Chương 20

Bên này, Trịnh Thể Lan đang nóng lòng chờ đợi Diệp Ngữ Ninh, mặc dù Diệp Ngữ Ninh đã mủi lòng nhưng bà ta vẫn không thể yên tâm.

Bà ta đẩy Diệp Thế Long và nói: "Gọi lại cho nó đi."

Diệp Thế Long nhìn những vị khách đến hôm nay với vẻ mặt vô cùng vui mừng, ông ta đang suy nghĩ xem làm thế nào để nắm bắt những mối quan hệ này.

Nghe được lời của Trịnh Thể Lan, ông ta tức giận nói: “ Bà vẫn chưa thu xếp xong sao?”

Thấy Diệp Thế Long không chịu làm gì, Trịnh Thể Lan càng tức giận hơn!

Tuy nhiên, bà ta không dám phàn nàn ở đây nên quay lại gọi cho Diệp Ngữ Ninh nhiều cuộc nhưng cô không nghe máy.

Sau khi Đường Khê gọi điện và sắp xếp mọi việc, cô ấy muốn xem sáng nay Diệp Ngữ Ninh định đăng bài viết quan trọng nào trên weibo.

Đường Khê thật sự bị sốc khi vừa nhìn thấy nó!

Trong vòng mười phút, rất nhiều cuộc gọi đều gọi vào di động của Diệp Ngữ Ninh: "Ninh Bảo, tớ có đọc nhầm từ nào không?"

Đường Khê đang nói về giấy chứng nhận kết hôn đã đươc làm mờ. Mặc dù đều đã che lại nhưng cô ấy đã là bạn thân của Diệp Ngữ Ninh nhiều năm như vậy, cho dù chúng có hóa thành tro bụi, Đường Khê vẫn có thể nhận ra Diệp Ngữ Ninh trong bức ảnh trên giấy đăng ký kết hôn.

Diệp Ngữ Ninh: "Cậu không đọc sai, tớ kết hôn rồi!"

"Không phải, cậu kết hôn với ai?" Đường Khê cảm thấy mình sắp bị cô làm cho rối não, hôm kia ở văn phòng sao Diệp Ngữ Ninh không nói gì? Cô kết hôn khi nào?

Cái gi mà thoát kiếp độc thân? Diệp Ngữ Ninh đã sớm kết hôn từ lâu rồi ~!?

Diệp Ngữ Ninh: “Tạm thời không nói cho cậu biết!”

"Không? Cậu thật ra đã làm gì..."

Trước khi đăng thông tin, mọi người ở Thượng Thành đều biết con gái lớn nhà họ Diệp đột nhiên kết hôn với con trai cả nhà họ Tần.

Đối với vị hôn phu cũ nhà Tiêu gia, hoàn toàn không có một tí liên quan nào!

Giờ thì tốt rồi, đăng giấy đăng ký kết hôn lên, tên trên này không phải là vị hôn phu cũ, cũng không phải là chú rể trong đám cưới hôm nay?



Đường Khê gấp gáp nói: "Đây chính là đòn phản công cậu dành cho Trịnh Thể Lan và Diệp Đồng? Vậy cậu cũng không cần lợi dụng chính mình như vây?"

Diệp Ngữ Ninh: "Ba ngày trước Trịnh Thể Lan đột nhiên nói cho tớ biết, Diệp Đồng mang thai con Tiêu Thước, bà ta cùng với Tần gia cũng đã bàn bạc hôn lễ với nhau, cậu cho rằng trong thời gian ngắn như vậy tớ có thể nghĩ ra biện pháp khác sao?”

Đường Khê: "..."

Diệp Ngữ Ninh thực sự không có thời gian để nghĩ ra cách khác!

Ngay lúc Trịnh Thể Lan nói chuyện với cô thì tiền sính lễ bà ta đã nhận được rồi.

Tuy nhiên, Đường Khê cũng không quan tâm Diệp Ngữ Ninh kết hôn khi nào, cô ấy chỉ lo lắng hỏi: "Cậu có chắc chắn rằng dùng cách này Trịnh Thể Lan không làm gì được cậu và Tần gia sẽ không xé xác cậu không?"

"Tớ cũng không có hứa hẹn gì với Tần gia, sao Tần gia có thể xé xác tớ? Về phần Trịnh Thể Lan, bà ta có thể làm gì được tớ?"

Diệp Ngữ Ninh biết rất rõ hành động của mình sẽ có tác động thế nào đến cảnh tượng hôm nay. Nhưng cô không quan tâm!

Nếu Trịnh Thể Lan dùng cách này để thể hiện tình cảm với cô, bà ta sẽ phải trả giá.

Đường Khê biết Diệp Ngữ Ninh sớm muộn sẽ ra tay với Trịnh Thể Lan, nhưng cô ấy không ngờ mọi chuyện lại như thế này.

Tuy nhiên, Diệp Ngữ Ninh đã không cưới tên ngốc nhà họ Tần!

Đường Khê còn muốn hỏi về chuyện cô ngẫu nhiên cưới chồng nhưng Diệp Ngữ Ninh đã cúp máy.

Tại hội trường hôn lễ.

Trịnh Thể Lan đang gọi cho Diệp Ngữ Ninh, Diệp Đồng bên cạnh rảnh rỗi lấy điện thoại ra, cô ta nhìn thấy thông báo ai đó gắn thẻ mình trên weibo.

Diệp Đồng bấm vào thì thấy là của Diệp Ngữ Ninh, đính kèm là ảnh hôn lễ cùng dòng chữ chúc mừng, Diệp Ngữ Ninh tự chúc mừng mình, còn chúc mừng cô ta... chúc mừng cô ta vì đã cướp đi vị hôn phu của cô à?

Diệp Đồng không hề để tâm đến câu nói "Tôi đã không còn độc thân rồi".

Cô ta cất điện thoại mà không thèm xem ảnh: “Chỉ có chị ta lấy chồng ngốc mà vẫn có gan đăng lên!”



Diệp Đồng ngoài miệng thì khinh thường, nhưng trong lòng lại cảm thấy vui vẻ hơn bao giờ hết, cô ta cho rằng Diệp Ngữ Ninh cũng có ngày hôm nay!

Tuy nhiên, Diệp Đồng chỉ kịp tự hào trong vòng một giây.

Tiếng hậm hực trầm thấp của Trịnh Thể Lan từ góc bên kia truyền đến: "Mày không tới? Mày có ý gì vậy?" Lông mày Diệp Đồng nhảy lên!

Trong vô thức, cô ta ôm cái bụng vẫn còn phẳng lì đi của mình đi về phía Trịnh Thể Lan.

Bàn tay của Trịnh Thể Lan vì nắm chặt điện thoại mà trở nên trắng bệch, trên trán toát mồ hôi lạnh.

Bà ta hít thở sâu và cố gắng kìm nén cơn giận của mình.

Nhưng giọng nói của bà ta rõ ràng vẫn cao hơn một chút: "Diệp Ngữ Ninh, ba ngày trước tao đã quá tin tưởng mày. Tao cảnh báo mày ngay lập tức đến địa điểm tổ chức đám cưới. Tao sẽ cho người mang váy cưới đến cho mày!"

"Nếu hôm nay mày ngoan ngoãn kết hôn, sau này mọi chuyện với chúng ta sẽ dễ dàng hơn nhiều!"

Diệp Ngữ Ninh: "Tôi không có gì để nói với bà, bà Diệp, xin bà hãy bảo trọng!"

"Diệp Ngữ Ninh!"

Trịnh Thể Lan giận dữ hét lên.

Tuy nhiên, Diệp Ngữ Ninh bên kia đã trực tiếp cúp điện thoại.

Nghe tiếng bíp phát ra từ điện thoại, Trịnh Thể Lan có lẽ đã ngất xỉu nếu không có sự hỗ trợ của Diệp Đồng.

Nhìn thấy vẻ mặt của Trịnh Thể đã trở nên tím tái vì tức giận, Diệp Đồng trong giây lát nín thở hỏi : "Có chuyện gì vậy? Là cuộc gọi của Diệp Ngữ Ninh sao?"

Trịnh Thể Lan cuối cùng cũng đứng vững. Nhìn những vị khách liên tục ra vào bên ngoài, bà ta chịu đựng hết lần này đến lần khác, cố gắng bình tĩnh đi đến phòng khách.

Diệp Đồng cũng nhanh chóng đi theo. Ngay khi cửa phòng khách vừa đóng lại, Trịnh Thể Lan đã gọi liên tiếp nhiều cuộc điện thoại, nghiến răng nghiến lợi nhờ người tìm Diệp Ngữ Ninh và đưa cô đến đây ngay lập tức.

Hôn lễ sắp bắt đầu mà Diệp Ngữ Ninh lại nói sẽ không đến? Cho dù có hai trăm triệu cô cũng sẽ không đến?

Rốt cuộc thì Diệp Ngữ Ninh đang nói cái gì vậy?