Chương 15: Anh đã chờ em 10 năm

Beta: Amouriel.

Hôm đó sau khi Chu Tư đưa tôi về, anh ở dưới lầu nhà tôi vẫn không rời đi. Sau khi tôi cúp điện thoại, tôi bèn vắt dép chạy xuống lầu, chờ sau khi chạy ra ngoài, mới nhìn thấy ba tôi đang nói chuyện với Chu Tư.

Khoảnh khắc đó, trời đất vỡ đất, tôi xoay người muốn chạy trốn, ba tôi gọi tôi lại: “Tạ Lệ, con nóng nảy làm gì vậy?”

Tôi ấp úng, đang chuẩn bị giải thích, không ngờ Chu Tư đối xử với tôi trả lời: “Cô ấy đang tìm cháu.”

Ba tôi đầu tiên là một khuôn mặt khó hiểu, sau đó bừng tỉnh đại ngộ, cuối cùng nhường chỗ cho chúng tôi: ‘’Thôi, các con từ từ nói chuyện đi. Muộn rồi, ba đi ngủ trước đây.”

Con giải thích: “Ba ơi! Không phải như ba nghĩ đâu!”

Ba tôi đã quay đầu đi về nhà, nghiêng người nháy mắt với tôi: “Ba hiểu, ba hiểu!”

Tôi nói, “Ba không biết gì mà!”

Gần như chân trước của ba tôi vừa vào phòng, Chu Tư đứng bên cạnh tôi. anh không nói thêm gì, chậm rãi ôm tôi vào trong ngực. Giờ này khắc này, tôi cảm giác được có chút ngượng ngùng, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nói cái gì, chỉ đơn giản vùi ở trong ngực anh.

Một lúc sau, tôi nghe thấy Chu Tư lẩm bẩm: “Bạn gái…”

Anh ngẩng đầu lên, nhìn kỹ khuôn mặt tôi.

Tôi đỏ mặt hỏi anh, “Nhìn gì? Anh chưa nhìn thấy đủ à?”

“Không phải.” Chu Tư hôn lên môi tôi một cái, vẻ mặt dịu dàng, “Chẳng qua, bây giờ em là bạn gái của anh.”

Tôi có chút mất hứng nói với Chu Tư: “À, bây giờ em như vậy hẳn là nên tiếp nối chứ?”

Chu Tư bảo tôi câm miệng lại.

Tôi lại nói: “Chúng ta vẫn nên nói ra mặt xấu trước đi, trước đây em đã có một người bạn trai, về phần anh…”

“Anh chưa từng yêu ai.” Chu Tư nói.

Tôi nhìn anh: “Vậy anh có biết nên yêu như thế nào không?”

“Thử xem một chút đi, chỗ nào làm không tốt, xin em chỉ giáo nhiều hơn.”

Tôi kiễng mũi chân lên hôn môi Chu Tư: “Bạn trai, xin hãy chỉ giáo nhiều hơn.”

Chu Tư vòng tay qua eo tôi, hôn sâu hơn.

Sau đó tôi mới biết được, ba mẹ tôi lúc ấy trốn ở cửa sổ trên lầu đang xem đến vui vẻ

*

Cứ như vậy, tôi và Chu Tư nói chuyện yêu đương, đây là một trải nghiệm đặc biệt kỳ diệu.

Muốn nói lúc trước tôi chán ghét sự trưởng thành của Chu Tư đến mức nào, sau khi yêu thì thích sự trưởng thành của anh đến mức không thể tả nổi. Dù sao anh cũng lớn tuổi hơn tôi, hơn nữa sự nghiệp thành công, ở cùng một chỗ với anh thật sự không cần phải suy nghĩ quá nhiều.

Trong công việc và cuộc sống tôi sẽ gặp phải một số vấn đề, khi tôi bồn chồn, Chu Tư luôn luôn có thể dễ dàng nói hướng dẫn của tôi, để cho tôi thông suốt.

Về mặt tình cảm, sự chững chạc của Chu Tư khiến chúng tôi hầu như không có mâu thuẫn gì, chứ đừng nói đến một câu cãi vã.

Tất nhiên ngoài ra, cuộc sống của tôi và Chu Tư ở một khía cạnh nào đó cũng rất hài hòa. Bỏ qua tình cảm không nói, chỉ riêng phương diện này cũng đủ để cho tôi cảm thấy cảm giác hài lòng.

Một ngày đầu thu, tôi và Chu Tư cùng nhau ra ngoài hẹn hò. Hẹn ở một quán cà phê, tôi đến trước Chu Tư vài phút. Nhưng thật không ngờ, tôi lại gặp bạn trai cũ Trần Chí Thành trong quán cà phê.

Nhìn thấy Trần Chí Thành trong nháy mắt tôi có chút cúi đầu, vừa chuẩn bị đi, Trần Chí Thành gọi tôi lại: “Tạ Lệ, chờ một chút! ”

Sau khi chia tay Trần Chí Thành, tôi bèn đem các thông tin liên lạc của anh ta vào danh sách đen rồi xóa bỏ toàn bộ, thành phố lớn như vậy, hai người chúng tôi đây là lần đầu tiên sau ba tháng gặp nhau

Trần Chí Thành nói với tôi: “Anh luôn muốn nói lời xin lỗi với em, nhưng anh không thể liên lạc được với em.”

Tôi chấp nhận lời xin lỗi của anh ta, nhưng bản thân tôi hơi chột dạ.

Một mặt là cảm thấy điểm này của bạn thân có chút quá tay, mặt khác là tôi không thể nói không được. Tuy nhiên, bản chất con người thường phức tạp như vậy, và có những gì màu đen trắng.

Trần Chí Thành nói rằng anh ta đã sẵn sàng để về quê, mà làm cho tôi cảm thấy một chút thổn thức. Lúc trước tốt nghiệp, Trần Chí Thành vì tôi mới ở lại thành phố này. Và lúc đó tôi cùng anh ta đã suy nghĩ về tương lai.

Rất nhiều người nói rằng sau khi chia tay cũng có thể là bạn bè, tôi nghĩ rằng tôi cũng có thể. Tôi đối với Trần Chí Thành sớm không có cảm giác như lúc trước, nhìn thấy anh ta cũng giống như một người bình thường.

Hai chúng tôi ngồi bên cửa sổ trò chuyện một lúc, đúng lúc này, tôi vô tình nhìn thấy bóng dáng Chu Tư ngoài cửa sổ. Chu Tư đã xoay người muốn rời đi, trực giác của tôi không ổn, nhất định anh đãhiểu lầm!

Tôi vội vàng đứng dậy đuổi theo, đuổi theo không được mấy bước, thấy Chu Tư lại xuất hiện. Thấy tôi thở hổn hển, anh đến, hỏi, “Em chạy cái gì?”

Tôi giải thích: “Không phải như anh nghĩ… Em và Trần Chí Thành…”

Chu Tư bất đắc dĩ liếc nhìn tôi một cái, sau đó khoác lên người tôi một chiếc áo khoác trên tay, anh nói: “Trông anh trông giống như một người không tin như vậy sao?”

“Ừ?”

Chu Tư nói: “ Anh thấy trời hơi lạnh, chỉ muốn mang áo khoác trên xe đến cho em mặc. ”

“Vậy, anh có thấy em và Trần Chí Thành nói chuyện cùng nhau không?”

“Thấy được thì thế nào?” Chu Tư sủng nịch vỗ vỗ đầu tôi, “Chẳng lẽ anh còn sợ anh ta cướp em khỏi người anh sao?”

Chu Tư này thật sự không cần lo lắng.

Yêu nhau nửa năm, Chu Tư rất nghiêm túc cầu hôn tôi, tôi lấy lý do mình còn quá trẻ không muốn kết hôn. Chu Tư nói rằng anh hiểu bản thân đã quá vội vàng. Tôi cũng có thể hiểu Chu Tư, dù sao anh cũng đã lớn tuổi. Nhưng lời này tôi không dám nói trước mặt Chu Tư, người này kiêng kị nhất tôi nói anh ta là ông già.

Không ngờ, Chu Uyển lúc trước vẫn điên cuồng chửi bới tôi yêu bi lụy và ngăn cản tôi có ý tưởng kết hôn bây giờ lại khuyên tôi: “Sớm gả cho anh tớ rồi quản lý tiền tài của anh ấy thật thoải mái đi! Như vậy tiền của mình là tiền của cậu, tiền của cậu hoặc tiền của mình, cậu có nghĩa là ít hơn mười năm đấu tranh ah! Hãy suy nghĩ về những gì cậu kiếm được.”

Lúc đó tôi có chút động tâm, Chu Uyển thừa dịp rèn sắt còn nóng: “Cậu trở thành con dâu của Nhà Chu, đến lúc đó còn là cháu dâu trưởng, tớ nói cho cậu biết sẽ có bao nhiêu đãi ngộ tốt! Chỉ cần cậu và anh tớ kết hôn, ông nội tớ sẽ cho cậu một căn biệt thự, mà ba mẹ tớ đến lúc đó sẽ cho cậu một số tiền lớn. Nếu sau khi kết hôn cậu cảm thấy anh tớ không tốt, vậy tùy tiện tìm lý do ly hôn là được rồi, đến lúc đó cậu ly hôn có thể còn chưa tới ba mươi tuổi, hoàn toàn có thể đi tìm mùa xuân thứ hai! ”

Tôi lúc ấy đã bị lời nói này của Chu Uyển đả động!

Kết hôn thì kết hôn, ai sợ ai!

Vì vậy, một năm sau khi tôi hẹn hò với Chu Tư, tôi đã nhận được giấy chứng nhận kết hôn với anh vào mùa xuân năm sau. Đúng như lời Chu Uyển nói, sau khi kết hôn tôi không chỉ nắm quyền tài chính trong quản gia mà lại được ông nội Chu tặng một căn nhà bật động sản, còn được ba mẹ chồng cho một khoản tiền lớn.

Về phần Chu Tư, cả người anh đều là của tôi.

Những ngày sau khi kết hôn, tôi và Chu Tư vẫn ngọt ngào. Chu Tư nói cho tôi biết bản thân còn trẻ nên chưa có kế hoạch sinh con nhưng tôi biết ba mẹ chồng rất nóng lòng muốn có cháu. Nhưng nhà Chu không ai dám làm trái ý Chu Tư, ngay cả ba mẹ chồng tôi cũng nghe theo lời Chu Tư. Chu Tư nói không cần có con, không ai dám ép.

Chu Tư ở đâu cũng tốt, chỉ có điều là anh có chút ý kiến với công việc của tôi. Thu nhập của tôi ít ỏi nhưng ngày nào tôi cũng mệt như chó, đi sớm về muộn, có khi phải tăng ca, nhiều trường hợp vì công việc tước đi thời gian ở bên Chu Tư.

Thực sự, đôi khi tôi tự hỏi, tôi cần một công việc này để làm gì? Tôi có thể làm người vợ giàu có mà không cần làm việc, ngủ cho đến khi tôi thức dậy tự nhiên mỗi ngày, sau đó uống trà và đi mua sắm. Nhưng giá trị của tôi không cho phép tôi làm điều này, tôi cảm thấy rằng điều này không có giá trị trong cuộc sống của tôi.

Có được có mất, không có biện pháp, tôi chỉ có thể ở phương diện nào đó nhân nhượng Chu Tư một ít. Ví dụ như anh bất mãn. Dù sao, một xử nam độc thân gần ba mươi năm rốt cuộc cũng mở tiệc, một bữa không ăn thịt đã đói đến hoảng hốt.

Hiếm khi có một ngày cuối tuần, Chu Tư đã tra tấn tôi gần như cả đêm.

Tôi đi ngủ từ sáng sớm, mãi cho đến tối mới dậy. Sau khi đứng dậy, tôi theo thói quen xuống lầu tìm Chu Tư, nhưng không ngờ lại nghe thấy giọng của Chu Uyển

“Anh, anh không tốt gì cả.” Giọng nói Chu Uyển nghe có chút không vui.

Tôi mẫn cảm cảm giác được đây là chuyện lớn, vội vàng ở một bên nghe lén. Chỉ nghe Chu Tư khinh thường hừ nhẹ một tiếng, giọng điệu vẫn ngang ngược như cũ: “Có ý kiến gì không?”

Chu Uyển: “Anh còn là đàn ông hay không!”

Chu Tư: “Anh có phải là đàn ông hay không, vợ anh biết rõ là được.”

Chu Uyển tức giận: “Lúc trước em không nên tác hợp anh cùng Bé vải cùng một chỗ!”

Chu Tư ngắt lời Chu Uyển: ” Bé Vải là để em gọi à? Gọi là chị dâu.”

Chu Uyển: “Anh còn nhớ một năm trước là anh sai em đi quyến rũ tên kia không?”

Chu Tư: “Mọi thứ có thể ăn bừa bãi, không thể nói lung tung.”

Tôi đã có một chút lộn xộn, tình huống như thế nào?

Sau đó tôi lại nghe Chu Uyển nói: “Được! Anh không thừa nhận phải không? Vậy em lúc trước hy sinh chính mình thành toàn cho anh cùng Lệ Lệ, em sẽ tìm cách chia rẽ các người! Xem do anh tuyệt tình hay là em tàn nhẫn!”

Chu Tư khẽ thở dài một hơi, giọng nói bất đắc dĩ: “Tiền của anh đều ở chỗ chị dâu, em muốn mua túi hay mua xe, đi tìm cô ấy đi.”



Sau ngày hôm đó, đến lượt tôi cưỡi trên người Chu Tư, buộc phải hỏi: “Ông xã, là anh tính hết cả sao?”

Chu Tư vẻ mặt cưng chiều nhìn tôi: “Là mưu tính đã lâu, anh đã chờ em mười năm rồi.”

Chẳng qua thật lâu sau Chu Tư lại nói với tôi, kỳ thật anh cũng không ngờ ngày đó tôi lại đi tìm anh, điều này làm cho anh vừa mừng vừa sợ. Ai nói không phải, sau này tôi cũng không giải thích được, vì sao lúc ấy tôi lại đi tìm Chu Tư vậy?

Mặc dù mọi thứ dường như đã được lên kế hoạch từ lâu, nhưng dường như đó là sự sắp đặt có chủ ý của ông trời.

*

【Kết thúc】

“Khi bạn trai và bạn thân của tôi lén lút với nhau”

Tác giả: Ngân Bát