Quyển 3 - Chương 8

Ninh Từ Hành: Xin chào, bạn học, xin hỏi có chuyện gì không?

Khúc Ngư: Xin chào. Tôi muốn tham gia tranh cử hội học sinh, nhưng cách tranh cử là diễn thuyết, tôi bị câm, không thể nói chuyện, xin hỏi còn cách nào khác không?

Đối phương trầm mặc một hồi, tựa hồ là đang suy nghĩ cách xử lý.

Ninh Từ Hành: Bây giờ cậu có rảnh không? Có thể đến văn phòng hội học sinh tìm tôi, chúng ta trao đổi một chút về chuyện này.

Khúc Ngư: Được.

Tuy cậu không rõ vì sao phải trực tiếp gặp mặt, rõ ràng đánh chữ trên wechat còn hiệu quả hơn.

Cậu mặc áo khoác, nhét điện thoại di động vào túi, trong túi còn có mấy cây bút nước, sau đó ôm máy tính và một ít bài tập đi đến tòa nhà dạy học.

Hội trưởng hội học sinh có văn phòng đặc biệt ở tầng sáu. Khúc Ngư đi tới trước cửa nhẹ nhàng gõ cửa, bên trong truyền đến giọng nam cởi mở: "Mời vào."

Khúc Ngư đẩy cửa ra, Ninh Từ Hành đang ngồi trước bàn xoay bút, đôi mắt trong veo cùng nụ cười dịu dàng trên mặt rất dễ làm người khác sinh hảo cảm.

"Cậu nói trên wechat, cậu muốn tham gia tranh cử, nhưng không có cách nào diễn thuyết đúng không?"

Khúc Ngư gật đầu.

"Tôi biết trường hợp của cậu biệt, vì vậy chỉ cần viết bài phát biểu để gửi đi là có thể tham gia tranh cử. Thế nhưng, tôi không nghĩ những vị trí mà hội học sinh đang tuyển dụng công khai vào lúc này lại phù hợp với cậu."

Ninh Từ Hành vừa xoay bút vừa nói.

Khúc Ngư chăm chú nghe, trên mặt lộ ra biểu tình nghi hoặc.

Ninh Từ Hành đặt bút lên bàn, nghiêm túc nói: "Thật ra giáo viên phụ trách hội học sinh có nhờ tôi tìm một thư ký, nhưng vẫn không có người thích hợp. Kể cả lần tuyển người mới này, tôi cũng không công bố vị trí này ra. Tôi không mong thông qua cách thức tuần tự mà tuyển người."

"Nhưng sau khi gặp cậu, tôi cảm thấy cậu rất thích hợp với vị trí này. Cậu có bằng lòng làm thư ký của tôi không?"

Khúc Ngư đẩy gọng kính mắt mình, hơi do dự. Cậu muốn tham gia hội học sinh đúng là vì tiếp cận Ninh Từ Hành, nhưng sự tình thuận lợi như thế ngược lại làm cậu cảm thấy có chút kỳ lạ.

Hơn nữa bộ dáng hiện tại của cậu vô cùng tầm thường, rốt cuộc điều gì có thể khiến Ninh Từ Hành liếc mắt một cái đã nhìn trúng?

Ninh Từ Hành thấy cậu do dự, lại chủ động giải thích: "Thật ra... Vì nguyên nhân cá nhân, tôi thích người im lặng hơn, nhưng giáo viên phụ trách hội học sinh và những người khác đều thích thành viên hướng ngoại cởi mở hơn, bao gồm cả phần lớn những người tôi tiếp xúc cũng như vậy, cho nên tôi vẫn không tìm được thư ký thích hợp."

Khuôn mặt anh có vẻ buồn bã khi nói về chuyện đó.

Nghe xong lời giải thích này, Khúc Ngư yên tâm. Nói đến im lặng, cậu đúng là người im lặng nhất cái trường này, bời vì vốn dĩ cậu không thể nói chuyện.

Ninh Từ Hành lại hỏi một lần nữa: "Cậu bằng lòng chứ?"

Khúc Ngư cảm thấy cách hỏi này có chút kỳ quái, nhưng vẫn gật đầu.

Trên mặt Ninh Từ Hành lại lộ ra nụ cười, thoạt nhìn rất vui vẻ, "Tốt quá rồi, vậy từ hôm nay trở đi chúng ta sẽ làm việc cùng nhau rồi."

Anh dẫn Khúc Ngư vào trong, ngoại trừ căn phòng lớn bên ngoài, bên trong còn có một văn phòng nhỏ.

Ninh Từ Hành vừa đi vừa giới thiệu: "Bên ngoài là để hội học sinh họp hoặc thảo luận công việc, chỉ có người của hội học sinh mới có thể vào. Văn phòng bên trong là của tôi, trước đây chỉ có tôi mới có thể vào, từ hôm nay trở đi chỉ có hai người chúng ta có thể vào."

Khúc Ngư nhận lấy đồ Ninh Từ Hành tiện tay ném tới, nhìn kỹ, là một chiếc chìa khóa màu bạc.

"Đây là chìa khóa văn phòng. Nếu lúc rảnh cậu không muốn về ký túc xá, cũng không muốn đến các phòng học khác tự học, thì có thể tới nơi này." Ninh Từ Hành cười nói, "Đối với công việc này cậu không cần quá căng thẳng, có chuyện gì cần làm tôi đều sẽ nói trước cho cậu, việc giao tiếp với các thành viên hội học sinh khác cũng không cần thiết, nếu cậu thích kết bạn cũng được, người giao tiếp và sắp xếp công việc với cậu chỉ có tôi."

Khúc Ngư cầm chìa khóa gật đầu.

Ninh Từ Hành khoát tay lên vai cậu, vỗ nhẹ, nói: "Cố lên nha."