Chương 399: Hoàng đế lạnh lùng

Chương 399

Tô Đường nghĩ đến việc thời cơ thu lưới sắp tới, kích động đến mức lăn lộn trên giường.

Đúng lúc này, tiếng bước chân vang lên trong tẩm điện.

Tô Đường vội vàng bọc kín chăn lại, bày ra biểu cảm ngoan ngoãn ngượng ngùng.

“Hoàng thượng, chàng tới rồi.”

Nàng nửa che nửa lộ giả vờ xấu hổ, thực tế là Tô Đường chẳng thấy có gì để ngượng ngùng. Đều đã trưởng thành rồi, làm chuyện này sao phải xấu hổ?

Có thể nói lợi ích lớn nhất khi làm chó liếʍ đó là mỗi tháng được thị tẩm một lần. Mặc dù thời gian làʍ t̠ìиɦ của Lục Trầm Uyên ngắn nhưng côn ŧᏂịŧ của hắn rất lớn.

“Giúp trẫm thay quần áo.”

Lục Trầm Uyên đứng ở mép giường, giang tay ra.

Tô Đường lập tức nhổm người dậy, nhanh chóng bò tới bên cạnh người hắn, giúp hắn cởi bộ long bào một cách hiền lương thục đức.

Sau khi cởi bộ đồ lót bên trong, cơ thể trần trụi dần dần lộ ra.

Tô Đường nuốt nước miếng. Dáng người này! Đường cong này!

Dáng người này của Lục Trầm Uyên thật sự không thua kém những người mẫu nam ở thế kỷ 21, nói đúng ra dáng người của mấy nam người mẫu đó còn không bằng hắn.

Khi còn là thái tử, Lục Trầm Uyên mỗi ngày đều theo sư phụ luyện võ. Cơ thể cường tráng này còn mạnh mẽ hơn loại huấn luyện trong phòng tập thể thao rồi ăn lòng trắng trứng.

Tô Đường cởi đồ cho Lục Trầm Uyên còn nhân cơ hội giả vờ lơ đãng chạm vào cơ ngực của hắn.

Không được quá thỏa mãn!

Đây là thứ mà nàng nên có trong ba năm làm chó liếʍ!

Sau khi cởi xong quần áo, tiếp theo là qυầи ɭóŧ bên dưới.

Chỉ thấy dươиɠ ѵậŧ thô to rũ xuống giữa hai chân của Lục Trầm Uyên, côn ŧᏂịŧ của hắn còn chưa cương cứng đã lớn đến mức đáng sợ, hoàn toàn cương cứng còn to ngang cánh tay của nàng.

làm nữ phụ bia đỡ đạn, phúc lợi lớn nhất của nàng là được làʍ t̠ìиɦ cùng Lục Trầm Uyên.

Trước khi xuyên vào nàng cũng chưa từng làm với đàn ông khác, sau khi xuyên vào lại được hưởng thụ côn ŧᏂịŧ thô to của nam chính.

Chuyện tiếp theo vẫn giống như thường lệ, nàng nằm dưới thân Lục Trầm Uyên. Côn ŧᏂịŧ thô to của hắn cọ xát ở giữa hai chân của nàng một lát rồi dần dần trướng to.

Dươиɠ ѵậŧ thô cứng chậm rãi đẩy miệng huyệt của nàng ra sau đó mạnh mẽ đè ép hoa huyệt.

Bàn tay nhỏ nhắn của nàng bám lên cánh tay của Lục Trầm Uyên, tùy ý để côn ŧᏂịŧ của hắn xâm nhập vào bên trong.

Nóng quá, thật thoải mái!

Côn ŧᏂịŧ nóng bỏng của Lục Trầm Uyên lấp đầy huyệt nhỏ của nàng không còn một chút khe hở. Lúc côn ŧᏂịŧ cọ xát hoa huyệt không ngừng mang đến kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt.

Làm một kẻ chó liếʍ, đương nhiên Tô Đường cũng không quên dùng ánh mắt si tình nhìn Lục Trầm Uyên trong lúc rêи ɾỉ yêu kiều.

Nhưng còn nam chính, tim của hắn thuộc về nữ chính bạch nguyệt quang.

Đối với ánh mắt si mê của Tô Đường, hắn cũng không muốn nhìn nhiều, thậm chí đáy mắt còn toát lên sự bực bội.

Lục Trầm Uyên cắm rút trong huyệt nhỏ của nàng giống như máy móc lặp đi lặp lại một động tác đến khi hoàn thành nhiệm vụ.

Lúc Tô Đường đang muốn cao trào, nàng đột nhiên cảm giác huyệt nhỏ nóng lên. Lục Trầm Uyên bắn trong hoa huyệt của nàng.

Miệng nhỏ nhạy cảm bên dưới sắp cao trào nhưng lúc này côn ŧᏂịŧ lại rút ra.

hoa huyệt đói khát không ngừng liếʍ mυ"ŧ côn ŧᏂịŧ đã phát tiết nhưng nam nhân lại chẳng hứng thú mà dứt khoát rời đi.

Ngay khi chỉ còn lại qυყ đầυ, Lục Trầm Uyên đột nhiên nghe thấy một giọng nói quen thuộc.