Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Bị Biến Thành Bia Đỡ Đạn, Tất Cả Những Gì Tôi Muốn Làm Là Theo Đuổi Sự Nghiệp

Chương 28

« Chương TrướcChương Tiếp »
Úc Vi Tinh có chút bối rối, sao đột nhiên lại giúp mình? Suy nghĩ một chút, cậu vẫn nói cảm ơn trước, "Cảm ơn."

Tần Hành Hàn nói: "Không cần khách khí."

Hắn hỏi thêm, "Cậu đã ăn tối chưa?"

Những lời này giống như câu hỏi vạn năng được dùng khi không tìm được đề tài, nhưng Úc Vi Tinh cảm thấy, Tần Hành Hàn đặc biệt gọi đến, sẽ không phải không có lời nào để nói.

Cậu trả lời: "Chưa."

Bữa tối cậu đặt vẫn chưa được giao.

"Tôi cũng chưa ăn."

Úc Vi Tinh: "..." Lời này có nghĩa muốn mời cậu ăn cơm?

"Tôi mời cậu ăn." Tần Hành Hàn nói.

Úc Vi Tinh: "..."

Quả nhiên là vậy.

Úc Vi Tinh muốn từ chối, lại nghe Tần Hành Hàn nói: "Chúng ta đi ăn lẩu."

Lẩu.

Úc Vi Tinh hung hăng động tâm.

Cậu thích ăn lẩu, trong sách "Úc Vi Tinh" bởi vì do tác giả chiếu theo cậu, cũng theo một số sở thích của cậu, lẩu là một trong số đó. Tần Hành Hàn điều tra cậu, biết cậu thích.

Suy nghĩ một lát, Úc Vi Tinh vẫn quyết định thỏa mãn dạ dày của mình, quả nhiên cậu vẫn muốn ăn, đã lâu không ăn. Hơn nữa cậu nhìn thấy Tần Hành Hàn, cũng có thể trực tiếp hỏi hắn vì sao giúp mình.

Và làm thế nào để hắn biết chuyện này, hành động nhanh hơn họ.

"Được, ở đâu?"

Tần Hành Hàn báo địa chỉ, để lại một câu "Tôi chờ cậu" cúp máy.

Úc Vi Tinh trở lại văn phòng, Chu Lẫm lập tức tiến lại gần, "Là nhà cậu làm sao?"

"Không, " Úc Vi Tinh nói, "Là một người bạn của tôi."

Biểu cảm Chu Lẫm biến đổi, rất nhanh lại có cảm giác nguy cơ, bạn bè nào lại kịp thời ra tay như vậy, do thời thời khắc khắc chú ý Úc Vi Tinh sao? Đây là thể loại một người bạn bình thường gì đây?

Úc Vi Tinh vừa nhìn biểu tình của gã, liền biết gã đang nghĩ gì, có chút bất đắc dĩ, nhưng có thể trách ai đây... Ừm, chỉ có thể trách tác giả anti-fan, thật sự đem nguyên chủ viết quá có não yêu đương.

Không cho Chu Lẫm cơ hội nói chuyện, "Tôi có việc, muốn đi trước, đồ ăn đã đặt chắc hẳn sắp đến rồi, bọn anh ăn đi."

Cậu đi hai bước, lại quay đầu, "Đúng rồi, mấy người đêm nay đến tăng ca, anh phải bổ sung tiền lương làm thêm giờ, bản thân anh cũng đừng quên."

Chu Lẫm có chút sửng sốt, bỗng nhiên có chút ấm lòng, "Được."

-

Tần Hành Hàn nói địa chỉ, cách giải trí Quang Mang không tính là xa, Úc Vi Tinh đi theo chỉ dẫn hơn mười phút, rất nhanh đã sắp tới, chỉ là cửa hàng ở trong ngõ nhỏ, đường trong ngõ quá hẹp, xe không đi được, cậu đành phải tìm một điểm đỗ xe ở phụ cận, sau đó đổi sang đi bộ.

Đi ước chừng năm phút cậu tìm được số nhà Tần Hành Hàn nói.

Đó là một tòa tứ hợp viện, từ cửa lớn đi vào, đập vào mắt là một gốc đa lớn trong viện. Cành đa rậm rạp lá tươi tốt, tán cây giống như một chiếc ô khổng lồ, bao phủ ra một phương trời nhỏ phía dưới.

Dưới tàng cây có một cái bàn, lẩu trên bàn đã nấu, ùng ục bốc lên bọt khí, Tần Hành Hàn ngồi ở bên cạnh bàn, trong tay cầm một cây gậy chọc mèo, trêu chọc một con mèo bên chân, hắn rũ mắt nhìn mèo, ánh mắt mang theo một chút ý cười.

Úc Vi Tinh nhìn trái nhìn phải, không nhìn thấy những người khác, lập tức đi về phía Tần Hành Hàn.

"Chỗ này là quán lẩu?" Cậu kéo ghế của mình ngồi xuống, có chút khó hiểu.

"Không phải, " Tần Hành Hàn đem gậy trêu mèo cho mèo con tự chơi, xoay người nhìn về phía Úc Vi Tinh, "Chỗ này là một nhà hàng tư nhân, đêm nay tôi bao lại. "
« Chương TrướcChương Tiếp »