Chương 44: Long bảng cùng Hổ bảng

Lúc này cũng đã hơn mười một giờ, đám người Triệu Thiết Trụ đứng trước cửa khách sạn, Trần Triết còn phải thanh toán nên đi ra sau. Mặc dù đau lòng muốn chết, nhưng vẫn phải tỏ vẻ phong độ mời khách, lần sau nếu có cơ hội lại cùng đi chơi, còn kín đáo ra dấu muốn lưu số điện thoại. Nhưng mấy nàng Lý Linh Nhi cũng là loại điển hình ăn thịt người không ngại miệng, làm như không nhìn thấy ám hiệu của Trần Triết.

- Chúng tôi phải về rồi, bye bye…!

Lý Linh Nhi kéo tay Triệu Thiết Trụ, nói. Trần Triết vẫn chưa từ bỏ ý định:

- Mọi người ở đâu? Có cần tôi phái một chiếc xe đưa mọi người về không?

- Không cần đâu!

Tô Nhạn Ny tiếp lời:

- Chúng tôi ở nhà Thiết Trụ, gọi xe về là được rồi.

- Các cô đều ở nhà Triệu Thiết Trụ?

Trần Triết có phần không tin hỏi lại.

- Vâng! Không chỉ bọn em, cả chị Tử Di cũng ở đó luôn. Được rồi, không nói nữa. Có xe! Tụi em đi đây.

Lý Linh Nhi nói xong, vẫy hai xe lại. Mọi người lên xe, chỉ để lại cho Trần Triết cái đèn xe càng ngày càng xa dần.

Lúc này, Trần Triết thực sự cảm thấy hâm mộ, ghen tỵ và hận muốn chết. Người với người sao lại chênh lệch lớn đến như vậy? Ta có điểm nào không bằng tên Triệu Thiết Trụ kia? Đó là ba mỹ nữ cực phẩm a, không phải là ba con gà rừng dễ mua, lại còn ở cùng nhau nữa chứ. Ta lớn từng này rồi mà còn chưa có dịp chơi đùa tam phi đây này.

Nhìn sang Quách Tịnh đang đứng bên cạnh, Trần Triết nhất thời lại liên tưởng đến việc tiêu dao tam phi của Triệu Thiết Trụ. Một cỗ tà hỏa từ dưới dụng bốc lên, hắn liền ôm lấy eo Quách Tịnh, trực tiếp quay vào khách sạn năm sao, giải quyết một chút nhu cầu cấp bách.

Lúc này, ngoài ngoại ô thành phố FJ, trong đêm tối, hai thân ảnh đang cấp tốc phóng như bay ở trong rừng. Cây cối trên đường căn bản không thể ngăn trở tốc độ hai người. Ánh trăng ngẫu nhiên thoảng qua khuôn mặt bọn họ. Thì ra là một lão nhân tóc bạc trắng cùng một thiếu niên khoảng trên mười tuổi.

- Ông nội, hội đấu lần này thực sự được cử hành ở thành phố FJ, phải không ạ?

Thiếu niên hỏi.

- Đúng vậy! Lần này cấp trên hạ lệnh, cuộc chiến sắp xếp vị trí Long bảng năm năm một lần sẽ được cử hành ngay tại FJ. Cháu là người có thiên tư tốt nhất Trần gia ta. Lần này dẫn cháu đi trải nghiệm, ông cũng phải chiến đầu vì vị trí của mình.

- Ông nội nhất định sẽ chiến thắng!

Thiếu niên vô cùng kiên định nói.

- Ta già rồi, bây giờ là thời đại của người trẻ tuổi. Lần này cuộc chiến sắp xếp vị trí của Hổ bảng dưới Long bảng cũng đã bắt đầu tổ chức ở FJ. Nếu cháu có thể đạt được thứ hạng tốt, tương lai sẽ có cơ hội tiến sâu vào Long bảng. Phải biết, Long bảng chỉ có hai mươi người. Mỗi người trên Long bảng đều có thể đạt được những lợi ích to lớn, mà Hổ bảng chỉ là vị trí dự bị của Long bảng. Lọt vào vị trí thứ năm sẽ được cấp trên khen thưởng. Cháu nên có gắng tranh thủ đi. Lần này tới FJ, nhân tiện ghé thăm chị cháu một chút. Nha đầu kia, từ lần đó tới bây giờ, chưa từng về nhà lần nào, ài.

Lão nhân nói, nhìn ánh trăng xa xa, đôi mắt lóe sáng tinh quang, chỉ là sau cái nháy mắt, đôi mắt lão nhân lại khôi phục vẻ đυ.c ngầu vốn có.

Người này hiển nhiên là người đứng thứ tư trên Long bảng, Thái Cực kiếm, Trần Đạo Lăng.

Ở sân bay FJ, một chiếc máy bay đang chậm rãi đáp xuống đường băng. Một thanh niên trẻ tuổi ăn mặc thời trang đi xuống máy bay. Nhìn ánh nèn nêông nhấp nháy phía xa xa trên thành phố FJ, khóe miệng thanh niên lộ ra nụ cười bí ẩn. Trên tay người trẻ tuổi mơ hồ có thể thấy một đôi găng tay bằng da. Trong đêm tối, người trẻ tuổi chậm rãi đi vào một câu lạc bộ tư nhân thuộc FJ.Truyện được sưu tầm by mangaclub.biz

Người đứng hàng thứ sáu trong Long bảng, Thiết quyền - Mục Thiên Tôn.

Mà ở trung tâm thành phố FJ, một tên béo tựa hồ đang tìm kiếm cái gì đó, cứ đi tới đi lui trong hẻm nhỏ, rốt cuộc tìm thấy một cửa hàng nằm khuất sâu trong một ngõ nhỏ. Từ trong cửa hàng phát ra ánh đèn màu đỏ đậm. Vai tên béo run run vài cái, nới lỏng lưng quần, miệng cười đểu, tiêu sái đi vào trong cửa hàng đó.

Long bảng đệ ngũ, ma mập, Lưu Tính Phúc.

Buổi tối hôm nay, vô số cao thủ mang theo tuyệt kỹ bên mình, hoặc chạy tới FJ, hoặc đã chờ sẵn ở đâu đó. Bọn họ đều đang chờ một sự kiện năm năm chỉ có một lần – Đại hội tranh đấu thứ hạng trên Long bảng.

Thần Châu từ xa xưa đã có phong tục luyện võ. Trong đất nước rộng lớn này, người tài ba, dị sĩ vô số. Có một vài người trình độ võ học đã đạt tới cảnh giới vượt qua sự tưởng tượng của người bình thường.

Không nói tới vũ khí nóng trong xã hội hiện tại, kỹ thuật cá nhân đã không còn trọng yếu, những cao thủ chân chính, kể cả ngươi dùng súng máy cũng đứng mong có thể tổn thương được người ta một phân nào. Vì hạn chế sức mạnh của vũ lực, hoặc nói chính xác hơn, vì hệ thống quản lý, để ghi nhận thành tựu những cao thủ võ học quốc gia trong buổi đầu thành lập, người xưa đã thiết lập nên một bảng xếp hạng võ học cao nhất, Long bảng.

Mời tất cả những người tài ba dị sĩ trong nước tới tham dự, dựa trên vũ lực cao thấp mà sắp xếp theo thứ tự. Sau đó quốc gia sẽ ban thưởng hay sẽ có trợ giúp nhất định. Những phần thưởng này không chỉ là vật chất, còn có dược liệu, trân phẩm khác.

Quốc gia có quy định, phàm là người trên Long bảng đều được hưởng quyền tự chủ và miễn một số thứ, nhưng cũng có những nghĩa vị nhất định. Khi quốc gia gặp nguy nan, phải ra tay tương trợ. Những cao thủ này mặc dù trước vũ khí có tính sát thương quy mô lớn không có bao nhiêu tác dụng, nhưng lại có thể xâm nhập vào hậu phương địch, dò hỏi tình báo, hoặc ám sát thủ lĩnh đối phương…

Trong thời điểm xảy ra các cuộc nội chiến, cao thủ Long bảng càng phát huy đươc tác dụng của mình. Hơn nữa, cao thủ trên Long bảng nếu nguyện ý có thể trực tiếp tiến vào cơ quan đặc biệt của Cục Quốc an, từ phía sau màn đi ra vũ đài chính trị, cũng có thể bước trên con đường làm quan.

Cho nên, người trên Long bảng tuy không nổi danh trong dân gian, nhưng trong thế giới ngầm của quốc gia, mỗi cái tên đứng trên Long bảng lại tựa như sấm bên tai. Mỗi một người trên Long bảng ở địa phương nào đó đều thuộc loại nhân vật - dậm chân một cái có thể làm chấn động cả khu vực.

Mà dưới Long bảng, còn có Hổ bảng.

Hổ bảng chính là bước chuẩn bị cho những người trẻ tuổi. Dù sao, võ thuật Thần Châu thường thường không phải một sớm một chiều là có thể luyện thành, rất nhiều thanh niên trẻ tuổi đang ở giai đoạn trưởng thành dù là kỳ tài, nhưng cũng không thể so với những lão yêu quái sống mấy chục năm được.

Vì thế, để cổ vũ cho những người trẻ tuổi, quốc gia cũng lập ra một danh sách Hổ bảng. Hổ bảng tổng cộng có một trăm người. Năm người đứng đầu Hổ bảng đều có tư cách khiêu chiến những người trong Long bảng. Chiến đấu tranh thứ hạng trên Long bảng, phần lớn là người xếp sau khiên chiến người xếp phía trước, nếu thắng có thể được thay thế vị trí của người đó, nếu bại, sẽ vẫn phải ở nguyên vị trí.

Hổ bảng thi đấu trước Long bảng. Hổ bảng đánh xong, Long bảng mới bắt đầu tỷ thí. Người trẻ tuổi nếu muốn vào Hổ bảng, trước hết phải tham gia rất nhiều vòng đấu loại phức tạp, sau đó mới có được tư cách thi đấu, chọn người trong Hổ bảng khiêu chiến. Nếu thắng sẽ được thay thế vị trí của người nọ. Còn có một phương pháp khác được đứng trong Hổ bảng, đó là được cao thủ trong Long bảng đề cử.

Mỗi một cao thủ Long bảng đều có tư cách đề cử một người.

Lần này, đại hội thi đấu của Long bảng được an bài tại thành phố FJ. Lúc này Triệu Thiết Trụ còn chưa biết, FJ đã bất tri bất giác trở thành địa phương được xã hội ngầm toàn Thần Châu, thậm chí cả thế giới chú ý. Các lộ yêu ma kỳ nhân đều tề tụ về FJ, nhất thời gió thổi mây phun.

Bên ngoài một cửa hàng vàng bạc lớn nhất FJ, có hai người một cao một thấp đang đứng trước quầy, thần sắc bình tĩnh nhìn chung quanh. Hai người hỏi giá cả mấy thứ linh tinh, nhưng lại không có vẻ muốn mua, khiến cho người bán hàng cũng không có bao nhiêu hứng thú, bỏ qua tiếp các khách hàng khác.

Nửa giờ sau, hai người đi ra khỏi cửa hàng, tới một khách sạn hẻo lánh. Đi vào khách sạn, người cao nói:

- Cửa hàng này có rất nhiều hàng. Lần này nói không chừng còn có thể kiếm một khoản khá lớn. Mập Mạp, có làm hay không?

- Làm chứ, sao lại không! Tuy nhiên, Cao Kều, lần này đại hội thi đấu Long bảng tổ chức ở FJ, bây giờ chúng ta làm lớn, có phải là phiêu lưu quá hay không?

Mập Mạp nhíu mày nói.

- Sợ cái gì! Những người đó đều bận rộn chuẩn bị thi đấu, đâu thèm để ý đến chúng ta. Chúng ta dù gì cũng là người trong Hổ bảng. Bọn cảnh sát vớ vẩn kia, sợ cái chim gì.

Tên cao hung ác nói.

- Được! Vậy ngày mai hành động.

Mập Mạp cũng hạ quyết tâm.

Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s ! (https://adf.ly/C4xmH)