Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sao Tinh Nguy Hiểm

CHƯƠNG 6

« Chương TrướcChương Tiếp »
Yên Giao thúc giục cậu bạn “Giang Vĩ đi rồi, cậu mau mau kể đi.”

Thiệu Huy hạ giọng kể lại “Suỵt, cậu nhỏ tiếng một chút đi cậu ta mà quay lại thì chúng ta chết chắc đấy, Dư Nhu Y chính là bạch nguyệt quang của cậu ta.

Yên Giao thầm nghĩ, cũng đúng thôi với vẻ đẹp đó đích thị là bạch nguyệt quang khiến người khác nhớ mãi không quên. “Vậy tại sao khi nảy…”

Thiệu Huy nhớ những kí ức khi ấy, bỗng rùng mình “Chính là không có được, nên sẽ tìm mọi cách.”

*

Hi Nhiễm thấy dáng vẻ thất thần liền hỏi “Y Y, cậu sao vậy? Có chuyện gì sao?”

Bỗng Dư Nhu Y cầm lấy tay cô, Hi Nhiễm cảm nhận được ngón tay cô rung rung, liền khẳng định chắc chắn có chuyện.

“Giang Vĩ, anh ta là nghệ sĩ của công ty giải trí Hàn Hằng.”

“Cậu nói thật sao, sao lại có chuyện trùng hợp như vậy được chứ!” Hi Nhiễm trố mắt, vẻ mặt không thể tin nhìn về phía cô. Mắt thấy Dư Nhu Y im lặng, cô cũng trở nên nghiêm túc.

Dư Nhu Y thì thầm “Tớ, sẽ quay lại nước A.”

Hi Nhiễm nhìn cô không còn dáng vẻ vân đạm phong kinh như ngày thường liền vội vàng trấn an tinh thần của cô “Y Y trước tiên cậu bình tĩnh lại, chúng ta sẽ suy nghĩ cách có được không?”

Hi Nhiễm thật sự không biết đã xảy ra chuyện gì với hai người họ, nhưng cuối năm cấp ba, Dư Nhu Y đã thay đổi nguyện vọng, sắp xếp mọi thứ và đi du học

Một đêm này nhất định không phải là một đêm yên ổn. Dư Nhu Y ngủ rồi lại bắt đầu gặp ác mộng. Trong giấc mơ Giang Vĩ biến thành một ác quỷ với đôi cánh màu đen, một mực đem cô đuổi đến bờ vực.

Cô run bần bật, lui về sao một bước nhưng không thể lui được nữa. Chân cô giẫm vào khoảng trốn, nghênh đón cô chính là vực sâu thâm thẳm.

Cô đột nhiên tỉnh lại, bắt lấy chăn, nhìn lên trần nhà tối tăm, mồ hôi trên trán dọc xuống, hô hấp thật nặng nề. Một lúc sau, Dư Nhu Y lật người lại, cuối cùng cũng không ngủ nữa.

Suy nghĩ đã trôi xa….

Nhớ tớ lần đầu tiên gặp mặt, anh đẹp giống như một bức họa, cô chưa từng gặp qua chàng trai nào vừa ôn hòa vừa vô hại như vậy.

Sau đó trong nháy mắt đã quay lại nhìn cô, bỗng nhiên cười, giống như ánh mặt trời rơi xuống, chiếu rõ được bụi mịn bay xung quanh, một loại ôn nhu đến hạt bụi cũng không bỏ qua.

Giống như một thiên sứ vậy.

Đáng tiếc khi còn trẻ cô lại quá ngây thơ và thiếu hiểu biết, thiên sứ nào có thể dễ dàng gặp như vậy được.

Nếu lúc đó cô có thể biết được bộ mặt thật của anh, thì mọi chuyện sẽ không đến mức này.
« Chương TrướcChương Tiếp »