Chương 36: Chẳng lẽ thể tu đều hung tàn như vậy

Đệ tử trong kính Thiên Sơn cũng có thể cảm giác được chỗ đáng tin của Cơ Thấu, có nàng canh giữ ở nơi đó, ngăn trở đọa yêu đột phá, để bọn họ có thể tiếp tục kéo dài thời gian.

“Cơ cô nương, cảm ơn.” Yến Ngũ thở phì phò nói, đồng thời ném một lọ linh đan qua.

Cơ Thấu duỗi tay tiếp lấy, cũng không thèm nhìn mà nhét vào túi trữ vật.

Tuy rằng hiện tại nàng không dùng được, bất quá thứ này cũng phải tốn linh thạch mua, có thể đưa cho Yến Đồng Quy đổi linh thạch.

Từ sau khi sống lại, tiểu sư muội luôn luôn hào phóng rộng rãi của Quan Vân Tông cũng bắt đầu vì linh thạch mà tính toán chi li, lại nói tiếp đều chua xót đến không chịu nổi.

Cơ Thấu vừa mới thu hồi linh đan, liền nghe được phía bên trái vang lên tiếng kêu hổn hển sợ hãi.

Bên kia cũng bị đọa yêu công phá.

Nàng liếc mắt nhìn qua, thấy vài con đọa yêu chen nhau lao tới, trong đó có một con đọa yêu đầu sừng đang lao về phía Yến Thất.

Mắt thấy sừng kia sắp đâm xuyên thủng Yến Thất đang không còn sức lực, Cơ Thấu ném quan tài trong tay qua.

Quan tài xẹt qua thân thể Yến Thất, đập bay con đọa yêu kia đi, đồng thời cắm sâu vào đất, che ở phía trước lỗ hổng kia, trở thành một cái lá chắn.

Yến Thất dựa vào quan tài, thở hổn hển kịch liệt, nhóng chóng nhét viên hồi linh đan vào miệng.

Chờ linh lực thoáng khôi phục, Yến Thất liền cầm cung tiếp tục chiến đấu, đồng thời đá Yến Ngũ cũng đang không còn sức lực đi qua.

Cả người Yến Ngũ dính trên quan tài, vất vả giấu kín bản thân, trong miệng không ngừng mắng to, cũng nhanh chóng nhét hồi linh đan vào miệng.

Dần dần, quan tài biến thành nơi an toàn tạm thời cho nhóm người này, chỉ cần hết sức lực liền trốn ở nơi đó ăn linh đan.

Yến gia chủ và tam trưởng lão ở bên ngoài: “…..” Các ngươi biết quan tài kia là thứ gì không?

Bên này, không có quan tài làm vũ khí, Cơ Thấu đành phải dùng thân thể đi chống đỡ.

Mới đầu động tác của nàng cũng không thông thuận, rất nhiều lần bị đọa yêu làm bị thương, quần áo của nàng bị móng vuốt của đọa yêu làm rách, trên vai, trên cánh tay lưu lại một miệng vết thương, bất quá vết thương kia không sâu, rất nhanh liền biến mất.

Cơ Thấu phát hiện. móng vuốt và hàm răng của những con đọa yêu này không thể làm rách da nàng.

Thân thể của nàng đã bị luyện thành con rối, hơn nữa thân thể con rối là cấp Kim Đan, vô cùng cứng rắn, không phải những đọa yêu Trúc Cơ kỳ có thể dễ dàng làm bị thương.

Nếu đặt ở trước kia, cho dù nàng là Kim Đan kỳ, nhưng phù tu giống với luyện đan sư và trận pháp sư, nổi tiếng là thân thể yếu đuối, không dám trực tiếp dùng thân thể của mình đi khiêng.

Hiện tại thì sao….

Cơ Thấu phát hiện bị luyện thành con rối khá tốt, trước kia không thể làm, không dám làm, nàng đều có thể trực tiếp làm.

Một con đọa yêu là con sói nhào tới, tay của nàng nhẹ nhàng nắm cằm đọa yêu, một quyền đánh vào mũi của nó, nửa bên mặt của đọa yêu đều bị lõm xuống, sau đó nàng tùy tay ném đi.

Trong lúc vô tình các đệ tử Yến thị thấy một màn như vậy, không nhịn được run rẩy.

Thật hung tàn!

Chẳng lẽ thể tu đều hung tàn giống như vị này?

Ngay cả Yến gia chủ và Tam trưởng lão cũng không còn lời gì để nói.

Bọn họ gặp qua thể tu, tuy rằng thể tu xác thật am hiểu lấy thân thể làm vũ khí, nhưng không có thể tu nào giống nàng như vậy, nắm chặt nắm đấm là xông lên, hơn nữa còn là loại không hề có chiêu thuật, toàn dựa theo bản năng.

Thể tu ngoài việc rèn luyện cơ thể bên ngoài, cũng sẽ tu hành một ít công pháp thích hợp, thích hợp nhất chính là thuật thể.

Thực hiển nhiên, trước mắt Cơ Thấu còn chưa tu luyện thuật thể gì đó, toàn dựa vào sức trâu phát ra, dựa vào thân thể cường hãn đi khiêng.

“Chống đỡ thật tốt….” Yến gia chủ lẩm bẩm nói một câu, tâm phục khẩu phục.

Cơ Thấu cũng cảm thấy sự kém cỏi của mình, uổng phí có có thể chất và sức mạnh cường tráng, lại không có thuật thể để ứng phó.

Xem ra về sau có cơ hội, nàng phải đi tìm chút công pháp thuật thể luyện tập mới được.

Cơ Thấu vừa thích ứng sức mạnh mà con rối mang đến vừa điều chỉnh động tác của mình, tuy rằng thoạt nhìn giống như làm bừa, kỳ thật lại không ngừng mà thích ứng, không ngừng sửa cho đúng.

Từ khi sau khi tỉnh lại, nàng vẫn chưa có cơ hội thực sự thích ứng với cơ thể của mình, cho tới bây giờ, theo thời gian chiến đấu càng ngày càng dài, nàng cũng càng nắm vững và hiểu rõ cơ thể của mình, thậm chí có thể mơ hồ chạm đến cực hạn thân thể của mình ở chỗ nào.

Cơ Thấu càng đánh càng hưng phấn, nhưng người ở bên ngoài nhìn vào, nàng lại vô cùng chật vật.

Quần áo của nàng bị móng vuốt đọa yêu xé rách vài đường, còn dính đầy máu tanh hôi của đọa yêu, giống như được vớt ra từ trong máu đen.

Tình huống của những người khác cũng không khác lắm.

Thậm chí trên người bọn họ đều có những vết thương khác nhau, còn có vài người bị thương nặng, bị kéo đến trước quan tài, không thể tiếp tục chiến đấu.

Mọi người đã vô cùng mệt mỏi, có người suy yếu hỏi: “Rốt cuộc Thập Tam đã tìm ra sơ hở chưa?”

“Yến Thập Tam, ngươi nhanh lên!” Có người hô ra phía sau hô.

Yến Đồng Quy không có trả lời, cũng không biết hắn có nghe được hay không, mọi người không thể phân tâm đi nhìn tình huống phía bên hắn, nỗ lực ngăn cản đọa yêu tập kích.

Không biết qua bao lâu, rốt cuộc trên bầu trời vang lên một tiếng lách cách.

Đám đọa yêu đang điên cuồng tập kích kia đồng thời dừng lại, sau đó phát ra một tiếng tru lên đinh tai nhức óc, giống như bị cái gì đó làm hoảng sợ, chúng nó như thủy triều vội vàng lui lại.