Chương 17

EDIT HẠ

Hàn Diêu Diêu cảm thấy người nọ rất nghiêm túc, đột nhiên không dám làm càn nữa, “Vậy, vậy chúng ta gọi một phần cỡ nhỏ để nếm thử trước được không?”

Hàn Diêu Diêu hỏi ý kiến bạn mình, người bạn này gật đầu đồng ý.

Hai người tìm vị trí ngồi xuống, nhìn hoa tươi được bày trên bàn, bọn họ nhịn không được bắt đầu lấy di động ra chụp.

Lận Cửu ở bên trong chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho một phần cơm hải sản cỡ nhỏ, Hàn Diêu Diêu trộm đổi góc máy, muốn chụp ảnh hai anh đẹp trai.

Lận Cửu đột nhiên lên tiếng, “Có thể chụp cửa hàng, không thể chụp người.”

Tư Thần có rất nhiều fans, nếu ảnh chụp bị truyền lên mạng xã hội, các nữ hài có đôi mắt kính hiển vi chỉ cần một giây đã có thể tìm ra được thân phận Tư Thần.

Hàn Diêu Diêu vội cất di động đi, thè lưỡi, đè tâm tư muốn chụp lén trai đẹp lại.

Lận Cửu liếc nhìn Tư Thần một cái, thấy trong mắt anh có ý cười, cậu lại lập tức rũ mắt chuyên tâm chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn.

Cảm giác được Tư Thần vẫn luôn nhìn mình, Lận Cửu mím môi, “Anh ăn xong rồi sao?”

“Không có.” Tư Tự nhìn ngón tay mảnh dài trắng nõn của Lận Cửu, thuần thục cầm lấy muỗng sứ nhỏ màu trắng, múc một thìa trứng cá muối nhỏ đặt lên trên núi hải sản.

Nguyên liệu chế biến món cơm hải sản đều giống nhau, chỉ là lượng cơm và hải sản sẽ nhiều hoặc ít hơn mà thôi.

Một bát cơm hải sản nhỏ, cũng đủ để một cô gái ăn no, nếu hai người ăn một phần, liền có hơi không đủ ăn.

Lận Cửu đặt cơm hải sản lên khay gỗ, đặt hai bộ dụng cụ ăn cơm lên, phần ăn cỡ nhỏ sẽ không được tặng canh tôm tươi.

Lận Cửu bưng khay đi vòng ra phòng bếp, mang cơm hải sản đưa đến trước mặt hai cô gái, đưa đũa gỗ và thìa gỗ cho bọn họ.

Hàn Diêu Diêu nhìn một bát cơm hải sản tràn đầy, màu sắc rất xinh đẹp, lấy di động ra, liên tục chụp mấy tấm ảnh cho phần cơm hải sản này.

Lận Cửu nói một câu “Từ từ dùng”, cầm khay đi về phòng bếp, Tư Tự còn đang đứng ở trước quầy bar.

Lận Cửu thúc giục anh, “Cháo để lạnh sẽ không ngon nữa, những nguyên liệu nấu ăn này đều rất tốt cho cơ thể, anh có thể ăn nhiều một chút.

“Được.” Tư Tự lên tiếng rồi đi về phòng.

Hai cô gái nếm qua hương vị của cơm hải sản, lập tức kêu lên, “Trời ạ, đây là đồ ăn thần tiên gì, ăn quá ngon! Ông chủ, cho tôi gọi thêm một phần nhỏ….. Không, tôi muốn gọi một phần cỡ vừa! Tôi muốn một bát cơm hải sản cỡ vừa!”

Tư Tự đã đoán được sẽ là như vậy, không ai có thể chống đỡ được món ăn ngon như vậy.

Lận Cửu: “Phần nhỏ là đủ rồi, cỡ vừa các cô không thể ăn hết, trong tiệm không cho phép lãng phí đồ ăn.”

“Oa, ông chủ rốt cuộc là thần tiên nơi nào, tiêu nhiều tiền cho anh anh còn không vui sao?” Hàn Diêu Diêu lại bắt đầu nói, “Vậy tôi muốn một phần cỡ nhỏ.”

Lận Cửu lại đi chuẩn bị một bát cơm cỡ nhỏ, thời điểm bưng khay lên, nhìn thấy cô gái vẫn luôn không nói chuyện hơi cong eo, một tay ôm bụng, một tay cầm cái thìa ăn cơm, giống như bị đau bụng. Lận Cửu lấy hai cái bát nhỏ, múc thêm hai phần canh nóng đưa qua.

“Hôm nay khai trương, tặng cho các cô hai phần canh tôm tươi, về sau phải mua phần cơm hải sản cỡ lớn mới được tặng canh, từ từ dùng đi.”

Trình Nhất Nhiễm nhìn ông chủ một cái, cầm bát canh lên, hơi nóng mang theo mùi thơm thanh ngọt tản ra bốn phía, cô cầm thìa gỗ múc một ngụm nếm thử, hương vị cực kỳ tươi ngon, một ngụm canh nóng xuống bụng, cơn đau âm ỉ đã không còn xuất hiện nữa.

Hàn Diêu Diêu hưng phấn kêu to, “Canh cũng quá ngon, ông chủ, tay nghề của anh thật sự tuyệt! Đây là món canh ngon nhất tôi từng được ăn từ trước đến nay.”

Hàn Diêu Diêu lại chụp cho bát canh tinh xảo này một bức, lúc này mới bắt đầu hưởng thụ mỹ thực.

Hai cô gái ăn sạch sẽ cơm và canh, rõ ràng đã rất no, nhưng các cô vẫn còn chưa đã thèm.

Một bữa chiều đơn giản, các cô tốn gần 600 tệ.

Lúc nhấm nháp đồ ăn ngon có bao nhiêu hưởng thụ, lúc trả tiền liền có bấy nhiêu đau lòng, tưởng tượng đến đồ ăn ngon như vậy lại không thể ăn mỗi ngày, bọn họ liền càng đau lòng.

Hai cô gái quét mã trả tiền, lúc ra cửa còn đứng ở mặt tiền quán chụp ảnh một hồi, sau đó đăng trong vòng bạn bè.

“Muốn giới thiệu một cửa hàng cho mọi người, cửa hàng Ma Ngư ở phố cũ Tây Thành, một phần cơm hải sản 298 nhân dân tệ, tặng một bát canh tôm tươi, có phải mọi người cảm thấy hơi đắt đúng không? Ban đầu tôi cũng cảm thấy như vậy, sau đó tôi và bạn của tôi chỉ nếm thử một phần, kết quả hoàn toàn không dừng được nữa, lập tức gọi thêm phần thứ hai, siêu cấp ngon nha ~~~ [Hình ảnh] [hình ảnh] [hình ảnh] Cửa hàng trang trí cũng siêu ấm áp [Hình ảnh] [hình ảnh] [hình ảnh].”

Lập tức có người like, bình luận.

Oa oa: Tôi phục rồi, chỉ vì một bát cơm mà tốn hết tiền thưởng chuyên cần trong vòng một tháng, vậy mà cô cũng tiêu được.

Trời tạo một cành hoa: “Phố cũ Tây Thành có cửa hàng xa hoa như vậy sao? Sao tôi ở phố cũ mà không biết nhỉ?

Trà lạnh: Cửa hàng hải sản hả?

Diêu Diêu tiên nữ trả lời Oa Oa: Tiếc chứ, nhưng đáng giá, phải nếm thử một lần mới biết trên đời cư nhiên còn có món ngon như vậy.

Diêu Diêu tiên nữ trả lời Trời tạo một cành hoa: Cửa hàng mới mở, hôm nay vừa khai trương.

Diêu Diêu tiên nữ trả lời trà lạnh: Là cửa hàng hải sản, ông chủ rất có cá tính, cơm hải sản siêu ngon.

……..

Trong phòng, Giang Khả ăn vô cùng thỏa mãn, hắn bắt đầu đăng những bức ảnh chụp mỹ thực lên vòng bạn bè của mình.

Bạn bè trong giới đồ tham ăn đều tìm tới đây, sôi nổi hỏi hương vị thế nào, cửa hàng ở đâu? Cửa hàng thuần về hải sản hay là hỗn hợp? Xem hình ảnh có vẻ hơi giống món Nhật?

Giang Khả cũng không có kiên nhẫn để trả lời nhóm đồ tham ăn này, hắn lại đăng một bài viết lên vòng bạn bè.

“Phố cũ Tây Thành Thành Phố A, cửa hàng Ma Ngư, đừng hỏi hương vị, hỏi chính là mỹ thực trong mơ, chỉ ở trong mộng mới xuất hiện được đồ ăn ngon như vậy.”

Giang Khả vừa rời khỏi vòng bạn bè, đột nhiên nhận được thông báo nhắc nhở, bấm vào vừa thấy, Tư Tự 800 năm cũng không quan tâm đến vòng bạn bè, lúc này lại chia sẻ bài viết trong vòng bạn bè của hắn.

Kèm theo một câu: “Ăn ngon có dinh dưỡng → Phố cũ Tây Thành thành phố A, cửa hàng Ma Ngư.”

Giang Khả kinh ngạc ngẩng đầu, Tư Tự đặt di động xuống, thuận tiện chuyển sang chế độ tĩnh âm.

Giang Khả: “Có phải Lận Cửu đã cho cậu phí quảng cáo không?”

Vòng bạn bè của Tư Tự rất rộng, tuy rằng tài khoản này cơ hồ chỉ có người nhà, thân thích, bạn bè, nhưng như vậy cũng đã đủ lớn, vạn nhất tất cả bọn họ đều thuận tay chia sẻ, phỏng chừng toàn bộ giới thượng lưu thành phố A đều sẽ biết đến, đến lúc đó không phải Lận Cửu sẽ vô cùng bận rộn sao?

Giang Khả hoàn toàn không nghi ngờ sẽ có người không thích đồ ăn ngon như vậy, chỉ cần tưởng tượng đến về sau sẽ có vô số người biết đến cửa hàng Ma Ngư, về sau khi đến đây hắn sẽ phải xếp hàng, Giang Khả liền có chút hối hận, vì sao phải chia sẻ trong vòng bạn bè.

Giang Khả đập vào mu bàn tay chính mình hai cái, “Cho ngươi tiện tay này, hiện tại tôi xóa bài trong vòng bạn bè còn kịp không?”

Tư Tự nhìn hắn một cái, “Tôi cảm thấy tôi nên lấy tài khoản công việc chia sẻ.”

“Anh trai tôi sai rồi, cậu ngàn vạn lần đừng chia sẻ!” Giang Khả kêu rên, “Bằng không lần sau đến đây chúng ta không có chỗ để ngồi đâu!”

Tư Tự cũng chỉ nói vậy thôi, nếu dùng tài khoản công việc, như vậy sẽ liên quan đến công tác, cũng sẽ bại lộ vị trí của anh, về sau muốn an tâm tới ăn một bữa cơm cũng không yên ổn, khẳng định sẽ bị fans đuổi theo chặn đường.

Lận Cửu có tay nghề như vậy, mặc dù bọn họ không quảng cáo, Cửa hàng Ma Ngư nổi tiếng cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi, bọn họ chỉ muốn để mọi người biết đến cửa hàng Ma Ngư sớm một chút thôi.

Tư Tự và Giang Khả đi ra khỏi phòng, lúc trả tiền mới phát hiện, các món bọn họ ăn đều không có giá cả.

Lận Cửu: “Không cần trả tiền, bữa này tôi mời, cảm ơn lãng hoa của hai người.”

“Như vậy không tốt lắm đi?” Giang Khả nhìn về phía Tư Tự, theo giá bình thường của cửa hàng Ma Ngư, một bàn ăn đêm nay, ít nhất cũng trên một vạn.

EDIT: HẠ

Tư Tự cầm di động trong tay, trong mắt mang ý cười, “Khai trương đúng là nên mời khách, nhưng lần này không phải, cậu không có mặt thì không tính là chiêu đãi, lần sau mời riêng chúng tôi, cậu cũng phải có mặt mới được.”

Lận Cửu bị ý cười trong mắt Tư Thần làm cho hoảng hốt, “Vậy, vậy lần sau đi.”

Ý cười trong mắt Tư Tự càng đậm, “Bao nhiêu tiền?”

Hệ thống Trù Thần đã báo giá trong đầu cậu, Lận Cửu đọc ra.

“Phần ăn của hai người có: Cháo gạch cua 2998 tệ / nồi, chân cua nướng tương 998 tệ/ chân, Ngân La nướng đá phiến 6998 tệ/ miếng, Canh thịt sò trứng cá 398 tệ/ cái, ly sashimi thập cẩm 198/ ly, tổng cộng hết 18,182 tệ. Hôm qua tôi đã nói phần sashimi thịt nguội kia là hàng tặng, ngài thanh toán thừa 1 vạn, trừ vào hóa đơn hôm nay…..”

Tư Tự cười rộ lên, “Không cần khách khí như vậy, về sau chúng tôi sẽ tới thường xuyên, không thể luôn hưởng thụ ưu đãi, cứ làm theo quy định của cửa hàng đi.”

Lận Cửu: “……”

Lận Cửu chỉ có thể nói: “Vậy thì tuân theo quy định, phần sashimi thịt nguội hôm qua có giá 8.998 tệ, khoản thanh toán thừa hôm qua, hôm nay sẽ trừ vào hóa đơn.”

“Được.” Tư Tự không từ chối nữa, quét mã trả tiền, tạm biệt Lận Cửu, hẹn lần sau lại đến.

Lận Cửu cảm thấy thất bại, không thể tặng sashimi thịt nguội, mời khách cũng không thành, lúc trước Giang Khả mua Ngân La Ngư với giá cao, đều là để cho Tư Tự ăn, trong lòng Tư Thần sẽ nghĩ thế nào về cậu, thương nhân lòng dạ hiểm độc sao?

10 vạn tệ một cân thịt Ngân La Ngư, quả nhiên là lòng dạ hiểm độc.

Lận Cửu cảm giác cả người như bị đào rỗng, vừa tới 9 giờ, cậu đã lập tức đóng cửa về nhà.

Từ cửa hàng về nhà phải đi một đoạn khá xa, muốn di chuyển trong Phố cũ, cậu không cần đến ô tô, chỉ cần xe đạp hoặc xe máy điện, Lận Cửu cân nhắc phải nhanh chóng đặt mua một chiếc xe.

Ngày hôm sau, 9 giờ hơn Lận Cửu mới ra cửa, lắc lư đi đến cửa hàng đã gần 10 giờ, dùng một tiếng đồng hồ để chuẩn bị cho bữa trưa, tóm lại không có quá nhiều khách, nguyên liệu cần chuẩn bị cũng không nhiều, không cần phải vội.

Lận Cửu đi bộ đến Phố cũ, phát hiện có không ít xe đã đỗ ở trên đường, thương hiệu ô tô đều không hề rẻ, không ít chủ quán bị ô tô chắn trước cửa đều cảm thấy khó chịu, đặc biệt là ông chủ bán vật liệu thép, xe vận tải không vào được, cũng không thể mang hàng ra, ông ta gấp đến mức dậm chân.

Người điều khiển cũng rất vội, nhưng xe bị tắc ở chỗ này, vào không được, ra không xong, bọn họ cũng không còn cách nào, chỉ có thể chờ.

Lận Cửu vẻ mặt tò mò, vừa đi vừa nhìn, thẳng đến khi phát hiện trước cửa cửa hàng nhà mình bị vây không ít người, có dân cư ở phố cũ tò mò vây xem, cũng có những gương mặt xa lạ, muốn biết cửa hàng đã xảy ra chuyện gì, Lận Cửu chạy nhanh tới, chen vào đám người, phát hiện cửa hàng vẫn nguyên vẹn, lúc này mới yên tâm.

Đột nhiên phát hiện không đúng, vừa quay đầu, phát hiện tất cả mọi người đều đang nhìn cậu.

Lận Cửu: “…….”

Tình huống gì đây?

“Cậu chính là ông chủ cửa hàng Ma Ngư?” Một thanh âm già nua mang theo uy nghiêm truyền tới.

Lận Cửu nghiêng đầu nhìn, phát hiện là một ông cụ ngồi trên xe lăn.

Ông cụ cũng đang đánh giá Lận Cửu, đáng tiếc Lận Cửu đeo khẩu trang, không thấy rõ diện mạo.

“Tôi là ông chủ cửa hàng Ma Ngư, xảy ra chuyện gì vậy?” Phản ứng đầu tiên của Lận Cửu không phải là cửa hàng nhà mình đã phát tài, mà là lo lắng cửa hàng gặp phải vấn đề gì.

Không đợi ông cụ mở miệng, người trẻ tuổi vây quanh nơi này đã bắt đầu thúc giục.

“Cậu là ông chủ cũng quá không chuyên nghiệp rồi, nhìn xem hiện tại đã là giờ nào, sáng sớm chúng tôi đã tới đây rồi, đến bây giờ ngay cả cơm sáng cũng chưa được ăn.”

“Không ai nói cho tôi, cửa hàng này không bán bữa sáng!”

“Hiện tại tôi đã đói đến nỗi có thể ăn hết một con trâu!”

“Mau mở cửa đi, chúng tôi chờ lâu lắm rồi.”

Lận Cửu: “,…….”

Lận Cửu: “……..”

Lận Cửu: “……..”

Có phải có chỗ nào không đúng không?

Lận Cửu bị giục mở cửa, bỗng nhiên nhớ ra, “Mấy cái ô tô kia là của các người sao?”

Một số người gật đầu, lại bắt đầu oán giận tình hình giao thông ở bên này không ổn.

Lận Cửu nói: “Ô tô không được đỗ ở nơi này, đỗ ở nơi khác đi, cửa hàng chỉ cung cấp bữa trưa và bữa tối, 11 giờ sẽ bắt đầu phục vụ cơm trưa, các người tụ ở chỗ này cũng vô dụng.”

“Quy định là chết, người là sống, chúng tôi tốn công đi xa như vậy, không thể châm chước một chút sao?”

Lận Cửu: “Xin lỗi, ở chỗ tôi, người sống cũng phải tuân thủ quy định chết, không thể châm chước được.”

Người nọ: “……”