Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Bị Biến Thành Bia Đỡ Đạn, Tất Cả Những Gì Tôi Muốn Làm Là Theo Đuổi Sự Nghiệp

Chương 8

« Chương TrướcChương Tiếp »
Úc Vi Tinh nghe vậy xoay người, xác định gã chính là Chu Lẫm, trả lời: "Vừa chuẩn bị đi."

Chu Lẫm không nghi ngờ cậu: "Đi thôi."

Văn phòng Chu Lẫm nằm ở gian cuối hành lang, ba bức tường thủy tinh khiến tầm nhìn càng thêm rộng, ánh sáng cũng rất tốt.

Gã chỉ vào sô pha, "Ngồi đi."

Sau đó đi pha cà phê.

Một ly latte đẩy tới trước mặt Úc Vi Tinh, Chu Lẫm tự mình bưng cà phê đen, cũng ngồi xuống, thái độ công việc rất tốt, "Cậu đột nhiên tìm tôi có chuyện gì?"

Chu Lẫm vốn mang theo nghệ sĩ chính là thần tượng hoàn toàn GG trong giới giải trí, sau đó "Úc Vi Tinh" tiến vào, liền biến thành người quản lý của "Úc Vi Tinh".

Gã có năng lực, cũng có thủ đoạn, bằng không không có khả năng mang theo một lưu lượng trong một công ty nhỏ như Quang Mang.

Mới đầu nhìn thấy "Úc Vi Tinh", gã rất vui mừng, bởi vì bề ngoài Úc Vi Tinh thật sự quá xuất chúng, còn đặc biệt ăn ảnh, trời sinh là để ăn chén cơm này.

Nhưng sau khi gã mang theo "Úc Vi Tinh" một thời gian, cuối cùng cũng không vui mừng nổi.

Đây là một vị đại gia gây họa.

Chỉ chơi đại bài, tính tình kém còn chưa tính, còn có quan hệ công chúng, nhưng hoàn toàn không có tâm tư cầu tiến, tâm tư không ở chỗ này, làm việc ba phút nhiệt độ, thật sự cứu không được. Cho cậu một khóa học, chưa bao giờ đến một lần, hỏi "Tại sao phải học, tôi có rất nhiều tiền."

Có tiền thì có ích lợi gì, không có duyên với khán giả, bị quần chúng chán ghét, đạo diễn nào dám để anh diễn xuất? Thương hiệu nào mời anh nói chuyện? Nhà tạp chí nào tìm anh?

Đáng sợ nhất, vẫn là một bộ não yêu đương.

Chỉ là được cứu một lần, đối phương lại lớn lên đẹp trai, lập tức yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên quấn chặt lấy liều mạng theo đuổi, mấy lần vì theo đuôi người ta đến tận đoàn làm phim, đem mình biến thành fan tư sinh.

Gã đã nói chuyện với "Úc Vi Tinh" rất nhiều lần, "Úc Vi Tinh" hoàn toàn không nghe.

Nói chưa đến nửa câu, cậu cũng phiền. Ý kiến bọn họ không hợp, liên lạc càng ngày càng ít, cơ bản chỉ có nhu cầu công việc, gã mới có thể tìm "Úc Vi Tinh", mà "Úc Vi Tinh" lại càng không chủ động tìm gã.

Liên lạc cuối cùng là ba hoặc bốn tháng trước.

"Ba chuyện," Úc Vi Tinh không nói nhảm, nói ngắn gọn, "Một, tôi muốn một phần tư liệu trong giới giải trí, bao gồm đạo diễn, diễn viên, minh tinh, lưu lượng, tư bản phía sau bọn họ, sau lưng có kim chủ hay không, càng đầy đủ càng tốt. Thứ hai, bộ phim "Bay qua" tôi không diễn nữa, anh trả lại nhân vật cho người thuộc về; Thứ ba, giúp tôi tìm một tác phẩm đủ xuất sắc, phân cảnh của nhân vật không cần quá nhiều, nhưng thiết lập phải đầy đủ, tìm thấy thì nói với tôi, tôi sẽ đi phỏng vấn."

Nhất thời Chu Lẫm không kịp phản ứng, bưng cà phê giật mình, vài giây sau gã mới lấy lại tinh thần, buột miệng nói: "Cậu lại đang phát điên cái gì?"

"Không điên." Hai tay Úc Vi Tinh nắm chặt trên đùi, "Đúng rồi, phía dưới tôi còn có sắp xếp lịch trình nào không?"

Chu Lẫm há miệng thở dốc, vẫn trả lời vấn đề trước, "Trước mắt không có sắp xếp, tôi đang tiếp xúc với chương trình tạp kỹ《Tìm Mộng Ký》của Đài Trái Cây, tranh thủ cho cậu làm khách quý."

Úc Vi Tinh gật gật đầu, không có việc làm rất phù hợp với tình hình.

Ngước mắt lên, cậu bình tĩnh mở miệng: "Không cần tiếp xúc, tạm thời cũng không sắp xếp công việc cho tôi, anh chuyên tâm giúp tôi tìm kịch bản là tốt rồi."

Chu Lẫm: "..."

Chu Lẫm buông cà phê xuống, nhéo nhéo mi tâm, đau đầu nhìn Úc Vi Tinh, "Tổ tông, cậu giao cho tôi một cái hố, rốt cuộc cậu muốn làm gì? "

Vừa muốn tư liệu, vừa phải trả lại nhân vật, thậm chí còn muốn tự mình đi thử vai... Gã không nhịn được nghi ngờ có phải mình thật ra không tỉnh ngủ hay không, hiện tại đang ở trong mộng.

Nhưng mà nằm mơ còn mơ thấy Úc Vi Tinh, gã có phải quá thảm không?

"Muốn đóng phim thật tốt." Úc Vi Tinh nở nụ cười, "Yên tâm, lần này là thật, tôi tỉnh táo, cảm thấy sự nghiệp quan trọng, phải cố gắng phấn đấu sự nghiệp."

Chu Lẫm làm sao có thể tin, làm người quản lý cho Úc Vi Tinh một năm rưỡi nay, gã sống trong nước sôi lửa bỏng, chân tóc tăng lên, đầu cũng sắp hói.

Nhìn biểu tình không tín nhiệm của Chu Lẫm, Úc Vi Tinh cũng không giải thích nữa, hiện tại cậu giải thích thế nào cũng vô dụng, hình tượng nguyên chủ cho Chu Lẫm chính là như vậy, muốn thay đổi, phải chờ cậu bày ra thực lực. Giống như cư dân mạng.

Chu Lẫm cầm lấy cà phê, ùng ục uống hơn nửa chén, một lần nữa nhìn về phía Úc Vi Tinh, "Tống nghệ tôi đã nói chuyện với đài trái cây rồi, chỉ thiếu ký hợp đồng, cậu xác định muốn từ chối?

"Cậu đã vắng mặt ba tháng, trong lúc đó cũng không có tài nguyên gì, nếu không chải một chút cảm giác tồn tại, rất nhanh sẽ lâm vào trạng thái "tra không ra người này"."

"Làm sao có thể tra không ra người, anh có muốn lục soát tình hình thực tế của quảng trường không, xem có bao nhiêu người đang mắng tôi?" Biểu cảm Úc Vi Tinh thoải mái. Cậu cũng không thèm để ý.

Chu Lẫm mặt không chút thay đổi độc miệng, "À, do tôi không nghiêm cẩn, phải nói là nếu cậu không xuất hiện, chỉ có fan rời đi, fan nhan sắc không thiếu đầu tường."

"Vậy thì đi thôi." Úc Vi Tinh khí định thần nhàn.

Cậu hơi ngẩng mặt lên, đón ánh mặt trời chiếu vào ngoài cửa sổ, cả người phảng phất phát sáng, đáy mắt ánh sao lấp lánh, "Chờ tôi đủ ưu tú, bọn họ sẽ trở về."

Không fans đáng sợ sao? Không đáng sợ.

Ban đầu cậu không có một fans nào, bắt đầu từ diễn quần chúng. Cậu từng diễn thi thể, diễn qua người qua đường, từng diễn lưu manh, cũng coi như thế thân... Từng bước một, mất chín năm cuối cùng đã đạt đến đỉnh cao.

Cậu đã ở đó, nhìn thấy phong cảnh đẹp nhất, có một nhóm fan đáng yêu nhất.

Bây giờ, chỉ là làm lại từ đầu mà thôi.
« Chương TrướcChương Tiếp »