Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sa Điêu Pháo Hôi Bị Đọc Tâm Sau [Xuyên Thư]

Chương 20

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cái này… sao lại là một "thảm họa ẩm thực" chứ?!

Y nhíu mày nhìn xuống, màu sắc và hương vị đều tuyệt vời, nguyên liệu rất tươi, khẩu vị cũng rất lành mạnh, nhưng lại không ngon, vị nhạt nhẽo mà còn khô cứng, mang theo chút mùi tanh không rõ ràng.

Không cam lòng, y gắp tiếp một miếng thịt linh lộc, nhưng lại một lần nữa thất vọng.

Sao lại thế này?

Sao có thể như vậy được!

Diệp Hoài Hi hoàn toàn không chấp nhận nổi cú sốc này!

Tích cốc đan chỉ cần chịu đựng mùi vị khó chịu trong một giây, là có thể no bụng suốt ba ngày, còn những món ăn này, ăn không ngon nhưng bỏ đi thì tiếc.

Diệp Hoài Hi vừa ăn vừa khóc thầm, cuối cùng cũng hiểu vì sao phòng ăn lại vắng vẻ đến thế!

Liễu quản sự tình cờ đi ngang, vô tình liếc thấy liền kinh ngạc: “Sao thế, tiểu công tử? Hôm nay linh thực ngon lắm à, đến nỗi làm ngài thèm nhỏ dãi thế kia?”

Diệp Hoài Hi ngẩng đầu lên, khuôn mặt đầy vẻ tủi thân: “Rất, rất khó ăn!”

Liễu quản sự: "……"

*

Buổi chiều, lớp học luyện đan ở Đan Phong.

Diệp Hoài Hi đã quen thuộc đường đi, tiến vào đại điện. Mỗi chỗ ngồi đều được trang bị một chiếc bàn gỗ thấp và một tấm bồ đoàn. Trên bàn đã sẵn sàng mấy cái lò luyện đan cùng một vài loại linh thảo và linh dược. Hắn đến sớm, chọn một chỗ trống ở hàng thứ ba gần mép ngoài.

Có người ngồi xuống ở chỗ bên cạnh, Diệp Hoài Hi ban đầu không để ý, nhưng bỗng nghe thấy người đó gọi: "Diệp sư thúc."

Y nhìn theo hướng giọng nói, thì ra là Đào Nhược Thủy.

Nhân vật chính thụ sao lại chủ động tìm y? Diệp Hoài Hi cảm thấy kỳ lạ, nhưng vẫn mỉm cười đáp lại: "Đào sư điệt."

Đào Nhược Thủy ngồi thẳng lưng, hòa nhã nói: "Diệp sư thúc hôm đó có bị Hưng Nam làm khó không?"

Diệp Hoài Hi ngạc nhiên: "Ngươi biết à?" Rồi nghĩ lại, hỏi tiếp: "Là ngươi gọi Túc sư điệt tới?"

Đào Nhược Thủy gật đầu: "Phải, hôm đó ta vừa lĩnh y phục đệ tử và lệnh bài thân phận xong, đúng lúc thấy hắn chặn ngài lại nên mới đi tìm người giúp. May mắn gặp được đại sư huynh."

Nếu y không nhớ nhầm, hôm đó Túc Quân nói có người tố cáo Hưng Nam bắt nạt sư đệ, mà Đào Nhược Thủy lại biết thân phận của y... Diệp Hoài Hi không hỏi thêm, chỉ cười nói: "Cảm ơn ngươi."

Y không có ý định kết thân với nhân vật chính thụ, liền tiện tay cầm một cây linh dược để nghịch.

Đào Nhược Thủy thấy vậy có chút ngạc nhiên. Hắn từ nhỏ đã rèn luyện khả năng quan sát, nhanh chóng nhận ra sự lạnh nhạt của Diệp Hoài Hi. Phản ứng này, quả thật nằm ngoài dự liệu của hắn.

Tuy nhiên, vẻ ngoài của Đào Nhược Thủy vẫn giữ nguyên sự hòa nhã, hắn cười nói: "Diệp sư thúc khách khí rồi."

Đến giờ học, Đan phu tử bước vào đại điện, âm thanh ồn ào trong phòng lập tức lắng xuống.

Đan phu tử bắt đầu giảng dạy, đầu tiên là giới thiệu tên và công dụng của các loại linh dược trên bàn, sau đó dạy các đệ tử cách nhận biết linh dược, cũng như phân biệt năm tháng của chúng. Diệp Hoài Hi chăm chú lắng nghe.

"... Như vậy, bổ linh đan sẽ được hoàn thành." Đan phu tử vừa giảng vừa thao tác, hướng dẫn tỉ mỉ quá trình luyện bổ linh đan, rồi vuốt râu nói: "Các ngươi có thể thử."

Diệp Hoài Hi kết ấn bằng tay phải, một ngọn lửa nhỏ xuất hiện trên đầu ngón tay y - y vô thức ngắm nhìn vài lần, dù đã thấy nhiều lần nhưng vẫn cảm thấy thật kỳ diệu - sau đó khẽ búng tay, ngọn lửa liền bay vào đáy lò luyện. Một tay y điều khiển lửa, tay còn lại lần lượt bỏ linh dược vào lò theo đúng trình tự.

Linh dược trong lò dần biến đổi, ngưng tụ thành một khối dịch linh màu nâu. Diệp Hoài Hi nhìn chăm chú, sắc mặt dần trở nên kỳ quặc. Ừm, cảm giác như mình đang nấu một món ăn đen tối thần kỳ.

Nhớ lại "thảm họa ẩm thực" buổi trưa, Diệp Hoài Hi thở phào nhẹ nhõm, ít ra lần này y đang luyện đan rõ ràng!

"Phịch——!"

Tiếng nổ lò bất ngờ vang lên từ phía sau, nhưng mảnh vỡ từ lò luyện chưa kịp bay ra đã bị Đan phu tử phất tay một cái, áp chế chúng lại trên bàn.

Diệp Hoài Hi lúc này đang đến giai đoạn quan trọng của quá trình luyện đan, động tác vẫn bình tĩnh, không hề bị ảnh hưởng.

Một lát sau, lò luyện của y phát ra những âm thanh "bục bục", sau đó dần trở nên yên tĩnh, một luồng hương thơm của đan dược nhẹ nhàng tỏa ra.

Lúc này, không ít đệ tử đã nổ lò. Đan phu tử chú ý thấy Diệp Hoài Hi đã hoàn thành đan dược, liền bước tới kiểm tra.

"Sáu viên đan dược trung phẩm, không tệ." Đan phu tử gật đầu tán thưởng Diệp Hoài Hi, vừa định nói tiếp thì nghe thấy tiếng nổ từ lò của Đào Nhược Thủy.

Nhân vật chính thụ luyện đan nổ lò? Diệp Hoài Hi ngạc nhiên, chuyện này hợp lý à?

Sau khi Đan phu tử rời đi, Đào Nhược Thủy quay sang hỏi: "Diệp sư thúc, có phải hàn sương hoa cần đặt sau huyền linh thảo không?"

Diệp Hoài Hi thầm nghi hoặc, nhân vật chính thụ lại không nhớ được việc này? Hơn nữa, không hỏi Đan phu tử mà lại hỏi y?
« Chương TrướcChương Tiếp »