Chương 50: Hàng xóm mới

Từ Vân Sơn phường đến biên giới đầm lầy, nếu sử dụng phi hành pháp khí, nửa canh giờ là có thể đến, chỉ là ra ngoài chém gϊếŧ rất dễ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, có đôi khi muốn săn gϊếŧ yêu thú phải tiến sâu vào trong đầm lầy, không những rất tốn thời gian, mà còn nguy hiểm vô cùng.

Bởi vậy trước kia mỗi lần Vu Yến ra khỏi phường thị đều phải mất mấy ngày, thời gian dài nhất là hai ba tháng.

"Lần này ta ở đây hơi lâu, nếu không ra ngoài, sẽ không có gì để ăn."

Vu Yến nói xong liền chuyển ánh mắt qua, "Trên người Thẩm đạo hữu có còn tấm phù chú nào không?”

Thẩm Bình vội vàng nói, "Có, ta đang chuẩn bị đi phường thị bán, Vu đạo hữu muốn loại phù chú gì, cần bao nhiêu tấm?”

"Năm tấm Hộ Thân Phù, hai mươi tấm Hoả Diễm Phù, Băng Đông Phù và Địa Hãm Phù mỗi cái ba tấm!”

Vu Yến suy nghĩ một chút nói, đồng thời lấy hai khối trung phẩm linh thạch từ trong túi trữ vật ném cho Thẩm Bình, "Đừng thối, phần còn lại trừ vào lần sao.”

Thẩm Bình đưa bùa chú qua, do dự nói, "Vu đạo hữu, ta còn có một tấm Hộ Linh Phù, ngươi có muốn hay không?”

Vu Yến ngẩn ra, "Ngươi có Hộ Linh Phù?”

“Đúng, lần trước ta đã hỏi xin vị tiền bối kia, muốn thử học tập, gần đây may mắn, phù đạo tiến triển nhanh, nói không chừng sau này sẽ thành công chế tác ra, vậy chính là Phù sư thượng phẩm!”



Thẩm Bình cười nói.

Lời này của hắn cũng là để chuẩn bị cho việc sau này thoải mái lấy ra phù chú thượng phẩm.

Dù sao tu tiên bách nghệ quan trọng tính luỹ từng ngày, một khi tích luỹ đủ, dựa vào hậu tích bạc phát sinh ra linh cảm cùng với một chút thiên phú mà tăng lên một bước.

Ví dụ như vậy có không ít.

Vu Yến nhịn không được nói, "Vị phù sư tiền bối này xem ra rất coi trọng ngươi, Thẩm đạo hữu ngươi phải nắm lấy cơ hội, nếu có thể đột phá đến Phù sư thượng phẩm, chưa chắc đã vô vọng với Trúc Cơ.”

Phù sư thượng phẩm đại biểu có thể kiếm được càng nhiều tài nguyên, có thể kết giao càng nhiều mối quan hệ.

Thẩm Bình gật đầu, lấy ra Hộ Linh Phù, thấy mặt Vu Yến lộ ra vẻ do dự rối rắm, hắn cười cười nói, "Tấm Hộ Linh Phù này cho ngươi tạm thời mượn nợ, sau này mỗi tháng ngươi chỉ cần trả linh thạch cho ta là được rồi.”

Phần lớn linh thạch trên người Vu Yến đều dùng để mua pháp khí cùng đan dược, bây giờ quả thực không thể mua nổi Hộ Linh Phù, hơn nữa trong lòng nàng cũng không muốn chiếm tiện nghi của Thẩm Bình, chỉ là Hộ Linh Phù quá quan trọng, ngay thời khắc mấu chố còn có thể bảo vệ mạng sống của mình.

“Được, đa tạ Thẩm đạo hữu!”

Cuối cùng nàng vẫn tiếp nhận nhân tình của Thẩm Bình.

Hai người sóng vai bước ra khỏi nhà.



Toàn bộ tiểu viện trống không, phòng của những tu sĩ khác đều đóng chặt như cũ.

"Mấy ngày nay ngươi đều ở trong phòng, không biết tình huống bên ngoài, tiểu viện chúng ta trước mắt đã có bốn phòng được thuê, hai phòng còn lại vẫn để trống, nhưng ta nghe nói đều đã được đặt trước."

"Phòng số một là một vị Đan sư trung phẩm, thường xuyên ở Đan Bảo đường ở phường thị."

"Phòng số ba là một đôi huynh đệ, tu vi đều là Luyện Khí hậu kỳ, khí tức toả ra rất mạnh, hẳn là thường xuyên đi ra ngoài."

"Phòng số năm là một nữ tu, tu vi cao nhất là Luyện Khí tầng tám, làm việc ở Thiên Âm các, nếu ngươi gặp, nhớ phải cẩn thận."

Nói đến đây, Vu Yến liếc Thẩm Bình:

"Nữ tu ở Thiên Âm các, ngươi nào cũng đều là họa thủy, đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, phu quân trước của ta là một ví dụ, thiếu chút nữa đã khiến nhà tan cửa nát, nếu ngươi hãm vào, đừng nói ngõ Vân Hà, ngay cả ngõ Hồng Liễu trước kia, ngươi cũng không về được."

“Còn nhớ vị Đan sư Hà Khâm kia không? Kết cục cuối cùng của hắn, chắc ngươi chưa quên đâu nhỉ?”

Thẩm Bình nghe ra được sự lo lắng và quan tâm trong lời nói của Vu Yến, trịnh trọng nói, "Vu đạo hữu yên tâm, ta sẽ nhớ kỹ.”

Hai người nói xong liền đi tới phường thị.