Chương 63: Cược

Lam Thần bước lên đài, một đợt gió lạnh sống lưng thổi tới. Lam Thần từ từ bước lên, vừa quan sát xung quanh. Đột nhiên, một người dẫn đầu ngã lăn ra, rớt xuống về phía Lam Thần. Lam Thần giơ một tay, đỡ hắn. lúc này hắn đã hoàn toàn đờ đẫn, miệng lẩm bẩm:

-Ma khí, ma khí...

-Tẩu hỏa nhập ma rồi, kệ hắn đi -Thục Phán nói:

-Trên đỉnh đài này có Ma khí? Thú vị, ta còn chưa nhìn qua Ma tộc đâu.

Lam Thần tiếp tục leo lên trên. Kiếm Tâm trong người hắn tỏa ra, trảm sát hết những sát khí đang lao tới. Leo được vài chục bước, những người xung quanh đã bắt đầu thở phì phò như trâu. Lam Thần nhìn quanh, phát hiện những người leo đài dần ít đi. Ngẩng đầu lên, Lam Thần thấy được lác đác vài người, trong đó có những người hắn quen như Lam Hạo Thiên, Độc Cô Linh Nhi,... nhưng bất ngờ là trong đó có Phục Vô Hối.

-Vô Hối tên này leo cũng nhanh.

-Ngươi thừa sức leo lên nhanh hơn, nhưng ngươi lại cứ thong dong như thế.

-Ta muốn cảm ngộ sát khí này, ta muốn thử dẫn sát khí vào thức thứ nhất Khai Kiếp.

-Vậy ngươi muốn lĩnh ngộ Sát vực? Ngươi chưa hề luyện qua môn tu luyện sát khí nào, cũng như Sát Kiếm Quyết, ngươi sẽ không dễ dàng luyện được.

-Thục lão ngươi dạy ta Sát Kiếm Quyết đi.

-Hà hà, được rồi, 15 viên trung phẩm linh thạch.

-5 viên.

-13 viên, không cò kè mặc cả,

-Không được tài lực của ta còn kém 7 viên là cực hạn

-12 viên không thì ngươi tự tìm hiểu đi, nói trước là Sát Kiếm Pháp chỉ có thể học được khi ngươi là đệ tử của Kiếm Cốc, theo Sát Lục Phái.

-10 viên, không cò kè mặc cả nữa, lần trước người lấy rõ nhiều ta chẳng nói gì rồi.



-Thành giao. -Thục Phán nói, rồi cười hề hề tiếp nhận 10 viên trung phẩm linh thạch. Sau khi hấp thu, Thục Phán nói:

-Ngươi phải lĩnh ngộ được Vạn Vật Vi Kiếm thì lúc ấy ta mới có thể hoàn toàn truyền dạy, nếu không ngươi cũng không thể lĩnh ngộ được Sát Kiếm Quyết.

-CMN bị lừa. -Lam Thần cảm thấy đầu mình biến thành một con lừa, bực dọc tăng tốc độ tiến lên.Dần dần, sát khí ngày càng mãnh liệt hơn. Thậm chí Lam Thần còn dần cảm nhận được sát khí tấn công vào thần thức. Lam Thần thử thôi động kiếm ý, kiếm ý lăng lệ chém ra xung quanh. Càng ngày, tốc độ Lam Thần càng ngày càng nhanh, bỏ xa hết mọi người khác. Không biết bao lâu, Lam Thần đã lên tới đỉnh. Trên đỉnh có một cái cũi cực lớn, bên trong nhốt một tên quái vật hình thù kinh dị. Toàn thân thuần một màu đỏ, trên đầu có sừng bốc cháy, đôi mắt vàng sáng. Toàn thân tràn đầy cơ bắp, khoác trên người là một bộ quần áo trẻ con rách rưới. Đôi chân ý như chân dê, có guốc.

-Ma tộc, không là bán ma tộc. -Thục Phán nói:

-Bán Ma Tộc? Đây là ma tộc lai với dê à? -Lam Thần ngạc nhiên hỏi lại:

-Đúng hơn là loài Hỏa Gạc Dương.

Ma tộc trong l*иg nhìn hắn nói:

-Tiểu tử, ngươi lại đây, ta muốn ăn ngươi.

Dứt lời, sát khí thoát ra, Lam Thần cảm giác như nước lũ đập vào mặt. Thục Phán nói:

-Ma tộc có thiên phú trời sinh là sử dụng sát khí, thậm chí có thể dùng sát khí hóa thành linh binh để sử dụng. Khá là có phần tương tự với Sát Kiếm Quyết. Nhưng ma tộc lại có điểm yếu là ở linh hồn, nên dùng công kích linh hồn tấn công hắn.

Lam Thần gật đầu, nhắm hai mắt lại rồi mắt trái mở ra:

Mangekyou Sharingan:Tsukuyomi

Ảo thuật thi triển, sát khí tỏa ra bất chợt biến mất. Bất chợt, tên ma tộc kia hét lên, nước mắt chảy ra, miệng liên tục nói:

-Ta xin lỗi, mẫu thân,phụ thân, tiểu đệ, tiểu muội, ca ca, bá bá. Ta không cố ý. Ta không cố ý ...

Nói rồi nó lấy tay, đập nát đầu mình. Lam Thần ngẩn người, hắn nhìn vào ảo ảnh ký ức của Ma tộc kia, những gì hắn thấy làm hắn thực sự bất ngờ. Hóa ra ma tộc này được một đôi vợ chồng con người nhận nuôi, chăm sóc hắn và dạy hắn làm người dù ngoại hình kì dị của hắn. Hàng xóm xung quanh cũng đối xử với hắn rất tốt. Vốn dĩ thôn lằng hắn sống rất yên bình, sau đó khi hắn được 17 tuổi, nạn đói diễn ra. Gia đình hắn vốn dĩ chỉ là một gia đình nông gia bình thường, gặp khó khăn nhà bảy miệng ăn. Thú rừng ngày càng ít, cha mẹ hắn nhịn ăn cho hắn và đệ, muội ăn. Sức ăn hắn lớn nhất, tiểu muội tiểu đệ của hắn đều nhường hắn một phần. Nhưng rồi cơn đói quá lớn làm hắn mất đi lý trí, bắt đầu tàn sát xung quanh, lấy mạng người làm thức ăn. Đến khi tỉnh lại thì quá muộn, thôn làng hắn ở đã bị hắn ăn sạch. Hình ảnh cuối cùng mà Lam Thần thấy là cảnh tên ma tộc này chiến đấu với vài cao thủ Thuế Phàm cảnh.



-Nếu hắn có thể kiếm chế được thì hắn đã là người tốt, đáng tiếc.

-Ta hiểu ngươi đang nghĩ gì. Ma tộc bản tính là khát máu, phần lớn ma tộc khó có thể kiểm soát cơn khát máu này. Nghe nói nếu ma tộc áp chế được sự khát máu của bản thân, tu vi của chúng sẽ hoàn toàn thuế biến. Không còn sự cuồng bạo nữa, thay vào đó là cảm giác như đối diện một thanh kiếm trong vỏ vậy, bình thường tĩnh lặng như nước. Nhưng một khi rút ra phải có máu rơi!

Lam Thần không nói gì, chỉ gật đầu.Hắn cảm thấy kinh lịch của tên ma tộc này làm hắn ngộ ra cái gì đó, nhưng cụ thể là gì thì hắn hoàn toàn mờ mịt. Lúc này, Bạch mi trưởng lão đi xuống nói:

-Lam Thần, ngươi vừa rồi đã hoàn toàn phá hủy Phong Ma Đài thí luyện ngươi biết không?

Nụ cười của Bạch Mi trưởng lão đã làm hắn thót tim. Hắn vội xua tay nói:

-Không, không phải ta, lúc ta lên đây hắn nói lảm nhảm vài câu gì đó, rồi hắn tự đập đầu mình. Các vị xem, dấu vết vẫn còn đó.

-Nhờ vậy mà chúng ta tạm thời không biết được thực lực chân chính cùng ý chí của mất tên dự thi khác. Tạm thời bốc mấy tên cao nhất vậy

-Ta đa tổng hợp đủ 100 người rồi, ngươi kích hoạt lệnh bài đi Bàn Long

Bàn long nghe vậy rút ra một trận bàn, bấm bấm vài cái, hàng loạt ánh sáng hiện lên, truyền tống cùng lúc mấy ngàn người ra khỏi khu vực khảo thí. Lam Thần mơ hồ nghe thấy mấy tiếng thét đau lòng. Bạch mi trưởng lão nói với những người khác:

-Lam Thần, Lam Hạo Thiên, Độc Cô Linh Nhi, Phục Vô Hối, Cố Khải Sơn, Mục Lãm, Đàm Hải, Tiêu Lĩnh, Hàn Hoặc, Minh Lệ mười người này, nhất là tên Lam Thần.

-Được tên này suýt gϊếŧ chết Thao Thiết của Bạch Trưởng lão, đến Phong Ma đài thì tiện tay lấy mạng tên ma tộc này. tiếp theo trăm người khiêu chiến để xem năm nay 10 người nào đứng đầu, các vị cá cược đi. ta đặt Lam Thần 20 binh khí Địa giai, hai bộ công pháp địa giai.

-Nếu Lưu Nham huynh đã có nhã ý cá cược thì ta đặt cho Lam Hạo Thiên, 30 thanh kiếm Địa giai, 1 bộ kiếm pháp Địa giai. -Tu La kiếm tiên nói

-16 binh khí Địa giai, 4 bộ công pháp Địa giai cho Minh Lệ. -Bạch trưởng lão vuốt râu cười

-Ta đặt...

-Ta cũng đặt ....

Lam Thần lúc này đang tậm chung suy nghĩ, không hề hay biết hắn đang bị mang ra làm trò đặt cược, thậm chí còn bị 3, 4 vị nhìn chúng.