Chương 4

“Tớ cũng không biết chuyện gì xảy ra, đột nhiên tớ biến thành như vậy, tớ bị thay đổi giới tính!" Tô Tiểu Văn lúc nói cũng khóc nức nở, ba đáng thương nhìn Tống Kỳ.

“Thay đổi giới tính? Ở đâu?” Tống Kỳ cũng rất bình tĩnh, ngồi ngay ngắn ở đó, hứng thú nhìn cậu.

Vì thế Tô Tiểu Văn kéo khóa kéo áo khoác ra, để cho hắn bầu ngực đã tròn trịa hơn, lại để cho hắn nhìn eo nhìn mông của mình.

“Tống Kỳ, phải làm sao đây!"

“Giả bộ rất giống, ngực giả sao?” Tống Kỳ lại đưa ra nghi vấn.

Tô Tiểu Văn nói, cách tay áo ngắn màu trắng, bắt lấy núʍ ѵú bóp vài cái cho Tống Kỳ xem.

Tống Kỳ lại nói: "Vén áo lên cho tôi xem.”

“...” Động tác bóρ ѵú của Tô Tiểu Văn lập tức dừng lại, lộ vυ" cho Tống Kỳ xem sao? Là đang lộ hàng, cũng không thể cho hắn xem được, cảm giác loại chuyện này rất xấu hổ!

“Không được... không thể cho cậu xem được…” Cậu lắc đầu.

“Vừa rồi thấy ©ôи ŧɧịt̠ của tôi rồi đúng không?” Tống Kỳ hỏi.

Đúng vậy, vừa rồi cậu nhìn thấy ©ôи ŧɧịt̠ của hắn rồi…

Tô Tiểu Văn bỗng nhiên cảm thấy cho hắn xem vυ" cũng không phải không thể, rất công bằng, nhưng mà…

Không có nhưng mà, bay giờ quan trọng nhất là cần Tống Kỳ trợ giúp! Vì vậy, cậu ngoan ngoãn vén áo lên, vén lên rất cao, cúi đầu nhìn thử, bầu vυ" mới mọc của mình đã hoàn toàn bị lộ ra bên ngoài.

"Cậu xem, cái này làm sao có thể là giả được!” Giọng của cậu hơi ấm ức, chính mình đã lộ ngực cho Tống Kỳ xem, chắc là hắn sẽ tin chứ nhỉ?!

Ngay sau đó, một bàn tay to của Tống Kỳ sờ đến bộ ngực đầy đặn của cậu, bắt lấy xoa mạnh vài cái.

Chuyện khiến Tô Tiểu Văn không tưởng được đã xảy ra, trong ngực chợt có cảm giác gì đó đang dâng lên, sau đó một chuỗi thứ màu trắng từ bộ ngực nhỏ hồng hào hung hăng phun ra ngoài!

Cái gì vậy? Sữa sao?! Mình không riêng gì bị thay đổi giới tính, còn có sữa nữa chứ?!

Cậu sắp điên mất thôi.

Càng làm cho Tô Tiểu Văn sụp đổ chính là, sữa trong ngực cậu phun ra phun hết trên mặt Tống Kỳ, phun đầy lên mặt mũi của Tống Kỳ.

Cậu sợ tới mức ưỡn ngực đứng ở nơi đó, không dám lên tiếng.

Tống Kỳ sắp nổi giận rồi phải không? Có đánh cậu không? Tô Tiểu Văn sợ hãi.

Tống Kỳ không chút hoang mang lấy khăn giấy lau sữa trên mặt, hắn nhíu mày nhìn bộ ngực lớn của Tô Tiểu Văn.

“Xin… xin lỗi... a... Tống Kỳ, sao cậu lại... ha a..." Tô Tiểu Văn làm sao cũng không ngờ, Tống Kỳ vừa xoa vυ" cậu, bây giờ lại há mồm ngậm lấy, vừa xoa vừa mυ"ŧ.

Nhất thời cảm giác sữa trào ra, bị Tống Kỳ hút vào miệng, nuốt vào bụng.