Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Bị Biến Thành Bia Đỡ Đạn, Tất Cả Những Gì Tôi Muốn Làm Là Theo Đuổi Sự Nghiệp

Chương 5

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau khi đón nguyên chủ về bên người, Úc Vạn Lý, Bạch Trân bởi vì áy náy, muốn bù đắp, vì thế tìm mọi cách chiều chuộng, che chở, làm sai cũng không nỡ đánh càng không nỡ mắng, muốn cái gì thì cho cái đó.

Dung túng như vậy, nguyên chủ trở thành bộ dáng kiêu căng, thuận tôi thì sống, bệnh vương tử nghiêm trọng.

Úc Vi Tinh lắc đầu, đang muốn mở miệng, Úc Dạ Bạch đột nhiên nói: "Là Tạ Vũ Khiêm sao?"

Giọng điệu có chút "hiền lành".

Úc Vi Tinh hoảng sợ, chỉ sợ Úc Dạ Bạch cuồng em trai quá mức, muốn thay cậu ra mặt, mặc dù lấy địa vị của Úc gia, căn bản không lay động được con voi Tạ gia này, nhưng cắn một miếng là được.

Cậu không thể để bất kỳ người nào trong nhà với Tạ Vũ Khiêm có quan hệ, nhất là làm bất cứ chuyện gì có thể đắc tội anh ta, "Không liên quan đến anh ta, là em phát hiện mình quá kém cỏi. "

"Hôm nay em mới biết, thì ra Tô Kiến Trần ưu tú như vậy, em căn bản không thể so sánh với anh ấy, " Rũ mắt xuống, "Em chỉ là, thật sự thất tình."

Úc Vạn Lý và Bạch Trân nhìn nhau, đều có chút bất đắc dĩ.

Nếu bị người bắt nạt, bọn họ còn có thể trả thù, nhưng là thất tình, đối phương không thích đứa nhỏ nhà mình, bọn họ cũng không thể ép buộc người ta thích.

Úc Dạ Bạch cũng trầm mặc.

"Ba, mẹ, anh, con không sao, chỉ là ý thức được chênh lệch quá lớn, có chút mất mát, vừa nãy khóc xong đã tốt hơn rồi, hơn nữa con cũng nghĩ thông suốt." Úc Vi Tinh một tay cầm Bạch Trân, tay kia nắm Úc Vạn Lý, lại nhìn Úc Dạ Bạch đối diện, "Sau này con sẽ không để mọi người lo lắng nữa, con sẽ chăm chỉ học tập, đóng phim thật tốt, sẽ không lãng phí thời gian như vậy nữa."

Nghe được hai chữ đóng phim, Úc Dạ Bạch cứng đờ.

Ký ức đau đớn của bộ phim truyền hình mà Úc Vi Tinh đóng vai lúc trước bắt đầu công kích y.

Em trai đêm nay hơi khác thường, nói muốn thay đổi cũng không giống nói dối, có lẽ có thể nghe được lời mình nói, Úc Dạ Bạch bắt đầu cố gắng khuyên em trai đổi nghề, "Trước đây em không phải cảm thấy hứng thú với thiết kế trang phục sao, trùng hợp tháng trước anh mua lại một studio thiết kế váy cưới phong cách cổ trang, em có muốn đi qua thử xem không?"

Y dừng một chút, lại lấy ra ảnh soái ca có giá trị nhan sắc cao trong phòng làm việc dụ dỗ, nhà bọn họ đều giống nhau, tất cả đều cuồng cái đẹp, "Trong phòng làm việc có không ít nam sinh đẹp trai, không kém Tạ Vũ Khiêm. "

Úc Vi Tinh: "..."

Cậu nghe ra sự chờ mong trong lời nói của Úc Dạ Bach, nghĩ đến khả năng diễn xuất của nguyên chủ, chắc hẳn đã để lại cho y bóng ma.

"Không được, em muốn đóng phim."

Úc Dạ Bạch chưa từ bỏ ý định, "Bọn họ thật sự đều rất đẹp trai, cao một mét tám mấy, đường cong cơ bắp lưu loát, còn có cơ bụng, sáu múi, tám múi đều có! "

Y lấy điện thoại di động ra, lấy ra ảnh chụp chung của studio, "Em xem, không hề gạt em."

Úc Vi Tinh: "... Anh, em thật sự muốn đóng phim."

Được rồi.

Úc Dạ Bạch thở dài.

Không sao, y có thể chịu đựng được, y có thể! Dù sao em trai đáng yêu như vậy, ừm hôm nay càng đáng yêu, gọi y là anh!

"Được, em thích thì diễn, muốn diễn cái gì thì diễn cái đó, không cần lo lắng cái khác, có anh."

Úc Vạn Lý gật đầu, "Đúng, cục cưng, có chúng ta."

Tuy rằng thái độ cưng chiều quá mức như vậy Úc Vi Tinh cũng không đồng ý, nhưng cậu phải thừa nhận, cái kiểu muốn cái gì thì cho cái đó, trong nhà mãi mãi ủng hộ cậu, để cậu đã cách mười mấy năm, một lần nữa trải nghiệm cảm giác hạnh phúc được người nhà cưng chiều.

"Ba, anh, cảm ơn," thu liễm biểu tình, cậu nghiêm túc mở miệng: "Nhưng sau này, con hy vọng hai người sẽ không nhúng tay vào nữa, con muốn thử xem có thể dựa vào mình đạt được thành tựu hay không."

Cậu cười rộ lên, "Con đã lớn, phải tự mình xông pha."

Cậu không phải nguyên chủ, không làm được tài nguyên cà ri.

Cậu có thực lực, cũng chỉ muốn dựa vào thực lực.

Úc Dạ Bạch muốn nói lại thôi, y không muốn đả kích tính tích cực của Úc Vi Tinh, hiếm khi em trai muốn thay đổi, nhưng diễn xuất của cậu thật sự quá tệ, hiện tại lại bị toàn bộ netizen bôi nhọ, nếu như không che chở, chỉ sợ sẽ không ai tìm cậu đóng phim.

Cùng ba liếc mắt nhìn nhau, y cẩn thận châm chước lời nói, nhưng vừa nói một chữ, đã bị mẹ trừng mắt, đem lời nói nuốt trở về.

Bạch Trân yêu thương vỗ mu bàn tay Úc Vi Tinh, cực kỳ dịu dàng, "Cục cưng có thể nghĩ như vậy mẹ rất vui mừng, mẹ ủng hộ con tự mình xông pha, nhưng phải đồng ý với mẹ, nếu gặp phải phiền phức không giải quyết được, không cần cứng rắn chống đỡ, phải nói cho chúng ta biết, chúng ta yêu con, mãi mãi là chỗ dựa của con."

"Được." Úc Vi Tinh nói.

Bạch Trân nở nụ cười.

-

Trong khi đó, phía bên kia.
« Chương TrướcChương Tiếp »