ, Tóc đó chui vào chỗ của tôi, nên bọn tôi ngủ cùng nhau.

Tôi sẽ nói cho rõ, những bọn tôi không có làm mấy thứ ero này nọ nhé. Tôi tái khẳng định rằng hơi ấm của một người quả thật rất tuyệt.