Chương 3

Thẩm Âm Âm cũng không biết Chu Lệ đang nhìn mình, dắt con xe điện nhỏ của cô bị một tảng đá chặn lại.

Cái sân cô thuê này là nhà tự xây ở nông thôn trong trấn nhỏ, trong sân có đá cũng không ngạc nhiên.

Thẩm Âm Âm dùng sức dịch chuyển xe nhưng xe vẫn không nhúc nhích, thời tiết tháng sáu đã nóng lên. Nhiệt độ bên ngoài là 35 độ.

Nóng thật đấy.

Gương mặt trắng nõn của Thẩm Âm Âm bị mặt trời thiêu đốt đến đỏ lên, mồ hôi dọc theo trán nhỏ xuống, xẹt qua cằm nhỏ xuống trên ngực lớn của cô.

Cô kéo cổ áo hình vuông quạt gió, gió mát thổi vào thân thể mang đến cảm giác mát mẻ trong chốc lát. Đồng thời trước ngực nàng lộ ra từng mảng thịt trắng nõn.

Ánh mắt Chu Lệ rơi vào trên ngực Thẩm Âm Âm, có lẽ là do không thích chơi trò chơi điện tử, thị lực của Chu Lệ rất tốt.

Cho dù cách một cái sân hắn cũng có thể thấy rõ ngực Thầm Âm Âm. Đồ lót mà cô gái này mua có kích cỡ không phù hợp chút nào.

Ngực tràn ra ngoài nội y, lúc cô kéo cổ áo quạt gió lộ ra bên trong. Áo ngực bên phải hoàn toàn không quấn được núʍ ѵú. Bộ ngực trắng nõn lộ ra, màu sắc là màu hồng đẹp nhất.

Yết hầu Chu Lệ lăn một vòng, hắn xem qua AV, những video kia nữ nhân màu sắc cũng không bằng nữ nhân này đẹp mắt.

Không biết loại sữa này ngậm ở trong miệng có mùi vị gì? Trắng như vậy mềm như vậy ngậm ở trong miệng chỉ sợ đều phải bị ngậm tan đi.

Âm thanh trầm ấm không chịu được, di chuyển lại không di chuyển được xe. Nàng nhớ tới thân hình cao lớn uy mãnh của hàng xóm, đành phải đi xin Chu Lệ giúp đỡ.

"Xin chào, chiếc xe kia quá nặng. Tôi không chuyển nổi, phiền anh chuyển giúp tôi một chút được không? Anh giúp tôi chuyển xe, tôi mời anh uống nước được không?"

Thẩm Âm Âm ngẩng đầu nhìn Chu Lệ, Chu Lệ thật sự quá cao. Ngẩng đầu đối diện với có chút gãy cổ.

Chu Lệ từ trên cao nhìn xuống Thầm Âm Âm, góc độ của hắn có thể nhìn thấy ngực Thẩm Âm Âm rõ ràng hơn.

Khoảng cách gần nhìn ngực càng đẹp, da thịt trên ngực nhẵn nhụi không có một tia tỳ vết. Loại ngực này xoa ở trong tay, ngậm ở trong miệng nhất định là hưởng thụ tột độ.

Thẩm Âm Âm thấy Chu Lệ không trả lời, trong lòng không khỏi thấp thỏm bất an. Cô và hàng xóm vốn không quen biết, người khác không có nghĩa vụ giúp cô.

Thẩm Âm Âm không còn chút khí thế nào, "Có thể không?"

Chu Lệ không nói gì mà đi ngang qua Thầm Âm Âm, bước nhanh đến bên cạnh xe. Trong ánh mắt khϊếp sợ của Thầm Âm Âm, Chu Lệ trực tiếp một tay nhấc xe lên, tiện tay đặt dưới mái che sân.

Thẩm Âm Âm khϊếp sợ nói không ra lời, cô cảm thấy cái xe nặng ngàn cân ở trên tay Chu Lệ lại nhẹ như vậy?

Trên tay anh tất cả đều là gân thịt rắn chắc, cận nặng của cô còn không bằng cân nặng của xe. Nếu là cô chỉ sợ cũng sẽ dễ dàng bị nhấc lên đi?

Ánh mắt Thẩm Âm Âm nhìn về phía Chu Lệ có thêm vài phần sợ hãi. Người đàn ông như vậy có vẻ rất nguy hiểm.

"Cám ơn anh."

"Tôi tên là Chu Lệ. "Chu Lệ nhắc nhở. Anh cảm thấy mình cần phải làm cho cô gái non nớt mềm mại này nhớ kỹ tên anh.

Bởi vì sau này khi cô ở trên giường sẽ phải gọi tên anh.