Chương 5.1: Nữ Hoàng Bệ Hạ(1)

NỮ HOÀNG BỆ HẠ(1)

Dịch: Tiểu Hoa

Trên đường đi gặp Nữ hoàng, Vũ Hạo nhiên dừng lại, ngước nhìn bầu trời và nhắm mắt lại. Giống như đang lặng lẽ lắng nghe điều gì đó. Trời tối nhưng lại sáng, dù sao chiếu sáng cả bầu trời đêm nhưng lại yên tĩnh đến rợn người; giữa bầu trời đêm yên tĩnh vẫn có tiếng ve kêu, tiếng ếch nhái và các loài động vật khác. Có lẽ, đây chính là nguyên nhân khiến Vũ Hạo dừng lại……..

"Đẹp không!" Long Long cũng nhìn ra ngoài cửa sổ. Lúc này, trời đã tối.

"Trước đây ta từng cùng Thiên Mộng ca cùng những người khác ở Đấu La đại lục cùng nhau ngắm sao đẹp."

Giọng nói của Vũ Hạo nghẹn ngào, đôi mắt ươn ướt. Người ta nói rằng nam nhân không dễ rơi nước mắt kể cả khi chảy máu. Nhưng nam nhân không phải là sắt, ai cũng có mặt yếu đuối.

Vũ Hạo định thần lại, dụi dụi mắt.

“Đi thôi.” Vũ Hạo quay người rời đi, không nhìn cảnh đẹp ngoài cửa sổ vì không muốn nhớ lại những ký ức đau buồn đó.

"Ừm." Long Long đứng ở nơi đó, nhìn anh trở về hiện thực, lắc đầu.

Trên đường đi, Vũ Hạo sử dụng khả năng dò tìm bằng tinh thần để quan sát xung quanh. Anh phát hiện ra rằng mọi thứ ở đây đều được làm bằng băng, bao gồm đèn, ghế, đài phun nước, cầu thang và thậm chí cả những bức tường.

Vũ Hạo sờ sờ trên tường, cảm thấy lạnh thấu xương.

“Việc xây dựng lâu đài này mất bao lâu?” Sự tò mò của Vũ Hạo lại bùng lên.

"Một ~~~" Long long cố ý kéo dài giọng điệu.

"Một năm! Nhanh vậy!" Vũ Hạo kinh ngạc nhìn Long Long.

Phải biết là, phải mất ít nhất hai tháng để khắc một món đồ nội thất lớn từ băng mà còn có thể thất bại. Đây là cả một lâu đài, lâu đài cao nhất mà Vũ Hạo từng thấy.

"Chỉ một phút." Long Long khẽ mỉm cười nhìn vẻ mặt ngốc nghếch của Vũ Hạo, cô thực sự lo lắng nếu giao Hành tinh Sáng tạo cho anh ta không biết sẽ có vấn đề gì.

"Một phút?"

"Cái này, cái này sao có thể!"

Trong một phút, điều này trực tiếp làm mới thế giới quan của Vũ Hạo.

"Nữ vương bệ hạ đã tự mình xây dựng lâu đài này bằng ma pháp. Chỉ mất một phút." Long Long bình tĩnh giải thích, nhưng Vũ Hạo là người duy nhất bị sốc.

"Ma pháp?"

Khi nói đến ma pháp, Vũ Hạo liền nghĩ đến thầy của mình, pháp sư vong linh – Y Lai Khắc Tư .

Vi diện vong linh của bản thân chính là thầy ấy.

Long Long liếc nhìn Vũ Hạo và nói tiếp.

"Ma pháp của nữ vương bệ hạ khác với phép thuật của thầy cậu. Ma pháp của Bệ hạ là bẩm sinh."

Nghe Long Long nhắc đến sư phụ của mình, Vũ Hạo lập tức trở nên cảnh giác (Làm sao cô ấy biết về thầy? Cô ấy theo dõi ta à?) Vũ Hạo đi chậm lại và để Long Long đi phía trước.

"Chuyện của cậu người trên hành tinh sáng tạo đều biết."

"Về phần Đông Nhi của ngươi, chúng ta cũng biết chuyện này." Thanh Tâm không chút do dự nói với Vũ Hạo, cũng không có chút kiêng kỵ nào.

Thanh Tâm thờ ơ.

Sau khi Thanh Tâm nói điều này, Vũ Hạo càng cảnh giác hơn. Nếu họ thực sự biết chuyện của anh, thì có lẽ bản thân có thể có điểm yếu gì đó bị bọn họ nắm thóp, Vũ Hạo bỗng nhiên cảm thấy đây không phải là nơi nên ở lâu, cần phải lập tức rời khỏ đây. Vẻ mặt vui vẻ trước đây của Vũ Hạo lập tức trở nên nghiêm túc, như thể người đang ở xa hàng ngàn dặm.

Long Long và Thanh Tâm đều không nhận thấy sự thay đổi trên khuôn mặt Vũ Hạo.

“Trước khi Nữ vương bệ hạ được sinh ra, tuyết lớn rơi dày đặc gần mười lăm ngày. Tuy rằng vào mùa đông tuyết rơi là chuyện bình thường nhưng lớp tuyết đó lại đầy rẫy những lời nguyền rủa.”

"Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, tuyết, băng, ánh sáng, bóng tối, không gian, sáng tạo, hủy diệt và các yếu tố không xác định, tất cả đều hiện ra trong trận tuyết dày đó."

"Khi Nữ vương ra đời, tuyết rơi dày đặc, nữ vương cũng ở đó, có thể tùy ý sử dụng các nguyên tố băng và thủy. Khi lớn lên, các nguyên tố ngài sử dụng tăng dần. Đến năm sáu tuổi là khi thức tỉnh thần vị, Nữ vương là vị thần duy nhất đã thức tỉnh hai thần vị, trong đó một cái là nguyên tố chi thần."

Long Long đã kể rất nhiều câu chuyện về Nữ vương, Vũ Hạo lắng nghe từng chữ một, việc có thêm thông tin sẽ rất hữu ích.

"Đến rồi." Long Long bước sang một bên, để Vũ Hạo mở cửa.