Chương 12: Quả nhiên Tuế Tuế nói không sai!

Hiền phi nghe vậy thì lập tức che miệng kinh hô, vẻ mặt khó tin.

“Không thể nào…… Tại sao lại như vậy……”

Ánh mắt chúng phi tần nhìn về phía Thần phi cũng dần chuyển sang khinh thường.

Hậu cung người đều nói tính tình Thần phi ôn hòa, chưa bao giờ tranh sủng.

Bây giờ mới rõ làm gì có chuyện đó cơ chứ.

Không ngờ Thần phi lại ác độc như vậy.

Thượng Quan Tuế và Thần phi nhìn hai người kẻ xướng người hoạ, không biết nên nói gì.

[Phục sát đất, nhưng mà kỹ thuật diễn kém quá rồi đấy!]

[Mẫu thân mới được sủng ái có mấy ngày mà đám người này đã không chịu được mà ra tay hãm hại rồi!]

Thần phi nắm tay Thượng Quan Tuế, sắc mặt cực kỳ bình tĩnh.

Đang định mở miệng nói gì đó thì lại bị một giọng nói chặn lại.

“Hoàng Thượng giá lâm ——”

Mọi người nghe thấy thì lập tức cúi người hành lễ.

“Thần thϊếp thỉnh an Hoàng Thượng.”

Thượng Quan Lẫm nhìn đám người hoảng loạn thì không khỏi nhíu mày.

“Có chuyện gì vậy?”

Hiền phi thấy Hoàng Thượng tới thì lập tức nói.

“Bẩm Hoàng Thượng, hôm nay đi ngắm hoa, nhưng không biết tại sao Thần phi lại đẩy Ninh tần ngã.”

“Thai này của Ninh tần e là không giữ nổi……”

Ninh tần cố nặn ra mất giọt nước mắt, ánh mắt thê lương nhìn Thượng Quan Lẫm, môi run rẩy, dáng vẻ cực kỳ nhu nhược đáng thương.

Thượng Quan Lẫm mới vừa có chút động lòng thì bên tai đã lập tức vang lên một giọng nói non nớt.

[Không phải đâu, không phải đâu, cốt truyện cung đấu cấp low thế mà cha ta cũng tin?!]

Thượng Quan Lẫm nhíu mày.

Lậu?

Lậu cái gì?

Tuy rằng ông không hiểu từ này nhưng từ cung đấu ở phía sau thì lại hiểu.

Ông phiền phức nhất mấy cái việc này.

Thượng Quan Lẫm bình tĩnh nhìn Ninh tần dưới đất.

Vốn dĩ có chút thương tiếc nhưng bây giờ chỉ còn lại sự thiếu kiên nhẫn.

Giọng Thượng Quan Lẫm lạnh băng: “Còn thất thần ra đấy làm gì? Mau đỡ Ninh tần dậy, gọi thái y đến khám!”

Ninh tần và Hiền phi cùng sửng sốt.

Sao Hoàng Thượng đột nhiên lại tức giận?

Chẳng lẽ là giận Thần phi?

Nghĩ như vậy, Ninh tần và Hiền phi lập tức thấy yên lòng.

Lần này Thần phi xong đời rồi!

Dưới sự phân phó của Hoàng Thượng, Ninh tần nhanh chóng được đỡ vào trong một cung điện gần Ngự Hoa Viên.

Mọi người đều chờ ở mép giường, chờ kết quả chẩn bệnh của thái y.

Hiền phi siết chặt khăn tay, đứng cạnh khóc lóc kể lể với Thượng Quan Lẫm.

“Xin Hoàng Thượng làm chủ cho Ninh tần muội muội! Ninh tần muội muội mới lần đầu có thai đã xảy ra chuyện như vậy, thật sự là quá đáng thương ~”

“Lúc thần thϊếp chạy tới thì thấy Ninh tần muội muội nằm trên đất, bên cạnh chỉ có Thần phi và tiểu công chúa……”

Thượng Quan Lẫm nhíu mày: “Nàng nói lúc ấy chỉ có Thần phi, Ninh tần và tiểu công chúa?”

“Đúng vậy Hoàng Thượng, chân tướng thật sự đã quá rõ ràng, chỉ là……”

Hiền phi lau nước mắt, trong mắt hiện lên ý cười nhàn nhạt.

Các nàng đã sớm tính kế xong xuôi.

Biết Thần phi không thích mang theo thị nữ, vì thế mới cố ý chờ Thần phi dẫn Thượng Quan Tuế đi ngắm hoa, sau đó phái Ninh tần tiến đến, tạo thành hiện trường bị Thần phi đẩy ngã.

Dù sao thì hậu cung đều biết, Ngũ công chúa Thượng Quan Tuế trúng độc, bây giờ cổ họng bị đau không nói được.

Cho dù Thượng Quan Tuế có nhìn thấy thì sao, không nói được thì cũng không có khả năng giúp Thần phi.

Căn bản không ai có thể làm chứng cho Thần phi.

Mưu hại con vua, Thần phi sẽ phải nhận lấy cái chết!

Thượng Quan Tuế nghe thấy Hiền phi nói vậy thì tức giận thở mạnh.

[Chân tướng cái quỷ gì, chân tướng chính là Ninh tần cố ý ăn vạ! Cố ý té ngã trước mặt mẫu thân! Muốn hãm hại mẫu thân của ta!]

[Cái thai này của Ninh tần vốn dĩ đã không giữ được rồi! Bà ta muốn nhân cơ hội này hãm hại mẫu thân!]

[Cả Hiền phi cũng liên thủ với Ninh tần, hai người cố ý diễn vở kịch này với nhau!]

Hiền phi thấy Hoàng Thượng không có phản ứng gì, lập tức ra hiệu bằng ánh mắt với thái y.

Vương thái y lập tức chắp tay.

“Bẩm Hoàng Thượng, Ninh tần nương nương sinh non là bởi vì bị tác động bên ngoài đánh vào nên mới dẫn tới sảy thai……”

[Ngươi làm thái y mà lại đi nói hươu nói vượn thế à!]

[Ninh tần sinh non rõ ràng là do trước khi ra ngoài đã uống thuốc phá thai, sao cái này thì ngươi không nói đi?]

[A, ta hiểu được, thái y này là người của Hiền phi, mấy người liên hợp với nhau hãm hại mẫu thân!]

Thượng Quan Lẫm:……

Sao ai cũng thích đi mua chuộc thái y vậy?

Lệ phi mua chuộc Trương thái y, Hiền phi mua chuộc Vương thái y.

Thượng Quan Tuế càng nghĩ càng giận.

[Hừ, còn tưởng cha là người anh minh thần võ, không ngờ lại bị mấy cái trò xiếc nhỏ này che mờ mắt!]

[Hôn quân! Hôn quân! Không bao giờ là người cha tốt!]

Có vẻ ông đã bị một tiếng hôn quân kích động.

Thượng Quan Lẫm lạnh lùng nhìn về phía Vương thái y.

“Vương thái y, ngươi chắc chắn Ninh tần bị té ngã nên mới sinh non?”

Vương thái y sợ tới mức lập tức quỳ rạp xuống đất.

“Vi thần…… Vi thần……”

Thượng Quan Lẫm nhấp môi, khí chất uy nghiêm của bậc đế vương áp nặng nề xuống người ông ta.

“Ngươi phải biết rằng, khi quân là tội liên luỵ toàn bộ gia tộc.”

Trán Vương thái y chảy mồ hôi lạnh.

Hoàng Thượng đã biết gì rồi sao?

Nếu không thì tuyệt đối sẽ không hỏi như vậy.

Nếu ông ta còn giúp Hiền phi thì e là sẽ không có kết cục tốt.

Vương thái y nghĩ đến đây, lập tức dập đầu thật mạnh.

“Xin Hoàng Thượng thứ tội, vi thần không phải là cố ý lừa gạt Hoàng Thượng, Ninh tần là……”