CHƯƠNG 14

“Đến giờ vào lớp rồi.” Dư Nhu Y vốn muốn ổn định thân thể chuẩn bị đứng lên, nam sinh đã đi đến trước mặt cô.

Giang Vĩ ra hiệu cho Thư Chân về lớp, dáng vẻ như thể chuyện này không liên quan đến anh: “Cậu có thể đứng lên được không, có cần tớ giúp không?”

Dư Nhu Y chuẩn bị tự chối, cô cảm thấy bản thân có thể tự đứng dậy. Lời từ chối chuẩn bị thốt lên, bàn tay nam sinh đã đưa đến trước mặt cô. Đối phương đã đưa tay đến, Dư Nhu Y cảm thấy bây giờ từ chối thật sự không tốt, rối rắm vài giây.

Dư Nhu Y vẫn ngượng ngùng nắm nhẹ bàn tay của nam sinh trước mắt, đỡ cô từ từ đứng dậy. Cảm giác đau đớn trên cánh tay truyền đến khiến cô phải nhăn mày.

“Dư Nhu Y, cậu đâu rồi.”

Hi Nhiễm chạy vào lớp, bất ngờ thấy máu trên cánh tay của Dư Nhu Y, hốt hoảng lên tiếng hỏi: “Tay cậu sao thế?”

Khi thấy mọi ánh nhìn điều đổ dồn về phía mình, cô nhẹ nhàng bảo không sao. Sau hồi cuối cùng cũng bị Hi Nhiễm khăng khăng dắt tay xuống phòng y tế.

Giang Vĩ ngước mắt nhìn bóng dáng của cô biến mất trên dãy hành lang, môi mỏng nhẹ nhàng nhếch lên, trong mắt nổi lên tia si mê, rất nhanh liền biến mất.

Sân thượng.

Ba người Thiệu Huy đang trò chuyện cùng nhau cực kỳ vui vẻ, tiếng phá cửa đã phá tan bầu không khí.

Thiệu Huy trêu chọc Giang Vĩ: “Xem xem, gương mặt này là sao đây? Lo lắng thì sao không đi xem đi!”

Giang Vĩ bỏ qua sự trêu chọc của cậu bạn, lên tiếng nhắc nhở: “Lần sau nhẹ tay thôi.”

Thiệu Huy trố mắt, làm ra dáng vẻ dọa người: “Em chết chắc rồi, thằng khốn này sẽ chỉnh chết em.”

“Là anh ấy muốn em đẩy ngã cậu ta mà.” Thư Chân nhỏ giọng giải thích, gương mặt có vài phần ấm ức.

Vu Dịch nghiêm túc nói: “Thích thế cơ à, hao tâm tổn sức chỉ để bày ra kết hoạch. Chi bằng cứ theo quy cũ của cậu mà làm.”

Giang Vĩ híp mắt, trong mắt xẹt qua ý cười tràn đầy tính xâm lược: “Quá ngoan, tớ luyến tiếc, sợ làm quá tàn nhẫn quá sẽ làm cô ấy khóc.”

*

Phòng y tế

Trong quá trình khử trùng, Hi Nhiễm tò mò vì sao cô lại bị thương. Dư Nhu Y tránh nặng tìm nhẹ bảo vì bản thân không cẩn thận bị ngã.

Dư Nhu Y đã được khử trùng và băng bó vết thương, cô cùng Hi Nhiễm vội vã quay về lớp học. Khi đến gần lớp học, bỗng thấy của Giang Vĩ, trên tay có còn cầm vài quyển vở bài tập.

Khi bắt gặp ánh mắt Dư Như Y đang nhìn mình, Giang Vĩ cười nhẹ sau đó thân sĩ lui về sau nhường đường cho hai cô gái đi vào.