Chương 1: Thức dậy trên giường của chú nam chính

Lê Đào Đào mở mắt ra chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức, cô cố gắng ngồi dậy, những hình ảnh nóng bỏng như muốn bốc lửa hiện lên trong đầu, còn tặng kèm thêm cơn đau đầu, trong phút chốc cô lập tức tỉnh táo lại.

Cô quay đầu liếc nhìn người đàn ông đang nằm bên cạnh, đập vào mắt là đường nhân ngư, cơ bụng tám múi đều có, nhìn lên chút là thấy bắp tay mạnh mẽ, độ cong của cơ bắp hoàn hảo…

* Đường Nhân Ngư: hay còn gọi là linea alba, là một dải sợi liên kết màu trắng nằm giữa hai bên cơ bụng. Nó chạy dọc theo vùng bụng từ xương ức xuống đến xương mu.Sau Khi Bị Nghe Lén Tiếng Lòng, Áo Choàng Của Tôi Đã Rơi Hết Rồi - Chương 1: Thức dậy trên giường của chú nam chínhHai má Lê Đào Đào hơi đỏ, tai hơi nóng.

[Chết tiệt, dáng vẻ này... Không thể trách tôi tối qua không kiềm chế lại được! Dù sao thì cốt truyện ban đầu cũng được viết như thế này. Tôi – một nữ phụ độc ác đã cố gắng đánh thuốc mê nam chính, muốn “gạo nấu thành cơm” với hắn, định ép nam chính kết hôn với mình... Kết quả là đã bị nhân vật nữ chính thông minh nhìn thấu. Bị cô ấy dẫn đến một căn phòng khác... kết quả phát sinh chuyện ngoài ý muốn với chú của nam chính...]

[Ngày hôm sau, những người được nữ phụ độc ác sắp đặt xông vào, nhưng không ngờ bên trong lại là “cảnh tượng bỏng mắt” giữa tôi và chú của nam chính, sau đó chú của nam chính phải kết hôn với tôi, và tôi – nữ phụ độc ác đã trở thành thím của nam chính, nhưng sau đó vẫn không ngừng cố gắng phá hoại tình yêu giữa nam nữ chính, mà còn khiến nhà họ Thương náo loạn không yên...]

[E hèm, bây giờ tôi cũng chỉ là đang đi theo cốt truyện thôi, đúng vậy, tôi không hề cố ý ăn đậu phụ của chú Thương Bách Ngôn!]

Thương Từ vừa mở mắt ra đã nghe được một lời nói như vậy.

Anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt hơi đỏ của người phụ nữ bên cạnh, có thể thấy rõ môi cô đang mím lại và không hề nói gì.

Nhưng vừa rồi, rõ ràng là giọng nói của cô.

Hơn nữa, người ngủ với anh tối qua ngoài cô còn có thể là ai nữa?

Trong căn phòng này cũng chỉ có hai người bọn họ.

Mái tóc xoăn dài của người phụ nữ trước mặt rải rác trên bờ vai và cổ trắng nõn, khuôn mặt nhỏ nhắn sạch sẽ của cô lúc này hơi đỏ, như thể rất nóng, và cô đang đưa tay lên để hạ nhiệt...

Ánh mắt Thương Từ lóe lên.

"Lê Đào Đào."

Anh gọi cô.

Lê Đào Đào sửng sốt, sau đó nhận ra anh đã tỉnh, chậm rãi nhìn vào l*иg ngực khi anh ngồi dậy...

Đôi tai dường như lại đỏ hơn.

[Wow, khi ngồi dậy cơ bụng tám múi này còn rõ ràng hơn... Lê Đào Đào lúc trước bị sao vậy? Một cực phẩm đang ở trước mắt thế mà lại đi thích con gà băm trắng kém phát triển như Thương Bách Ngôn?"

“..."

Thương Từ ho nhẹ: "Giải thích."

Trái tim Lê Đào Đào lập tức trở nên trống rỗng.

[Giải thích cái gì? Chẳng lẽ tự khai rằng là tôi biết anh đang ở trong căn phòng này, sau đó anh đã uống nhầm nước do tôi chuẩn bị, sau đó tôi không thể cưỡng lại sự cám dỗ...]

Thương Từ đang lắng nghe, đột nhiên một giọng nói khác vang lên:

[Chủ nhân! Chú ý đến thiết lập nhân vật, chú ý đến thiết lập nhân vật! Bây giờ cô là một nữ phụ độc ác, cô ngủ nhầm người, phản ứng đầu tiên của cô chính là đánh anh ta một trận, sau đó tố cáo chú của nam chính hủy hoại sự trong trắng của mình, sau đó nhanh chóng bỏ chạy để mọi người không phát hiện ra cô ngủ nhầm người, sau đó dùng sự việc này ép chú của nam chính giúp cô có được nam chính.]

Thương Từ thấy rõ thân thể Lê Đào Đào trước mặt cứng đờ, sau đó nhanh chóng cất đi sự yếu đuối trong lòng rồi nhìn hắn: "Thương... khụ khụ, Thương Từ, anh bảo tôi giải thích ư, tôi mới là người cần giải thích!”

Hai mắt Lê Đào Đào đỏ hoe: "Anh nói xem, tại sao tôi lại xuất hiện trong phòng của anh? Anh rốt cuộc đã làm gì tôi?”

"Anh thật quá đáng, tôi là Lê Đào Đào, tôi mới chỉ vừa tròn hai mươi tuổi, còn anh, một ông chú đã ngoài ba mươi, thế mà anh lại làm ra loại chuyện này! Anh không biết là tôi rất thích cháu trai của anh sao! Huhuhu~ ..."

Khóe miệng Thương Từ giật giật, anh nhìn cô gái trước mặt khóc như mưa.

Nếu anh không nghe được tiếng lòng của cô, có lẽ anh đã thực sự nghĩ rằng cô đang rất đau lòng và bất lực vì cô đã ngủ nhầm với anh.

Tuy nhiên, những gì anh nghe thấy lúc này là:

[Trời ơi... Khó khăn quá... Làm sao tôi có thể coi người trước mặt là ông chú già ba mươi tuổi đây? Nhìn khuôn mặt này, dáng người này, giống ông chú ở chỗ nào? Tại sao Thương Bách Ngôn lại là nam chính chứ, lại còn bắt tôi quyến rũ hắn ta...]

[Nếu thay đổi thành Thương Từ, tôi có thể có chút hứng thú, mỗi khi nhìn đến khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch của Thương Bách Ngôn là không muốn theo đuổi rồi... Hệ thống, tôi thực sự không thể thay đổi nam chính sao? Thương Bách Ngôn nói chú của mình rất đẹp trai! Chậc chậc, nhìn cơ bụng tám múi này mà xem, thật đáng kinh ngạc...]

Thương Từ: "..."

Không biết vì lý do gì, tai anh cũng có chút nóng.

Tuy nhiên, một giọng nói máy móc khác gọi là "hệ thống" vang lên trong đầu:

[Chủ nhân, xin hãy làm theo thiết lập nhân vật và hoàn thành cốt truyện, nếu không cô sẽ bị xóa sổ!]

Lê Đào Đào: "......"

Thương Từ: "......"

Lê Đào Đào thở dài, cảm nhận được động tĩnh truyền đến từ bên ngoài phòng, sắc mặt thay đổi: "Tóm lại, anh phải bồi thường cho tôi! Bây giờ lập tức giấu tôi đi, tôi không thể để người khác..."

Trước khi chữ "bây giờ" nói xong, cửa đã bị người bên ngoài trực tiếp gõ mở!

Lê Đào Đào sửng sốt, vô thức túm lấy Thương Từ bên cạnh.

Thương Từ cũng vô thức mở chăn bông ra, bảo vệ cô sau lưng.

"Được rồi, Thương Bách Ngôn, anh thật sự..."

Một nhóm người lao vào đều chết lặng khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.

Người dẫn đầu Thương Lộ Lộ thậm chí bị sốc đến mức nói lắp bắp: "Chú? Nhỏ? Sao có thể thế được, sao lại là chú?”

Những người xung quanh cũng bị sốc.

Đúng lúc này, Thương Bách Ngôn, người bị nhầm tưởng là người đang ở trong căn phòng này đột nhiên xuất hiện:

"Cái gì mà không phải là tôi?"

Thương Bách Ngôn nhìn Lê Đào Đào trên giường, ánh mắt trở nên lạnh lẽo.

Hắn chưa bao giờ nghĩ tới Lê Đào Đào lại dám ra tay trong bữa tiệc của chính mình tổ chức!

Nếu không phải tối hôm qua Cố Tinh Lạc đổi rượu rồi đột nhiên kéo hắn ra khỏi căn phòng này, e rằng bây giờ chính là hắn đang nằm trên giường với Lê Đào Đào!

Thương Bách Ngôn nhìn Thương Lộ Lộ vội vàng chạy vào cùng mọi người, càng thêm không vui.

Hắn biết em gái mình và Lê Đào Đào là bạn tốt, Thương Lộ Lộ vẫn luôn không thích Cố Tinh Lạc, hận Cố Tinh Lạc đã cướp đi sự chú ý của nam sinh cô yêu thích...

Cô ấy không muốn Cố Tinh Lạc làm chị dâu, chỉ muốn bạn thân làm chị dâu.

Nhưng đó không phải là lý do mà hai người bọn họ liên kết với nhau để bẫy hắn ta!

Vẻ mặt Thương Lộ Lộ cứng đờ, cô ấy trao đổi ánh mắt với Lê Đào Đào phía sau Thương Từ.

Nội tâm Lê Đào Đào: [Thương Lộ Lộ cũng đến quá nhanh đi, tôi nghĩ mình sẽ có cơ hội nói chuyện với Thương Từ trước khi chạy, mặc dù tôi phải trải qua cốt truyện, nhưng tôi không muốn kéo Thương Từ xuống nước... Không ngờ...]

[Xem ra là hết cách rồi, nếu không phải chú nhỏ họ Thương này lôi lôi kéo kéo đòi giải thích thì bây giờ cũng không như thế này. Tôi chỉ là một công cụ nữ phụ độc ác để tôn vinh lên sự thông minh và là chất kí©h thí©ɧ nam nữ chính mà thôi!]

Lê Đào Đào lập tức giả vờ là nạn nhân khóc lóc: "Tôi, tôi không biết... Tôi không biết gì cả, tôi chỉ uống một ly, sau đó cảm thấy cả người nóng bừng, vì vậy đã lên phòng nghỉ ngơi..."

[Theo cốt truyện gốc, tôi – một nữ phụ độc ác sẽ đóng giả làm nạn nhân rồi vu oan cho Thương Từ. Sau đó, ông cụ Thương sẽ ép chú Thương kết hôn với tôi vì những chuyện đã gây ra và điều tiết mối quan hệ giữa hai gia đình.

[Không, tôi không thể kéo Thương Từ xuống nước được nữa, nếu không Thương Từ sẽ khốn khổ...]

Lê Đào Đào thay đổi chủ đề:

"Tôi không biết tại sao tôi lại ở đây, nhưng tôi có thể đảm bảo giữa tôi và chú Thương không xảy ra chuyện gì cả!"

[Đúng vậy, không thể thừa nhận! Nếu không, tôi thực sự phải kết hôn với Thương Từ, sau đó trở thành thím của nam chính! Khi trở thành thím, tôi lại phải đi quyến rũ nam chính, phá hủy mối quan hệ giữa nam chính và nữ chính, tôi không thể làm được...]

Thương Lộ Lộ nhìn Lê Đào Đào với vẻ mặt kinh ngạc: "Đào Đào, cậu vừa nói... cái gì?"

Từ "cái gì" vẫn chưa được nói ra, một tiếng quát chói tai vang lên: "Ra ngoài!"

"Thương Từ, con phải đưa ra một lời giải thích!"

Là ông cụ Thương!

Lê Đào Đào thở dài trong lòng.

[Xem ra vẫn phải làm thím của nam chính...]

Ngay khi ông cụ Thương tức giận bước vào, ông ấy liền nghe thấy điều này, ngay lập tức nhìn Lê Đào Đào với vẻ mặt hoài nghi.