Chương 8: Tin tức ngoài ý muốn (1)

Thẩm Bình nói ra một vài nhu cầu tài liệu của phù chú trung phẩm, hắn chuẩn bị thử chế tác các loại bùa khác.

Chẳng bao lâu, hắn đã tiêu hết chín mươi khối hạ phẩm linh thạch vừa mới lấy được.

Trần chưởng quỹ nhiệt tình đưa Thẩm Bình ra khỏi cửa hàng.

Sau đó.

Thẩm Bình lại đi hai cửa hàng, chia ra bán hai mươi mốt tấm Hộ Thân Phù còn lại, linh thạch kiếm được chỉ mua một vài nguyên liệu nấu ăn, còn lại đều cất ở trong túi trữ vật.

......

Những ngày tiếp theo cứ trôi qua.

Trong trường hợp duy trì song tu ba lần một ngày, kinh nghiệm phù đạo của hắn tăng lên đều đặn, độ thuần thục chế tác phù chú cũng không ngừng gia tăng, ngoại trừ Hộ Thân Phù, tỷ lệ thành công của Hoả Diễm Phù, Khinh Thân Phù đều liên tục tăng lên.

Nhưng Thẩm Bình biết rõ tầm quan trọng của việc cẩn thận, nếu ra ngoài quá nhiều lần, chắc chắn sẽ bị hàng xóm láng giềng hoặc tu sĩ ở trong ngõ nhỏ khác chú ý tới, cho nên dù hắn đã dùng hết nguyên liệu chế phù, cũng ẩn nhẫn không ra ngoài bán, mà là đợi đến khi nguyên liệu nấu ăn sinh hoạt dùng hết, mới ra ngoài mua đồ nấu ăn, thuận tiện lặng lẽ đến cửa hàng bán.

Nửa năm sau.

【Mức độ hảo cảm của thê tử hiện tại: 100】



【Song tu cộng thêm: 4】

【Phù sư: Cấp một trung phẩm (5455/10000)】

Nhìn vào giao diện ảo.

Trong lòng Thẩm Bình bỗng nhiên dâng lên một cỗ hưng phấn.

Bình thường, hắn muốn bằng vào chế phù không ngừng tích lũy đột phá, ít nhất cũng phải mấy chục năm.

Mà hiện tại lại chỉ dùng hơn nửa năm.

Thậm chí khoảng cách Phù Sư cấp một cao cấp cũng không còn xa.

Đó là điểm khủng khϊếp của việc có bàn tay vàng!

Ngoại trừ kinh nghiệm phù đạo tăng lên, trên người hắn cũng tích góp được hơn năm trăm khối hạ phẩm linh thạch, tương đương với năm khối trung phẩm linh thạch, tốc độ tích góp như vậy nếu so với trước kia quả thực không dám tưởng tượng.

Nhưng Thẩm Bình biết rõ, đối với một Phù Sư sắp lên cao cấp mà nói. Tốc độ kiếm tiền như vậy cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

“Dựa theo tốc độ tăng lên này, tu vi cảnh giới của ta rất nhanh sẽ trở thành hạn chế!”



Nửa năm nay hắn thông qua việc song tu với thê tử, kinh nghiệm phù đạo nhanh chóng tăng lên, tỷ lệ thành công khi chế tác các loại phù chú trung phẩm cũng ngày một tăng, cho dù là Phù Sư trung cấp ở một vài gia tộc tu chân cũng chưa chắc bằng hắn.

Nhưng mà Luyện Khí tầng ba chế tác trung phẩm phù chú đã là cực hạn, muốn chế tác phù chú cao cấp, yêu cầu về linh lực tối tiểu cũng phải là Luyên Ký trung kỳ mới được.

"Một viên Tiêu Độc Đan cao cấp cần hai mươi khối trung phẩm linh thạch. Nhanh lên, thêm hai ba năm nữa, sẽ có thể tích góp được!”

Khu vực đầm lầy Vân Sơn mà Kim Dương Tông khai hoang nằm ở phía tây Ngụy quốc, nơi này mỗi khi đến mùa đông đều có thời tiết rét lạnh, trong một tháng sẽ có mấy chục ngày là tuyết rơi, nhưng khí hậu khắc nghiệt vẫn không ngăn cản được sự náo nhiệt của phường thị.

Dù sao tu sĩ đến Luyện Khí trung hậu kỳ, cơ bản đều nóng lạnh bất xâm, linh lực trong cơ thể tu sĩ cấp thấp dù không thể nào chống lại giá lạnh, nhưng có thể mua Khu Hàn Phù dán trên người, nếu giàu thêm một chút thì có thể mua pháp bào, căn bản không sợ rét lạnh.

Ngày hôm nay, những bông tuyết đang bay bên ngoài ngôi nhà.

Thẩm Bình lần nữa ra cửa, mang theo phù chú trung phẩm đã chế tác xong xuôi dọc theo những khúc cua trong con hẻm, đi tới phường thị Tú Xuân các.

“Thẩm đạo hữu tới rồi!”

Trần chưởng quỹ cười chào hỏi.

Hơn nửa năm này, số lần Thẩm Bình đến cửa hàng không nhiều, nhưng trí nhớ của tu sĩ rất tốt, hơn nữa số lượng Hộ Thân Phù mà Thẩm đạo hữu chế tác không ngừng tăng lên, lâu lâu cũng sẽ bán Hoả Diễm Phù và Khinh Thân Phù, hiển nhiên đã là một vị Phù Sư cấp một trung phẩm tương đối thuần thục.

Duy trì quan hệ tốt với một vị Phù Sư trung phẩm, là môn học bắt buộc với tư cách chưởng quỹ.