Chương 34: Những điều nhỏ nhặt nhưng không nhỏ (1)

Chuyện này tuy chỉ là chuyện nhỏ, nhưng rơi vào trên người thê thϊếp lại là chuyện lớn, nếu như không xử lý tốt, rất có thể sẽ gây ra sai lầm lớn.

Vì vậy, trong vài ngày tới.

Hắn dành thời gian cùng thê thϊếp đến bên bờ sông Hồng Thạch, hành động này khiến một ít nữ tu thầm hâm mộ, các nàng đều cho rằng thê thϊếp như Vương Vân, Bạch Ngọc Dĩnh, chẳng qua chỉ là công cụ cho vị Phù sư Thẩm Bình này phát tiết nhu cầu sinh lý, sinh con đẻ cái, nối dõi tông đường.

Kết quả không ngờ rằng đối phương lại coi trọng thê thϊếp như thế, nhất là khi nhìn thấy mấy tấm Hộ Thân Phù dán trên người hai nàng, ánh mắt đều phát sáng, hận không thể thay thế.

Bây giờ giá của Hộ Thân Phù đã tăng lên tới mười tám khối hạ phẩm linh thạch, một tấm tương đương với phí thuê nhà nửa năm ở ngõ Hồng Liễu!

Vị nữ tu động thủ kia sau khi biết chuyện này, sợ tới mức liên tiếp mấy tháng không dám xuất hiện ở sông Hồng Thạch, dù sao Thẩm Bình hiện tại không chỉ là Phù Sư trung phẩm.

Còn là tu sĩ Luyện Khí trung kỳ.

Những ngày cứ vậy mà trôi qua.

Chớp mắt đã vào giữa tháng mười.

Luồng không khí lạnh thổi từ sâu trong đầm lầy Vân Sơn, nhiệt độ phường thị giảm mạnh.

Cuối giờ Tý, bên trong chăn gấm ấm áp.

Hương thơm quanh quẩn.

【 Ngươi song tu cùng thê tử một lần, đạt được kinh nghiệm phù đạo: +2】

【Mức độ hảo cảm của thê tử hiện tại: 100】

【Song tu cộng thêm: 4】

【Phù sư: cấp một thượng phẩm (6012/50000)】



......

【 Ngươi cùng đạo lữ song tu một lần, đạt được tư chất Kim hệ linh căn: +2, tư chất Mộc hệ linh căn: +2】

【Mức độ hảo cảm đạo lữ hiện tại: 90】

【Song tu cộng thêm: 3】

【Kim hệ linh căn: Trung phẩm (4052/10000)】

【Mộc hệ linh căn: Trung phẩm (3946/10000)】

Nhìn vào phông chữ nhấp nháy trên giao diện ảo, Thẩm Bình thầm nhẹ nhàng thở dài.

Phù sư đột phá đến thượng phẩm, kinh nghiệm cần tăng cực nhiều, dựa theo tốc độ vất vả cày cấy hiện tại, muốn đột phá lần nữa, cần phải tốn bốn năm năm.

Điểm này hắn cũng không thèm để ý, dù sao Phù sư thượng phẩm đột phá, đó chính là cấp hai, tu vi cũng phải đạt tới Trúc Cơ mới có thể tiếp tục chế tác, mà hắn cách Trúc Cơ rất xa.

Nhưng căn cứ vào kinh nghiệm phù đạo.

Linh căn đến thượng phẩm, rất có thể cũng giống nhau.

Cũng may sau lần xử lý thoả đáng chuyện khăn lụa, độ hảo cảm của Bạch Ngọc Dĩnh vẫn luôn không thay đổi lại tăng lên năm điểm, tốc độ tăng gấp đôi.

Lúc thấy sự thay đổi đó, hắn cảm khái không thôi.

Che chở thê thϊếp phải dùng tâm để làm, nếu hắn cứ coi các nàng như công cụ, độ hảo cảm kia tuyệt đối sẽ khiến hắn khóc chết.

“Ngày mai phải ra cửa đi phường thị rồi!”

Nghĩ đến đây, Thẩm Bình không khỏi cảm thấy đau đầu.



Lại ra khỏi cửa!

Thật ra linh gạo thịt cùng với nguyên liệu nấu ăn bổ khí huyết đã gần như tiêu sạch từ nửa tháng trước, nhưng hắn vẫn cắn răng chống đỡ thêm nửa tháng.

Nhưng bây giờ hắn thực sự phải ra ngoài.

Nếu không, với tình huống đêm đêm kéo đàn ca hát như hắn, dù có dùng Động Phòng thuật cũng không chống đỡ được.

Ngày hôm sau.

Gió lạnh thấu xương.

Những cơn mưa phùn xen lẫn những bông tuyết rơi xuống.

Mọi con đường đều có một lớn băng mỏng.

Thẩm Bình đi ra cửa phòng, trong lúc thê thϊếp lo lắng liền bước nhanh về phía phòng bên cạnh.

Cốc! Cốc! Cốc!

Chẳng bao lâu cánh cửa mở ra.

Vu Yến xõa tóc, trên người cũng chỉ có một bộ pháp bào bó người, bên trong hình như ngay cả yếm cũng không mặc, đường nét trập trùng khiến Thẩm Bình nhịn không được nhìn thêm vài lần.

“Thẩm đạo hữu?”

“Thật sự là khách hiếm nha, không ngờ lại chủ động gõ cửa nhà ta!”

“Làm sao, kiều thê mỹ thϊếp trong nhà không thỏa mãn được ngươi?”

Nàng dựa vào khung cửa, hai tay ôm trước ngực, trong nụ cười tủm tỉm mang theo tia mỉa mai.