CHƯƠNG 22

Hi Nhiễm nhìn tình cảnh trước mắt, thấy anh hoan minh chính đại dắt tay Dư Nhu Y như vậy, thật sự bị dọa chết rồi. Đúng lúc không biết bản thân có đi theo cô hay không.

“Đi thôi, bạn học Hi Nhiễm.” Thiệu Huy từ đâu đi tới, thúc giục cô

Trong mơ hồ, khóe mắt thấy rất nhiều người nghe được động tĩnh, nhìn về phía bên này: “Cậu đừng như vậy, sẽ bị người khác nhìn thấy mất.”

Giang Vĩ rất không nghe lời, chẳng những anh không buồn tay, còn nhìn cô cười dịu dàng: “Cậu sợ mọi người hiểu lầm sao? Vốn dĩ mối quan hệ của tôi và cậu là như vậy mà.”

Dư Nhu Y bị dọa sợ không nhẹ: “Cậu buông ra, chúng ta nói chuyện.”

Giang Vĩ cười ra tiếng, rất nghe lời mà buông lỏng tay cô ra, lời nói càng thêm dịu dàng, ý cười có chút xấu xa: “Đi thôi, chúng ta đi yêu đương vụиɠ ŧяộʍ thôi.”

Dư Nhu Y không kịp phòng bị, đã bị anh đánh gục bằng lời nói, nháy mắt gương mặt trắng bệch, nhìn qua không có một tí sắc máu nào.

Dư Nhu Y quay đầu, thấy Hi Nhiễm đi phía sau, cảm giác có lỗi quanh cô, cô ậm ừ một chút rồi nói: “Hôm nay tớ không thể ăn trưa cùng cậu được.”

Hi Nhiễm nhìn gương mặt nhỏ nhắn đầy khó xử của cô bạn, một người nhan khống như cô làm sao có thể chịu được, liền an ủi cô bạn: “Không sao, tớ sẽ rủ Yên Giao đi cùng, hôm sau chúng ta lại cùng nhau đi ăn trưa nhá.

Nhìn dáng vẻ không để ý của cô bạn, Dư Nhu Y liền thở phào nhẹ nhõm, mắt thấy Giang Vĩ đứng dựa vào tường đợi cô, cô đã cảm thấy đau đầu, hôm nay nhất định sẽ phải giải quyết xong mọi chuyện.

Giang Vĩ bước đến, tự nhiên cầm lấy cặp sách của cô, nói ra lời khách sáo: “Chúng tớ đi trước nhé, tạm biệt cậu.”

Hi Nhiễm nhìn dáng vẻ hai người đi cùng nhau, thật sự là bùng nổ nhan sắc mà, khiến cho người khác không nhìn không được a. Cô nàng vừa quay đầu, tìm cách tra hỏi Thiệu Huy xem cậu ta đã biết những gì.

“Này khai mau, cậu đã biết những gì hả?”

Thiệu Huy làm ra vẻ thần thần bí bí, cậu ta còn dùng ngón tay đưa lên miệng: “Suỵt, cậu nhỏ tiếng chút đi.”

Hi Nhiễm lòng đã như lửa đốt, thúc giục cậu bạn: “Cậu mau mau nói a, rốt cuộc giữa hai cậu ấy đã xảy ra chuyện gì?”

Thiện Huy cười lớn, nhún vai vài cái: “Tớ không biết ạ, hâhha.” Xong cậu ta ôm quả bóng chạy đi mất.

Thật tức chết cô mà.

Hi Nhiễm bỏ qua cảm giác hóng chuyện trong lòng, cô nàng nhanh nhẹn chạy về phía nhà ăn.