Chương 16: Giao chiến

Layla vượt qua kết giới vào đến Quỷ giới, tiếng kêu rên, thóc thét, xin tha, sám hối… Đủ mọi những tạp âm thống khổ nhất của thế giới cuồn cuộn tràn vào tai nàng. Những bóng đen lởn vởn xung quanh nàng, bầu trời một mảng đen ngòm.

Hắc ám dòng nước dưới chân nàng quay cuồng rống giận, Như muốn cắn nuốt hết thảy.

Nàng không kìm được mà nhíu mày, nàng sâu sắc cảm nhận được trong thân thể lực lượng dần suy yếu. Nhưng bước chân vẫn kiên định mà tiến về phía trước.

“Dám một mình đi đến nơi này, tiểu thiên sứ, ai cho ngươi kiêu ngạo?”

Trầm thấp âm lãnh giọng nam vang lên đột ngột, khiến bước chân nàng dừng lại.

Nàng ngẩng đầu, kẻ đến chính là Simon, trước kia là Thiên giới thiên sứ trưởng, nay là địa ngục chi chủ.

Khóe miệng như có như không ý cười, nhưng ý cười không chạm đáy mắt, mang theo lười nhác hơi thở. Áo đen tùy tiện khoác ở trên người, bạc sắc tóc dài tán loạn, uy áp cường đại. Đọa thiên sứ biểu tượng hắc cánh rũ với mặt đất, quả thật cùng cùng ngươi nhận thức trưởng thiên sứ cách biệt một trời.

Layla bây giờ mới cảm thấy chân thật.

Vĩ đại trưởng thiên sứ của bọn họ sa đọa. Lòng nàng không khỏi bi ai.

“Simon, ta đến đây yêu cầu ngài thả chiến đấu chi thần Victor thiên sứ.”

“Nga. Sao ta phải thả hắn? ”

Quỷ vương không cao hứng nheo mắt lại. Hắn mang theo đánh giá nhìn nàng.

Chí cao vô thượng thiên sứ, thánh khiết không dung kẻ khác xâm phạm, hàng trăm năm qua đều không thay đổi. Nàng bị kẻ kia đặt bên người, thậm chí vì nàng mà kéo hắn xuống thần đàn, đẩy hắn vào địa ngục.

Sức hút của nàng quả không dung khinh thường. Năm ấy tuổi trẻ ngây dại thiên sứ đã trưởng thành một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt luân đâu. Đến thần cũng bị nàng làm lay động.

“Vậy không còn lựa chọn nào khác.”

Layla rút ra thánh kiếm, thánh khiết hoa lệ cánh chim mở ra. Nàng không phải là Simon đối thủ, nhưng cũng không vì đó mà lùi bước.

Quỷ vương không hứng thú đấu với nàng.

“Ngươi không hỏi ta vì cái gì sa đọa sao?”

Hắn dán bên tai nàng, thanh âm trở nên khàn khàn, như ác quỷ thuốc độc dụ dỗ.

Layla không mở miệng, trên tay nàng thánh kiếm hạ xuống. Thánh kiếm mang theo quang huy.

Cây này thánh kiếm chính là thần cho nàng lực lượng, đôi với hắc ám chi vật có cực đại uy hϊếp. Đọa thiên sứ càng không loại trừ. Bản thân nàng không yếu, dù không thể sánh bằng Quỷ vương nhưng bị thương đến hắn không phải việc không thể. Thêm việc bản thân hắn cũng chưa đối với nàng vận dụng lực lượng.

“Tiểu thiên sứ, ngươi thật không ngoan.”

Simon mở to tà nịnh mắt, vuốt ve trên cánh tay miệng vết thương. Ở nơi đó, vết thương cũng không lớn nhưng máu tươi thấm đẫm, ghê rợn kì cục.

Lạnh lẽo sát khí như sóng lớn ập đến.

Đen ngòm xiềng xích phá không xuất hiện, thẳng tắp hướng về phía nàng mà đến.

Nàng sao có thể không quen biết nó, đây chính là Simon thiên sứ vũ khí chi nhất. Không ngờ cũng có một ngày lại sử dụng trên người nàng. Chủ nhân nó đọa thiên, bản thân vũ khí cũng biến thành hắc ám chi vật.

Thiên sứ nghiên người né tránh xiềng xích, nhưng hiển nhiên nó không đơn giản tha cho nàng như vậy. Nàng không khỏi phải đề cao cảnh giác, cả thân mình căng chặt. Nàng biết chỉ cần hơi lơ là, nàng lập tức sẽ rơi vào vạn kiếp bất phục.

Nhưng tiếp tục như vậy cũng không phải cách. Nơi này là Quỷ giới, thánh lực trên người nàng sẽ càng nhanh hao mòn, trận đấu này cũng không thể kéo dài.

Nàng chặt đứt gần nhất xiềng xích, tốc độ nhanh nhất lao đến chỗ của Quỷ vương, ném thánh kiếm đánh về phía hắn. Simon không chút lao lực mà né tránh.

Ngươi lập tức mở ra cánh chim, một sợi quang lóa mắt. Ngươi rút lấy bản thân một sợi cánh chim, hóa thánh sắc bén lưỡi kiếm.

Đây là của ngươi căn nguyên chi lực, đối với thiên sứ giống bản thân sinh mạng.

Thiên sứ lưỡi kiếm hướng thẳng về phía như cũ đứng ở tại chỗ Simon.

Tiến công bất ngờ, kẻ khác hẳn đã chịu thương nặng, nhưng kẻ khác này lại là Quỷ vương. Hắn rút kiếm đỡ lấy. Dòng khí va chạm, cả hai người đều bị đẩy ra ngoài.

Layla vì chịu phản phệ mà hộc máu. Đây là cái giá phải trả khi nàng tùy tiện dùng căn nguyên chi lực.

Thương địch một vạn, hại mình tám trăm.

“Tên kia đối với ngươi quan trọng như vậy? Vì một kẻ đối nghịch với ngươi mà mạo hiểm có đáng hay không?”

“Không có đáng hay không đáng.” Thánh khiết thiên sứ lau trên môi vết máu. Máu đỏ nhuốm hồng nàng xinh đẹp cánh môi, yếu ớt lại mang theo một loại diễm lệ.

Ánh mắt Quỷ vương nhìn nàng thay đổi, hắn cũng không cất lại kiếm mà cùng nàng giao chiến.

Dù có căn nguyên chi lực phụ trợ, bản thân nàng cũng không phải là hắn đối thủ.

Trong lúc bất cẩn, nàng bị hắn dây xích quấn lấy, trắng tinh cánh liền bị bó chặt. Layla bị bắt không thể thu lại cánh.

Hắc cùng bạch đánh sâu vào thị giác, Simon liền ném ra trong tay kiếm. Hắn biết nàng đã không thể tiếp tục phản kháng.

“ Tiểu thiên sứ thật đáng thương.”