Chương 27

Trong giọng điệu của Diệp Ngữ Ninh rõ ràng là sự đe dọa.

Người tài xế không tin được nhìn cô, anh ta không ngờ cô đã gây ra chuyện lớn nhưng vẫn ung dung bình thản đe dọa ngược lại Diệp Thế Long.

Diệp Thế Long không ngờ Diệp Ngữ Ninh biết bí mật của mình, khi nghe cô nhắc đến người đó, ông ta không khỏi giật mình lo sợ.

Diệp Thế Long nghiến răng nghiến lợi, nhẫn nhịn nói: "Nếu như mày đã không muốn gả cho Tần thiếu gia, vậy tại sao ba ngày trước mày lại đồng ý?"

Nụ cười trên môi Diệp Ngữ Ninh càng rộng hơn: “Nếu tôi không đồng ý thì chắc có lẽ bây giờ tôi đã có mặt ở Tần gia rồi phải không?”

Ba ngày trước...? Trịnh Thể Lan có thể đã nhận được ba trăm triệu nhân dân tệ, hay nói cách khác là hơn ba trăm triệu!

Sống với nhau nhiều năm như vậy, bọn họ tham lam đến mức nào, Diệp NgữNinh sao có thể không biết?

Đơn giản là Trịnh Thể Lan không thể trả lại ba trăm triệu và tất cả những lợi ích khác. Cho nên nếu ngày đó cô từ chối, những người đó nhất định sẽ tìm đủ mọi thủ đoạn ghê tởm để đưa cô vào nhà họ Tần.

Diệp Thế Long biết cô đã nhìn thấu, hô hấp ông ta càng nặng nề hơn: "Vậy thì mày cũng không nên làm như vậy, bây giờ cả Tần gia và Diệp gia đều trở thành trò cười cho mọi người ở Thượng Thành!"

"Ngay từ đầu các người đã bất nhân, thì đừng trách tôi bất nghĩa, có phải không, ông Diệp?" Diệp Ngữ Ninh nhấn mạnh từ "ông Diệp", ngay từ đầu cô đã muốn vạch rõ quan hệ với bọn họ.

Diệp Thế Long nghe được, ông ta cố nén cơn tức giận, nghiến răng nghiến lợi nói: “ Tao sẽ bảo chúng nó rời đi!”

Diệp Ngữ Ninh cười khúc khích mỉa mai nói: "Vậy thì cảm ơn lòng tốt của ông Diệp!"

Diệp Thế Long không tiếp tục nói chuyện với cô mà cúp điện thoại, ngay sau đó điện thoại của người tài xế vang lên. Nhận được cuộc gọi, sau khi nghe bên kia nói vài câu anh ta liền cúp điện thoại!

Sau đó quay lại nói với hai vệ sĩ đi theo mình: "Đi thôi!" Không có lời chào, anh ta quay người rời đi.



Bọn họ hùng hổ xông vào, rồi lại bất đắc dĩ rời đi!

Họ vừa đi thì Trần Vi đã bước vào. Thấy Diệp Ngữ Ninh từ trên xuống dưới vẫn còn nguyên vẹn, cô ấy mới thở phào nhẹ nhõm: "Chị có sao không?"

Diệp Ngữ Ninh lắc đầu: "Tôi không sao, mọi chuyện giải quyết xong rồi."

Nhà họ Diệp chắc đã bị Tần gia gây khó dễ không ít.

Cũng may công ty cô và Tần gia không có dự án nào hợp tác, nên bây giờ cô cũng không cần lo lắng bọn họ có làm gì mình không.

Nghe cô nói như vậy, Trần Vi nhẹ nhõm gật đầu: “Vậy được rồi, những người đó sáng nay có tới tìm chị, nhưng vì chuyện của Tiêu thị nên em quên chưa báo.”

Nhắc đến Tiêu thị, tâm trạng của Diệp Ngữ Ninh liền tụt dốc. Lần hợp tác này thật sự không mấy dễ chịu!…

Tại Tiêu thị, Tiêu Lâm Dạ đang ở trong phòng họp, tập trung bàn về các đối tác sẽ hợp tác lần này. Nếu như trước buổi đấu thầu, các đối tác đã làm việc trước đó không thể đưa ra những phương án thuyết phục được họ, toàn bộ sẽ bị loại bỏ.

Trong phòng họp, có rất nhiều gương mặt mới, họ đều là những người được Tiêu Lâm Dạ thay thế.

Từ phòng họp đi ra, Lý Sóc vội vàng đi theo anh, Tiêu Lâm Dạ nói: “Trợ lý bộ phận cũng nên thay đổi.”

Trước đây anh nghĩ bộ phận trợ lý có ít quyền hành và không nắm rõ quy trình của công ty nên quyết định không thay đổi. Hiện tại Tiêu Lâm Dạ đã thay đổi chủ ý!

Lý Sóc nghiêm túc gật đầu: “Được, tôi đã thông báo cho bộ phận nhân sự rồi.”

Anh ấy biết rất rõ tính tình của Tiêu Lâm Dạ, hôm nay Dương Hoan làm như vậy, anh chắc chắn sẽ không bỏ qua.

Tiêu Lâm Dạ liếc nhìn đồng hồ, đã gần sáu giờ, anh hỏi: “Tiếp theo còn có kế hoạch gì nữa không?”

Lý Sóc: “Còn có cuộc họp của bộ phận tài chính.”



"Dời lại đi!"

"Được." Lý Sóc gật đầu.

Vừa vào văn phòng đã nghe Tiêu Lâm Dạ nói: "Đi siêu thị mua chút đồ ăn bỏ vào cốp xe Passat. Nhớ mua thêm gạo và mì!"

Lý Sóc nghe vậy, khóe miệng không tự chủ được co giật: "Gạo và mì? Vợ chồng anh còn muốn tự mình nấu ăn sao?"

Tiêu Lâm Dạ phớt lờ Lý Sóc, bực bội kéo mạnh cà vạt!

Lý Sóc nhìn cảnh này chỉ đành câm nín, nhưng anh đã phát hiện thêm được một khía cạnh mới của sếp.

Lý Sóc muốn biết nhưng Tiêu Lâm Dạ hoàn toàn không cho anh cơ hội nào, chỉ có thể tức giận gật đầu: “Tôi sẽ đi mua ngay!”

Người này miệng kín như bưng.

Khi Lý Sóc mua xong trở về, Tiêu Lâm Dạ hỏi anh: "Hôm nay hôn lễ kết thúc ra sao?"

Anh đột nhiên hỏi, Lý Sóc sửng sốt một lúc!

Sau khi phản ứng lại, anh còn tưởng Tiêu Lâm Dạ là đang quan tâm nên mới nói: “Cô dâu không tới, vừa rồi có tin tức nói Tần thiếu gia cũng không đến và đã bỏ trốn ra nước ngoài. Tôi không biết là thật hay là họ đang che giấu.”

Suy cho cùng, bỏ rơi và bị bỏ rơi là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Con trai cả nhà họ Tần bỏ trốn, đây mà là hành vi của một kẻ ngốc sao?

Kẻ ngốc còn sợ chính mình không thể kết hôn mà còn có thể đào hôn?