Chương 5.3: Xem mắt

Với ý tưởng tốc chiến tốc thắng, ngày đó Lục Quý Dữ bảo Lý Giải hẹn thiên kim Hạ gia mà Lục lão gia vẫn luôn nhắc mãi đến một nhà hàng.

Nhà hàng lại không phải nhà hàng Tây cao cấp với bầu không khí lãng mạn, mà là một tiệm cháo mà Lục Quý Dữ tìm thấy trên app với khoản chi trung bình 50 tệ một người.

Lý Giải nhìn điện thoại giới thiệu cửa hàng không thể nào có lệ hơn được, sọ não như bị cạy ra một góc, đều sắp lọt gió.

Lão Lục tổng là ông chủ, Tiểu Lục tổng cũng là ông chủ, ông ta thật sự cảm nhận được sâu sắc: Quản lý nhiều mặt là không thể được, nếu không một nhân viên bị kẹp ở giữa như ông ta sẽ trở thành một người trong ngoài không đồng nhất.

“Cái kia, Tiểu Lục tổng, tôi kiến nghị anh vẫn nên đổi một nhà hàng khác thì hơn.” Lý Giải vẫn dùng thái độ chuyên nghiệp, cố gắng khuyên một tiếng.

Đương nhiên, khuyên giải thất bại.

6 giờ tối, khi vị Hạ tiểu thư toàn thân không chỗ nào không tinh xảo đi vào tiệm cháo, thần sắc có chút hoảng hốt.

Cô ta kiểm tra địa chỉ trên điện thoại nhiều lần, mới xác định thật sự là cửa tiệm này.

Lục Quý Dữ đã ngồi ở một chiếc bàn trong góc. Anh cũng nhìn bức ảnh trong điện thoại, cau mày đối chiếu vài lần, mới xác định người kia là người hôm nay muốn gặp.

Thật sự là vì gương mặt kia của Hạ tiểu thư có quá nhiều khác biệt, dấu vết nhân tạo rõ ràng, anh phân biệt không ra.

Cuối cùng vẫn là dựa vào bộ váy sang trọng không phù hợp với cửa tiệm này mà suy ra.

Hạ tiểu thư có chút phát ngốc, nhưng cô ta nhìn quanh một vòng thì thấy Lục Quý Dữ, một người đàn ông tuấn mỹ giống như trong trí nhớ. Cô ta tự động xem nhẹ sự lạnh nhạt thờ ơ của anh, dẫm lên đôi giày cao gót tám centimet, gấp không chờ nổi đi về phía anh.

Khi ngồi xuống, ánh mắt Hạ tiểu thư nhất thời không có gì khác ngoài anh, si mê trong mắt biến thành ánh sáng ảo mộng. Cô ta chủ động mở miệng: “Cửa tiệm này …… Khá đặc biệt, xem ra Lục tổng là một người rất chú trọng dưỡng sinh ha.”

Bộ dáng lấy lòng lại không nhận được ánh mắt nào của đối phương.

Người phục vụ đi đến lên thực đơn, đứng ở bên cạnh hai người chờ lên đơn. Hạ tiểu thư cầm thực đơn nhựa dính đầy dầu mỡ, có chút lúng túng, thử thăm dò hỏi: “Lục tổng, anh có muốn gọi món không?”

Lục Quý Dữ không xem thực đơn, trực tiếp nói với người phục vụ: “Hai ly trà Phổ Nhị.”

Em gái phục vụ không quá cao hứng, cô ta thấy hai người đều ăn mặc trang điểm lịch sự, thế nhưng ngay cả một món ăn kèm cũng không gọi, không phải là tới đây hưởng thụ điều hòa chứ? Cô ta nói trắng ra: “Tiên sinh tiểu thư, hai người không gọi đồ ăn sao?”

Lục Quý Dữ cười quỷ dị một chút: “Tôi sợ lát nữa có người sẽ ăn không vô.”

----------

Mọi người hãy DONATE/ ĐỀ CỬ cho truyện để mình có động lực ra truyện sớm nha~~~