Chương 17

Trên màn hình điện thoại đen thui, phản chiếu khuôn mặt sưng húp như đầu heo của Tô Hoài Minh.

...... Cậu rất khó để diễn tả tâm trạng hiện giờ, giống như cậu thấy một ngôi nhà đổ sụp từ xa, chạy lại xem náo nhiệt, vốn tưởng là nhà người khác, không ngờ lại là nhà mình!

Lúc đó nước mắt đã chảy thành dòng rồi jpg.

Tô Hoài Minh thấy mỗi chữ trong tin đồn này đều không liên quan đến mình, vì thế mới không liên tưởng đến bản thân, nhưng mọi người đều đoán là cậu.

Điều này thật kỳ lạ...... Vấn đề nằm ở đâu đây?

Tô Hoài Minh đột nhiên nhớ ra cậu chưa từng gặp Phó Cảnh Phạn, chỉ gọi điện thoại thôi.

Nghe giọng nói thì gần như có thể xác định Phó Cảnh Phạn không phải là ông chú đầu bết mặt đầy dầu, nhưng để chắc chắn, Tô Hoài Minh vẫn lên mạng tìm kiếm ảnh của Phó Cảnh Phạn.

Trên mạng có đủ thứ, nhưng thông tin về Phó Cảnh Phạn lại ít đến đáng thương, còn ảnh công khai của Phó Cảnh Phạn chỉ có một tấm.

Phó Cảnh Phạn chỉ mất có hai năm ngắn ngủi đã leo lêи đỉиɦ cao thương giới, trở thành nhân vật hàng đầu, mọi người đều rất tò mò về con người này, các tạp chí tài chính lớn đều đua nhau phỏng vấn hắn.

Phó Cảnh Phạb chỉ đồng ý phỏng vấn một tờ, cũng chỉ trong 15 phút ngắn ngủi, tấm ảnh này chính là do cuộc phỏng vấn đó để lại.

Phó Cảnh Phạn ngồi trên ghế, mặc vest, dáng người cao ráo, dung mạo đẹp trai, giữa hai hàng lông mày mang theo vẻ lạnh nhạt, đôi mắt đen sâu thẳm, mặc dù ngồi dưới ánh đèn flash nhưng đáy mắt lại không có chút ánh sáng nào.

Những ngón tay thon dài khẽ gõ vào đầu gối, tư thế thoải mái nhưng khí thế lại mạnh mẽ, không biết có phải do góc máy quá thấp hay không mà Phó Cảnh Phạn trong ảnh có vẻ cao cao tại thượng, nhưng không hề kiêu ngạo, mà là sự quý phái bẩm sinh.

Thân hình này, dung mạo này, có chút gì đó rồi đấy!

Tô Hoài Minh không phải là người thích nhìn mặt, chỉ thấy ảnh thôi là đã muốn lưu lại để sau này ngắm rồi.

Nghĩ đến miêu tả trong tin đồn, cậu thật muốn tát tấm ảnh này vào mặt mấy cái nick marketing, rồi hỏi lại bọn họ, chú dầu mỡ bụng bia đầu bết mặt đầy dầu của mấy người trông thế này à!

Mơ cũng không mơ đẹp đến thế!

Tô Hoài Minh nhìn tin đồn trên mạng càng ngày càng dữ dội, chìm vào suy tư.

Cậu và Phó Cảnh Phạn đã ký thỏa thuận, không được lợi dụng thân phận của Phó Cảnh Phạn để trục lợi, nếu không cần thiết thì không được chủ động công khai mối quan hệ của họ, vì vậy cậu không thể nói thẳng bạn đời của mình là Phó Cảnh Phạn.

Hơn nữa, những gì trên mạng hiện giờ chỉ là tin đồn, các nick marketing rõ ràng là muốn làm nước đυ.c thêm, không chỉ đích danh nói là cậu, nếu lúc này cậu nhảy ra thì có vẻ như đang tự nhận tội, còn tỏ ra rất chột dạ.

Tô Hoài Minh suy nghĩ một lúc, quyết định tiếp tục quan sát.

Khả năng hành động của cư dân mạng rất mạnh, đã thông qua nhiều manh mối để đi tìm danh tính thực sự của ông chú dầu mỡ kia.

【Người này họ Phó, tài sản kếch xù, còn sở hữu một căn biệt thự...... Phù hợp với điều kiện thì không có mấy người】

【Không phải là người nhà họ Phó chứ?】

【Chắc chắn là người nhà họ Phó, chỉ không biết là ai】

【Tô Hoài Minh là tiểu tam, chứng tỏ tình trạng tình cảm của người này rất hỗn loạn, nhân phẩm cũng không tốt, hơn nữa tuổi đã cao, thân hình và dung mạo đều đã xuống cấp, trong số những người nhà họ Phó từng công khai lộ diện, hình như có một người phù hợp với điều kiện】

【Tôi nhớ ra rồi, người này tên là Phó Trọng Lợi! Trước đây ông ta còn lên cả báo, làm mất hết mặt mũi nhà họ Phó!】

【Phó Trọng Lợi sàm sỡ, còn đe dọa đối phương không được nói ra, kết quả đối phương trực tiếp báo cảnh sát, các phương tiện truyền thông đua nhau đưa tin, sự việc ầm ĩ, Phó Trọng Lợi mới công khai xin lỗi, nhưng thái độ rất ngạo mạn, ra vẻ như đối phương quyến rũ mình, khiến tôi sắp nôn ọe rồi】

Bên dưới bình luận này có đính kèm một đường link.

Tin tức ba năm trước này dần bị mọi người lãng quên, nhưng lúc này lại bị đào lại, rất nhiều người đã nhớ lại chuyện này.

【Năm đó tôi đã chửi ông ta ba phố, hận không thể ném cái đầu heo này xuống cống, thật là ghê tởm!】

【Nhưng mà, cách xử lý của nhà họ Phó rất mạnh mẽ, không hề che giấu, để Phó Trọng Lợi phải chịu trách nhiệm pháp lý, còn trực tiếp đuổi ông ta về quê dưỡng già, chỉ thiếu điều đổi tên cho ông ta!】

【Chính vì ông ta mà nam thần của tôi mới phải công khai lộ diện để trả lời phỏng vấn, đó là lần duy nhất đấy! Tôi xem đi xem lại video phỏng vấn đến mức nát bét rồi】

【Nam thần của tôi đẹp trai như vậy, còn luôn độc thân, không biết ai có phúc được lấy anh ấy!】

【Ai cũng có thể, chắc chắn không phải Tô Hoài Minh!】

【Tô Hoài Minh cũng thật là liều, vì chút lợi ích này mà ngày nào cũng phải đối mặt với cái mặt heo của Phó Trọng Lợi, không biết cậu ta có ăn nổi cơm không】

【Tô Hoài Minh và Phó Trọng Lợi vô cùng xứng đôi, đề nghị khóa chặt cả đời】

Tô Hoài Minh chưa từng gặp người nhà họ Phó, đương nhiên không biết Phó Trọng Lợi.

Cậu tìm kiếm tên của Phó Trọng Lợi, bắt đầu mùi ngon mà ăn dưa của Phó Cảnh Phạn và Phó Trọng Lợi, còn có bí mật hào môn nhà họ Phó, nhàn nhã như thể những chuyện này chẳng liên quan đến mình.

Ăn xong dưa, Tô Hoài Minh mới gọi điện cho Phó Cảnh Phạn.

Chuyện này là do cậu mà ra, còn liên lụy đến Phó Cảnh Phạn, cậu phải nghĩ cách giải quyết.

Nhưng Phó Cảnh Phạb chắc đang bận, không nghe điện thoại, Tô Hoài Minh định lát nữa sẽ gọi lại.

……

Tô Hoài Minh ở trong phòng, không biết Tôn Tư Nguyên đang nhìn chằm chằm vào cánh cửa đóng chặt với vẻ mặt phức tạp.

Tôn Tư Nguyên là người rất kiêu ngạo, thích tìm kiếm những lời khen ngợi của người hâm mộ trên mạng, với tư cách là một người lướt sóng trên mạng, anh ta đã phát hiện ra những tin đồn đó ngay lập tức.

Nói thật, anh ta không tin.

Giới anh ta hoạt động khá phức tạp, đã gặp rất nhiều người lợi dụng cơ hội để tiến thân, nhưng đôi mắt của Tô Hoài Minh rất trong sáng, hoàn toàn khác với những người này, không thể làm ra chuyện phá hoại gia đình người khác.

Hơn nữa, anh ta cũng đang ở đầu sóng ngọn gió của dư luận, phải chịu đựng đủ loại tin đồn, nên có thể hiểu được người khác, trước khi chưa thấy bằng chứng xác thực, anh ta sẽ không tin một chữ nào trên mạng.

Nhưng anh ta cũng rất rõ ràng, không phải ai cũng có tâm lý tốt như anh ta, có thể chịu được sự công kích của dư luận.

Tôn Tư Nguyên nhớ lại khuôn mặt đỏ ửng bệnh tật của Tô Hoài Minh, dáng vẻ yếu đuối, trong lòng khẽ chùng xuống.

Tô Hoài Minh sẽ không chịu được những điều này, tức giận đến mức ngất xỉu trong phòng chứ!

Chẳng phải sẽ xảy ra án mạng sao!!

Cảnh tượng gặp mặt lần đầu tiên đã để lại cho Tôn Tư Nguyên một bóng đen tâm lý rất lớn, mặc dù sau đó tình trạng sức khỏe của Tô Hoài Minh đã tốt hơn rất nhiều, nhưng trong lòng Tôn Tư Nguyên, Tô Hoài Minh là người đột nhiên ngã bệnh, tùy tiện chạm vào là hỏng.

Nghĩ vậy, Tôn Tư Nguyên rót một cốc nước nóng, muốn đi quan tâm Tô Hoài Minh một chút.

Nhưng khi đến cửa, anh ta lại dừng bước.

Bây giờ họ vẫn đang trong phạm vi phát sóng trực tiếp, Tô Hoài Minh chọn đóng cửa không ra ngoài, chắc chắn là không muốn đối mặt với mọi người, nếu lúc này anh ta chủ động đi tìm Tô Hoài Minh, có thể sẽ phản tác, kí©h thí©ɧ cậu ấy.

Hơn nữa, chắc chắn có rất nhiều người thấy tin tức trên mạng, chạy đến phòng phát sóng trực tiếp, chỉ chờ xem Tô Hoài Minh xấu hổ.

Tôn Tư Nguyên hiếm khi chu đáo như vậy, cân nhắc rất nhiều, anh ta đặt nước và đồ ăn ở cửa, lấy điện thoại ra nhắn tin cho Tô Hoài Minh.

【Ông nội của cậu:.】

Chỉ một giây sau, điện thoại rung lên.

【Tô Hoài Minh:?】

Thấy Tô Hoài Minh vẫn tỉnh táo, Tôn Tư Nguyên mới thở phào nhẹ nhõm, lại nhìn cánh cửa đóng chặt một cách lo lắng, rồi mới quay đi từng bước một.

Ống kính trong phòng phát sóng trực tiếp đã ghi lại cảnh này một cách rõ ràng.

【Đây còn là Tôn Tư Nguyên mắc bệnh công chúa·phải người khác hầu hạ·miệng lưỡi độc địa kia sao!]

【Lần đầu tiên tôi thấy Tôn Tư Nguyên chu đáo như vậy, sợ đến mức tôi bò lổm ngổm dưới đất】

【Thật sự có chút thích】

【Tô Hoài Minh không bằng ở cùng với Tôn Tư Nguyên, mặc dù Tôn Tư Nguyên không giàu có như nhà họ Phó, nhưng cũng là thế hệ giàu có thứ hai, còn đẹp trai nữa, chỉ là tính cách hơi tệ, nhưng so với ông chú dầu mỡ thì anh ta vẫn có nhiều ưu điểm hơn!]

【... Tô Hoài Minh tham gia chương trình tạp kỹ, sẽ không phải là nhắm vào Tôn Tư Nguyên, muốn biến anh ta thành người trả giá chứ!]

【!!! Có lý lắm, Tôn Tư Nguyên mau chạy đi!]

【Chỉ thương cho Tiêu Tiêu, không biết em ấy có chịu được những điều này không】

【Tiêu Tiêu đang xem TV, chắc là không biết chuyện gì đã xảy ra】

Ba đứa trẻ ngồi cạnh nhau trên ghế sofa, khuôn mặt trắng trẻo mịn màng, trông rất ngoan, giống như ba cục bông sữa.

Trong phần phim hoạt hình đang phát, nhân vật chính chính nghĩa đang đánh nhau với một con vật nhỏ độc ác, muốn bảo vệ nhà cửa và bạn bè.

Phó Tiêu Tiêu và Vu Hiên Hiên cũng đang dùng sức theo, nắm chặt tay thành nắm đấm, vô thức nghiêng người về phía trước, mắt nhìn chằm chằm vào TV, mặt đỏ bừng, chỉ hận không thể lao vào TV giúp nhân vật chính đánh bại con vật nhỏ độc ác!

Nhân vật chính nhất thời bất cẩn, rơi vào bẫy của nhân vật phản diện, Phó Tiêu Tiêu thở dài thườn thượt, Quý Du Du nhíu mày, dùng tay lay lay cánh tay Vu Hiên Hiên: "Anh Hiên Hiên, phải làm sao bây giờ?"

Vu Hiên Hiên vung nắm đấm, cổ vũ Phó Tiêu Tiêu và Quý Du Du: "Đừng sợ, nhất định sẽ có người đến cứu nhân vật chính!"

Phó Tiêu Tiêu cũng mạnh mẽ gật đầu: "Chúng ta nhất định sẽ chiến thắng!"

Quý Du Du bị hai đứa trẻ lây nhiễm, sự lo lắng trong thần sắc dần dần biến mất, giọng nói ngây thơ nói: "Nhất định sẽ như vậy!"

Ba cục bông vừa dứt lời, một chú gấu trúc phiên bản lớn liền từ trên trời rơi xuống, một mông ngồi bẹp nhân vật phản diện.

Nó quay đầu lại, lộ ra khuôn mặt kiên nghị, nhưng ánh mắt lại rất dịu dàng: "Con trai, đừng sợ, bố đến cứu con rồi!"

Ba đứa trẻ thấy nhân vật chính giành được chiến thắng, vui vẻ nhảy khỏi ghế sofa, nắm tay nhau cùng nhau quay vòng vòng, tâm trạng vô cùng phấn khích.

"Bố thật lợi hại!" Vu Hiên Hiên nói với đôi mắt sáng lấp lánh: "Giá mà mình có một người bố như vậy thì tốt biết mấy."

Phó Tiêu Tiêu nhớ đến hình dáng của Phó Cảnh Phạn, mũi nhỏ hừ hừ hai tiếng, dùng giọng điệu khoe khoang nói: "Bố của mình cũng rất lợi hại!"

Quý Du Du nhìn cậu bằng đôi mắt long lanh, tò mò hỏi: "Còn lợi hại hơn cả gấu trúc không?"

"Tất nhiên là lợi hại hơn gấu trúc rồi!" Phó Tiêu Tiêu cố gắng bắt chước dáng vẻ thường ngày của Phó Cảnh Phạn: "Bố của mình rất cao, rất đẹp trai! Có rất nhiều người nghe lời bố ấy, và bất kể gặp phải vấn đề gì, bố ấy đều có thể giải quyết được, bố của mình là người lợi hại nhất trên thế giới!"

Vu Hiên Hiên tò mò hỏi: "Vậy bố của cậu có đẹp trai hơn anh trai tớ không?"

Phó Tiêu Tiêu giơ tay mũm mĩm lên, dùng hết sức vẽ một vòng tròn lớn: "Phải đẹp hơn anh trai cậu nhiều như thế này!”

Vu Hiên Hiên không nhịn được "oa" lên một tiếng, trong lòng bé anh trai vô cùng đẹp trai, vậy thì bố của Phó Tiêu Tiêu còn đẹp trai hơn cả anh trai, vậy thì phải đẹp đến mức nào chứ?!

Quý Du Du cũng chống cằm tưởng tượng, mắt sáng lên, "Chắc chắn là người đẹp trai như Phong!"

“Phong là ai?"

“Phong là thần tượng của em, siêu đẹp trai, các anh chưa xem bộ phim hoạt hình này sao?"

"Chưa xem." Vu Hiên Hiên và Phó Tiêu Tiêu đồng thanh nói.

"Vậy em cho các anh xem." Quý Du Du nói xong, dùng tay nhỏ cầm lấy điều khiển từ xa, tìm bộ phim hoạt hình này, hai đứa trẻ còn lại cũng tiến lại gần.

Hình ảnh rất đẹp, nhưng khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp lại không có tâm trạng để thưởng thức.

【Vừa rồi Phó Tiêu Tiêu nói bố em ấy vừa cao vừa đẹp trai, chắc không phải là ông chú dầu mỡ trong tin đồn chứ】

【Đúng vậy, trước đây tôi đã thấy lạ, Tiêu Tiêu là đứa trẻ sơ sinh dễ thương và tinh tế nhất mà tôi từng thấy, làm sao bố em ấy có thể xấu được chứ?】

【Trẻ con sẽ không nói dối, vậy là tin đồn trên mạng sai sao?】

Những kẻ thù ghét Tô Hoài Minh nhảy rất cao, lập tức nhảy ra làm nước đυ.c thêm.

【Phó Trọng Lợi giàu có như vậy, người kết hôn với ông ta chắc chắn không đến nỗi nào, Phó Tiêu Tiêu chắc chắn là giống mẹ!】

【Đứa trẻ nào mà chẳng thấy bố mình vừa cao vừa đẹp trai, không lẽ có người tin lời Phó Tiêu Tiêu thật sao】

【Nhiều người tẩy trắng như vậy, tôi nghi ngờ hợp lý là thủy quân của Tô Hoài Minh đã xuống rồi】

【Gỗ mục không thể ra măng tốt, chẳng trách Tiêu Tiêu lại hung dữ như vậy, không có giáo dưỡng gì cả!】

【Cứ nghĩ đến việc hai đứa trẻ đáng yêu ở cùng với một người như vậy, tôi thấy ngạt thở, chương trình có thể nhanh chóng đuổi Tô Hoài Minh đi không!】

Đội ngũ chương trình không nghe thấy tiếng lòng của những người này, không những không đuổi Tô Hoài Minh đi, ngược lại còn chào đón mọi người đến địa điểm ghi hình mới.

Sau khi nhận được tin, Tô Hoài Minh đi ra khỏi phòng.

Tôn Tư Nguyên nghe thấy động tĩnh, lập tức ngẩng đầu nhìn cậu.

Sắc mặt Tô Hoài Minh vẫn bình thường, quầng thâm dưới mắt cũng không có, dáng đi rất vững vàng, không hề giống như sắp sụp đổ.

Tôn Tư Nguyên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Tô Hoài Minh nhìn đống đồ ăn vặt và cốc nước trên mặt đất, nghi ngờ hỏi: "Của ai đây?"

"Tôi lấy cho cậu." Giọng điệu của Tôn Tư Nguyên khá quan tâm, “Cậu đói không? Có muốn ăn gì trước không?"

"Không cần." Tô Hoài Minh nói: "Tôi ăn trưa rất no."

Tôn Tư Nguyên gật đầu, lại nói thêm: "Nếu cậu muốn ăn, muốn uống gì thì cứ nói với tôi, tôi sẽ đi lấy cho cậu."

Đây hoàn toàn là thái độ đối xử với người bệnh, nhưng lại có vẻ hơi mơ hồ, khiến cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp hiểu lầm.

【Chậc chậc chậc kiểu như Tô Hoài Minh vậy, vẫn có người quỳ liếʍ】

【Khó trách Tô Hoài Minh có thể lật mình, thủ đoạn quá cao siêu, có thể hạ gục được cả Tôn Tư Nguyên mắc bệnh công tử bột】

【Mặc dù vậy, nhưng Tôn Tư Nguyên thực sự rất chiều chuộng, rất muốn ghép đôi này】

Trong phòng phát sóng trực tiếp, bầu không khí mờ mịt, nhưng bầu không khí của mọi người có mặt ở đó rất tốt, ngồi trên xe buýt lớn mà chương trình chuẩn bị, vừa nói vừa cười.

Những kẻ thù ghét Tô Hoài Minh và một số người muốn kéo Tô Hoài Minh xuống nước, nhân cơ hội này, vẫn không ngừng chửi rủa Tô Hoài Minh là kẻ bại hoại đạo đức, là kẻ thứ ba phá hoại gia đình người khác.

Nhưng ngay lúc này, tài khoản Weibo chính thức của Phó thị, vốn im lặng từ lâu, đột nhiên đăng lại một bài đăng trên Weibo.

【@Phó Trọng Lợi, tôi tôn trọng và ngưỡng mộ Tô Hoài Minh và chồng của cậu ấy, cũng đã chứng kiến

tình cảm chân thành của hai người... Đối với những lời lẽ không đúng sự thật trên mạng, tôi sẽ sử dụng vũ khí pháp luật để bảo vệ quyền lợi của mình, đồng thời xin lỗi vì đã gây rắc rối cho cậu Tô Hoài Minh】

Một bài đăng trên Weibo với hàng nghìn chữ, nhưng tư tưởng cốt lõi rất rõ ràng: Anh ấy rất cao quý, tôi không xứng.

Trong thời điểm nhạy cảm này, rất nhiều cư dân mạng nhận được tin tức tức kéo đến.

【??? Đây là chính chủ sao?】

【Tất nhiên là chính chủ rồi, không thấy tài khoản Weibo chính thức của Phó thị đã đăng lại rồi sao】

【Tôi đã nói rồi mà, Phó Tiêu Tiêu dễ thương như vậy, bố em ấy sao có thể là một ông chú dầu mỡ được】

【Ha ha ha ha ha đây là quả dưa ngược nhanh nhất mà tôi từng thấy】

【Trước đây toàn là những người nổi tiếng đăng Weibo thanh minh, sau đó bị chửi rủa điên cuồng, Tô Hoài Minh chẳng cần làm gì cả, bên kia còn tranh nhau giúp anh ta thanh minh, hơi sảng khoái】

【Vừa rồi không phải còn rêu rao dữ dội lắm sao, sao giờ không nói gì nữa rồi, mau xin lỗi Tô Hoài Minh đi!】

【Xin lỗi +1】

【Tôi còn nhớ khuôn mặt xin lỗi của Phó Trọng Lợi ba năm trước, rất kiêu ngạo, giọng điệu của bài đăng trên Weibo này lại rất hèn mọn, chỉ còn thiếu nói thẳng là ông ta không xứng với Tô Hoài Minh】

【!!! Chị em ơi, có thể khiến Phó Trọng Lợi chủ động thanh minh cho Tô Hoài Minh, tài khoản Weibo chính thức của Phó thị còn đăng lại, chồng của Tô Hoài Minh rốt cuộc là nhân vật nào vậy!】

【Họ Phó, vừa cao vừa đẹp trai, địa vị còn cao hơn Phó Trọng Lợi, vậy chẳng phải chỉ còn Phó Cảnh Phạn sao?】

【Đừng nói bậy, nam thần của tôi không có con!】

【Không thể là Phó Cảnh Phạn được, tôi sẽ đau lòng mất!】

【Vậy không phải Phó Cảnh Phan thì là ai?】

【Lo chết mất lo chết mất lo chết mất lo chết mất】

【Tô Hoài Minh mau nói chồng anh là ai đi, đừng ép tôi quỳ xuống cầu xin anh!】

Ngay sau khi tuyên bố được đưa ra, phong cách của phòng phát sóng trực tiếp đã thay đổi, chỉ còn lại một vài kẻ thù ghét vẫn đang nhảy nhót, nhưng rất nhanh đã bị cư dân mạng phản bác đến mức không nói nên lời.

Cứ hễ xuất hiện hình ảnh của Tô Hoài Minh là đầy màn hình đều là bình luận 【Chồng anh rốt cuộc là ai vậy!】

Tô Hoài Minh vẫn chưa biết quả dưa đã đảo ngược, theo đoàn chương trình đến địa điểm ghi hình mới.

"Chúng tôi đã giúp các công nhân vệ sinh dọn dẹp vệ sinh, phát tờ rơi, hôm nay tôi sắp xếp cho các bạn một công việc khác."

Đạo diễn tiếp tục nói: "Một lát nữa ba bạn nhỏ đến đây lấy đồng phục, mặc đồng phục vào là có thể đến vị trí làm việc của mình."

Nhân viên công tác tiến lên, đưa ba chiếc túi nhựa trong suốt cho các bạn nhỏ, rồi bảo phụ huynh đưa các bạn đi thay đồ.

Tô Hoài Minh định giúp đỡ, nhưng Phó Tiêu Tiêu đã có ý thức riêng, tức giận đuổi Tô Hoài Minh ra ngoài.

Tô Hoài Minh vui vẻ nhàn hạ, dựa vào bên cửa, đợi Phó Tiêu Tiêu gặp vấn đề, cậu sẽ vào giúp đỡ.

Đã 20 phút trôi qua, Phó Tiêu Tiêu vẫn chưa ra.

Tô Hoài Minh không thể chịu đựng được nữa, nhẹ nhàng gõ cửa: "Thật sự không cần giúp sao?"

"Không cần!" Giọng nói ngây thơ của Phó Tiêu Tiêu có chút gấp gáp, âm cuối vểnh lên.

Tô Hoài Minh thấy Phó Tiêu Tiêu vẫn còn cứng miệng, nhướng mày, thực sự không vào giúp cậu bé.

Lại mười phút nữa trôi qua, Phó Tiêu Tiêu mới mặc xong quần áo.

Mặc dù đã đổ mồ hôi và rất mệt, nhưng Phó Tiêu Tiêu lại rất có thành tựu, ngẩng cao đầu đi ra khỏi phòng thay đồ, kiêu ngạo hừ một tiếng, chờ Tô Hoài Minh khen mình.

Nhưng Tô Hoài Minh chỉ nhàn nhạt nhìn cậu bé một cái, cắt ngang sự khoe khoang của Phó Tiêu Tiêu: "Mọi người đều đang đợi em ở ngoài, còn không mau đi."

Phó Tiêu Tiêu: "..." Bố dượng tệ quá!

Phó Tiêu Tiêu nín thở, đi theo sau Tô Hoài Minh đi ra, Tôn Tư Nguyên nhìn đôi má phúng phính của Phó Tiêu Tiêu, không nể mặt chọc một cái.

Phó Tiêu Tiêu nín thở trong miệng, đột nhiên bị chọc một cái, miệng cũng chu lại, phát ra một tiếng "bụp".

Vu Hiên Hiên đang đi phía trước, tò mò hỏi: "Ai xì hơi vậy?"

Quý Du Du đang được bố dắt tay, gật đầu đồng tình, " m thanh thật lớn!"

Phó Tiêu Tiêu: "..."

Cậu bé không nhịn được đỏ tai, cúi đầu không muốn gặp người khác.

Tô Hoài Minh cười cười, lúc này mới nói: "Sao anh không nghe thấy, vừa rồi không có tiếng động nào mà."

Quý Minh Triết rất biết cách làm dịu bầu không khí, cười nói: "Tôi cũng không nghe thấy."

Vu Duệ Thành gật đầu, nói ngắn gọn: "Không có."

Hai bạn nhỏ thấy ba người lớn đều quả quyết như vậy, lập tức bị lừa, đưa tay gãi đầu, nghi ngờ rằng mình vừa rồi đã bị ảo giác.

Đợi đến khi Quý Du Du và Vu Hiên Hiên quay đầu lại, Phó Tiêu Tiêu mới thở phào nhẹ nhõm, mặt đã đỏ bừng.

Cậu bé nhìn về phía Tô Hoài Minh đang đứng bên cạnh, do dự vài giây, rồi ấp úng cảm ơn cậu: "Này..."

Tô Hoài Minh nghe vậy, vô thức tiếp lời: "Thứ nhất, anh không tên là Này, anh tên là Tô Hoài Minh."

Nói xong, cậu thấy vẻ mặt hoang mang của Phó Tiêu Tiêu.

Tô Hoài Minh ho một tiếng, lấy lại sự nghiêm túc của người lớn, hỏi: “Em muốn nói gì với anh?"

Tô Hoài Minh thấy ông bố dượng này thật kỳ lạ, nhưng là trẻ con, cậu bé cũng nên thông cảm một chút, "Vừa nãy cảm ơn anh nhé."

Tô Hoài Minh đưa nắm đấm ra cho Phó Tiêu Tiêu, "Không có gì."

Biểu cảm của Phó Tiêu Tiêu rất khó hiểu, chớp chớp mắt, sau đó mới nhận ra Tô Hoài Minh muốn làm gì.

Cậu bé mím môi, cố đè khóe miệng đang cong lên, nắm chặt tay, đập tay với Tô Hoài Minh.

Tô Hoài Minh cười khẽ, Phó Tiêu Tiêu cũng không còn che giấu nữa, cong khóe miệng lên.

Cậu bé rất thích cách giao lưu giữa những người đàn ông như thế này!

Nói chuyện một lúc, mọi người đã đến địa điểm mà đoàn chương trình chỉ định.

Thấy quần áo trên người Phó Tiêu Tiêu, Tô Hoài Minh đã đoán được đoàn chương trình muốn cho các bạn nhỏ đóng vai bảo vệ nhỏ, quả nhiên, họ đã đến trước cổng một trường đại học.

Đạo diễn tiếp tục nói: "Các bạn học sinh có thể học tập an toàn trong trường, đều là nhờ các chú bảo vệ âm thầm cống hiến, hôm nay ba bạn nhỏ sẽ tạm thời làm bảo vệ nửa ngày, các bạn phải gánh vác trách nhiệm bảo vệ ngôi trường này!"

Trong phim hoạt hình mà Phó Tiêu Tiêu thích xem có một nội dung cố định: bảo vệ gia đình hoặc quê hương, giờ nghe nói các bạn phải bảo vệ ngôi trường này, đứa nào đứa nấy đều phấn khích, mắt sáng lên, háo hức muốn thử, đều muốn mình được ngầu như nhân vật chính trong phim hoạt hình.

Nhân viên bảo vệ mà đoàn chương trình tìm đến đi tới, dùng lời nói đơn giản giải thích công việc của họ cho các bạn nhỏ.

Tô Hoài Minh đứng bên cạnh, thuận miệng hỏi: "Trẻ con là bảo vệ, vậy tôi là gì?"

Tai Phó Tiêu Tiêu rất thính, nghe thấy câu này, lập tức quay đầu lại hét lên: "Anh là con chó mà chú bảo vệ dắt theo!"

Nói xong, cậu bé nhớ lại cảnh tượng ngày hôm qua, gật đầu thật mạnh, cảm thấy mình nói rất có lý, hơn nữa Tô Hoài Minh chắc chắn cũng rất vui vẻ.

Tô Hoài Minh: "..."

Nắm đấm lặng lẽ siết chặt, nếu không phải vì Phó Tiêu Tiêu còn nhỏ, cậu nhất định sẽ đánh cậu bé một trận!

【Ha ha ha ha ha xem ra việc Tô Hoài Minh đóng vai chó ngày hôm qua đã để lại ấn tượng tâm lý rất sâu sắc cho Tiêu Tiêu!】

【?? Cái gì mà chó, Tô Hoài Minh đóng vai chó sao?】

【Dắt Tô Hoài Minh chắc chắn sẽ tiện hơn dắt chó, ảnh chó đầu jpg】

Sau khi chú bảo vệ giải thích xong các lưu ý cho Phó Tiêu Tiêu, lại hỏi các bạn đã hiểu chưa, ba đứa trẻ gật đầu, tỏ vẻ mình rất thông minh, nghe một lần là hiểu ngay.

Chú bảo vệ lùi ra một bên, vẫn không yên tâm nhìn bọn trẻ, đợi khi các bạn nhỏ gặp vấn đề, chú sẽ lập tức chạy đến giúp đỡ.

Phó Tiêu Tiêu bắt chước dáng vẻ của chú bảo vệ, hai chân hơi mở, hai tay để sau lưng, ngẩng cao đầu, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, dùng ánh mắt mà cậu bé cho là rất sắc bén nhìn những học sinh đi qua.

Phó Tiêu Tiêu cảm thấy mình siêu ngầu, nhưng trong mắt các bạn học sinh, Phó Tiêu Tiêu ba đầu thân giống như một mô hình bảo vệ đáng yêu, đặc biệt làm cho người ta thích, không nhịn được muốn véo má cậu bé trắng trẻo mịn màng.

Quần áo bảo vệ mà đoàn chương trình chuẩn bị là quần áo đàng hoàng, còn có cả thắt lưng, Vu Hiên Hiên vừa muốn học theo dáng vẻ của chú bảo vệ, đi kiểm tra thẻ ra vào trường, không ngờ cậu bé vừa đi được vài bước, chiếc thắt lưng rộng thùng thình đã rơi xuống đất.

Vu Hiên Hiên cúi đầu ngơ ngác nhìn chiếc thắt lưng trên mặt đất, cảm thấy bắp chân lạnh toát, quần cũng rơi xuống đất, nếu không phải vạt áo dài, có lẽ cậu bé đã phải lộ mông rồi!

【Giật mình, một chú bảo vệ nào đó đã làm rơi quần khi đang làm việc!】

【Ha ha ha ha ha mặc dù rất thảm nhưng thực sự rất buồn cười!】

【Thương Hiên Hiên, mau để chị hôn một cái nào】

【Á á á đáng yêu quá, sao trường chúng tôi lại không có chú bảo vệ nhỏ dễ thương như vậy chứ?】

Vu Duệ Thành lập tức đi tới, giúp Vu Hiên Hiên mặc quần.

Sau khi mặc quần xong, Vu Hiên Hiên ngượng ngùng chôn đầu vào chân anh trai, xấu hổ đến mức không muốn gặp người khác.

Các bạn học sinh đi qua nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu của Vu Hiên Hiên, không nhịn được bật cười, rất tốt bụng tản ra, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.

Vu Hiên Hiên mở mắt ra dò xét, thấy xung quanh không có ai, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận buông tay khỏi quần áo anh trai.

Mọi người đều rất ăn ý giả vờ như không thấy gì, Vu Hiên Hiên lại là người rất tự tin, rất nhanh đã quên đi sự xấu hổ vừa rồi, lại chủ động chạy tới kiểm tra thẻ học sinh.

"Nộp thẻ học sinh ra, nếu không thì không được vào!" Vu Hiên Hiên còn chưa cao bằng chân học sinh, ngửa mặt lên, khuôn mặt trắng trẻo mịn màng, nghiêm túc nói.

Bạn học sinh sắp tan chảy vì đáng yêu rồi, ngồi xổm xuống, đưa thẻ học sinh cho Vu Hiên Hiên.

"Em đang đóng vai bảo vệ sao?"

Vu Hiên Hiên vỗ vỗ huy hiệu trên ngực, "Vâng."

"Vậy mấy em phải làm việc bao lâu?" Bạn học sinh tiếp tục hỏi.

"Em cũng không biết." Vu Hiên Hiên kiểm tra xong thẻ ra vào trường, dùng hai tay cầm lấy, lễ phép trả lại cho bạn học sinh.

Bạn học sinh bị đáng yêu đến mức tim sắp tan chảy, không nhịn được hỏi: "Vậy chị có thể hôn em một cái không?"

Vu Hiên Hiên kinh ngạc trợn tròn mắt, hàng mi đen cong vυ"t rung rung, cậu nhìn cô chị gái xinh đẹp trước mặt, mím môi nói rất nhỏ: "Được ạ."

Bạn học sinh nữ lập tức hôn Vu Hiên Hiên một cái.

Có bạn học sinh nữ này dẫn đầu, càng nhiều học sinh vây quanh lại, vây ba bạn bảo vệ nhỏ ở giữa.

Ba bạn nhỏ ban đầu phân công rõ ràng, Quý Du Du và Vu Hiên Hiên phụ trách kiểm tra thẻ học sinh, Phó Tiêu Tiêu phụ trách giám sát học sinh không được chạy lung tung, nhưng có quá nhiều học sinh vây quanh, ba bạn nhỏ không biết phải làm gì.

Phó Tiêu Tiêu nhìn những người lớn này cũng nghịch ngợm như Tô Hoài Minh, bất lực thở dài, đưa tay chống nạnh, vẻ mặt rất nghiêm túc nói: "Đừng nghịch nữa!"

Câu nói này chẳng có chút sức răn đe nào, ngược lại còn đáng yêu hết sức, khiến tim người ta run rẩy.

Một chàng trai vừa cao vừa đẹp trai, trông rất lạnh lùng ngồi xổm xuống, mặt không cảm xúc nhìn Phó Tiêu Tiêu.

Phó Tiêu Tiêu hơi sợ anh trai lớn này, không nhịn được lùi lại một bước.

“Anh, anh muốn đánh nhau sao? Tôi, tôi không sợ anh đâu..." Phó Tiêu Tiêu vừa dứt lời, khuôn mặt đã bị hôn chụt một cái.

?????!!!

Nhìn biểu cảm ngốc nghếch của Phó Tiêu Tiêu, anh chàng lại không nhịn được hôn cậu một cái, lời nói và hành động thực sự không phù hợp với vẻ ngoài lạnh lùng: "Trẻ con đáng yêu nhất!"

Sự thật chứng minh, không ai có thể chống lại sự đáng yêu của trẻ con, Phó Tiêu Tiêu bị các chị gái xinh đẹp và anh trai đẹp trai vây quanh, xung quanh toàn là tiếng nói chuyện líu lo, có người thậm chí còn không được sự đồng ý của cậu bé đã sờ tay, véo mặt, còn muốn hôn cậu bé!

"Các, các người sao có thể như vậy, tôi nổi giận thật đấy!!" Giọng điệu Phó Tiêu Tiêu rất hung dữ, muốn dọa họ lui lại.

Xung quanh yên lặng một giây, sau đó... các anh chị lớn càng nhiệt tình hơn.

【Á á á đáng yêu quá!】

【Ha ha ha ha ha các bạn tiết chế một chút, trẻ con sốt ruột rồi kìa】

【Mau nổi giận với tôi đi, tôi đợi lâu lắm rồi!】

Phó Tiêu Tiêu thấy những người này hoàn toàn không sợ hãi, cả người đều choáng váng, sắp bị sự nhiệt tình của các anh chị nhấn chìm rồi.

Một lúc nào đó, hiện trường trở nên vô cùng hỗn loạn, bảo vệ không thể chen vào cứu ba đứa trẻ, chỉ có thể cầm loa hét lớn ở bên cạnh.

"Mời mọi người hãy làm người văn minh có học thức, đừng động tay động chân với bảo vệ!"

"Các em đang làm việc, mọi người đừng làm phiền các em"

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp nghe thấy câu này, sắp cười phát điên rồi.

【Chính giữa ban ngày ban mặt, thế mà lại làm chuyện này với bảo vệ nhỏ!】

【Ôi trời, đừng động tay động chân với bảo vệ, tổ chương trình đi đâu mà tìm được nhân tài thế này?】

【Đây là trường đại học nào, tôi đến ngay bây giờ, còn có thể hôn Tiêu Tiêu không?】

【Rõ ràng các em đang làm việc nghiêm túc, thế mà lại không được tôn trọng gì cả, rơi lệ jpg】

Bảo vệ thấy không khuyên được học sinh, đành phải cầu cứu bốn người lớn.

Tô Hoài Minh nhìn cảnh hỗn loạn trước mắt.

Phó Tiêu Tiêu và những người khác bị vây ba vòng, các nữ sinh nhìn họ bằng ánh mắt sáng ngời, đủ kiểu véo véo hôn hôn, còn phải hào hứng chia sẻ cảm nhận với các chị em tốt; phần lớn mọi người trực tiếp bắt đầu chế độ cho ăn, trong lòng Phó Tiêu Tiêu toàn là các loại đồ ăn vặt.

Tô Hoài Minh bước tới, không nhịn được cảm thán: "Thời buổi này, không cố gắng sẽ trở thành đồ chơi của phụ nữ mất!"

Giọng cậu nhẹ như gió, nhưng vẫn bị máy móc ghi lại.

【??? Đây là góc độ kỳ lạ gì thế?】

【Ha ha ha ha ha không cố gắng sẽ trở thành đồ chơi của phụ nữ!】

【Nhưng nghĩ kỹ lại thì, đúng là có lý đấy!】

【Vậy thì bây giờ tôi không cố gắng nữa, nằm mơ cũng muốn thân thiết với các chị gái xinh đẹp, chó con jpg】

【Vừa rồi còn cười như bà thím, giờ tâm trạng lại rất vi diệu, Tô Hoài Minh đúng là chuyên gia phá hỏng không khí!】

【Lại là một ngày muốn đầu độc Tô Hoài Minh】

Sợ các bạn bảo vệ nhỏ lại bị vây quanh, Tô Hoài Minh và những người khác đứng sang một bên, vừa có thể làm bảo vệ quản lý trật tự, vừa có thể bảo vệ Phó Tiêu Tiêu và những người khác.

Tô Hoài Minh chỉ ngẩn người một lúc, liền cảm thấy mặt mình bị véo một cái không nhẹ không nặng.

Cậu ngẩn người mấy giây, lập tức quay đầu tìm thủ phạm, nhưng người đó đã hòa vào đám đông, không tìm thấy nữa.

Tô Hoài Minh sờ mặt, vẻ mặt rất ngơ ngác.

Không chỉ bảo vệ nhỏ bị động tay động chân, mà ngay cả bảo vệ lớn cũng không tha sao??!

Tô Hoài Minh đột nhiên cảm thấy cậu giống như Phó Tiêu Tiêu, vô cùng nguy hiểm, không chút do dự kéo Phó Tiêu Tiêu lui về sau Quý Minh Triết, tìm kiếm sự bảo vệ.

【Tôi cũng rất muốn véo mặt Tô Hoài Minh, cảm giác sẽ rất mềm】

【Thôi đi, bạn véo mặt Tô Hoài Minh, không sợ chồng anh ta chặt đứt móng vuốt của bạn à】

【Vậy đến giờ vẫn chưa tìm ra chồng Tô Hoài Minh là ai sao!】

【Nói thật, tôi rất thất vọng về cư dân mạng thời này】

......

Sau một buổi chiều bận rộn, mọi người ngồi xe về, Tô Hoài Minh và những người khác đều mệt mỏi, nhắm mắt dưỡng thần, không ai nói gì.

Nhưng phòng phát sóng trực tiếp lại vô cùng náo nhiệt, giờ không có gì để xem, mọi người lại đoán xem chồng của Tô Hoài Minh là ai, điều này dường như đã trở thành một chủ đề muôn thuở.

Tô Hoài Minh không biết những điều này, cậu ngủ thϊếp trên xe, lúc xuống xe đầu óc choáng váng, mắt mờ đi một lớp sương mù, không tập trung được, sau khi bị gió thổi một lúc, cậu mới cảm thấy tỉnh táo hơn một chút.

Tô Hoài Minh vừa trở về phòng của mình, điện thoại của Phó Cảnh Phạn đã gọi đến, khiến Tô Hoài Minh không khỏi nghi ngờ rằng Phó Cảnh Phạn đang xem phát sóng trực tiếp, nên mới tính toán thời gian chuẩn xác như vậy.

Cậu nghe điện thoại.

Giọng nói của Phó Cảnh Phạn vẫn trầm ấm và từ tính, bình tĩnh và nhẹ nhàng, dường như không có chuyện gì có thể làm xáo trộn tâm trí hắn: "Đã điều tra ra được ai làm rồi."

Tô Hoài Minh đột nhiên nghe thấy câu này, nhất thời không phản ứng lại kịp: "Cái gì?"

Nói xong, cậu mới nhận ra mình đã ngốc nghếch, ho một tiếng, hỏi: "Là ai?"

"Là Chương Chí Hiên cùng công ty với cậu."

Nghe thấy cái tên này, Tô Hoài Minh suy nghĩ nửa phút mới nhớ ra là người mà cậu đã gặp trước cửa Phó thị.

"Thì ra là anh ta làm." Tô Hoài Minh nhớ đến cuộc điện thoại nhận được ngày hôm qua, trực giác cho cậu biết người quản lý kia cũng nhúng tay vào.

Không nghe thấy tiếng Tô Hoài Minh, Phó Cảnh Phạn tiếp tục hỏi: “Cậu muốn xử lý chuyện này thế nào?"

Tô Hoài Minh cảm thấy thời cơ đã đến, nói: "Tôi muốn chấm dứt hợp đồng với công ty, đồng thời truy cứu trách nhiệm pháp lý của công ty và Chương Chí Hiên."

"Hợp đồng ký kết ban đầu có rất nhiều lỗ hổng, tôi còn thu thập được bằng chứng công ty vi phạm hợp đồng, có thể khởi kiện họ." Tô Hoài Minh nói tiếp.

Phó Cảnh Phạn khá hài lòng với thái độ của Tô Hoài Minh, nói: "Chuyện này cứ giao cho tôi, tôi sẽ nhờ người giúp cậu giải quyết."

Tô Hoài Minh cũng không muốn tốn nhiều tâm sức vào những chuyện như thế này, lập tức gật đầu: "Được, vậy nhờ anh nhé."

Cậu suy nghĩ một chút, tiện thể bổ sung thêm một câu: "Yên tâm, tôi sẽ không tiết lộ thân phận của anh."

Phó Cảnh Vận khẽ ừ một tiếng, phát huy tối đa hiệu suất làm việc, sau khi nói xong chuyện, không xã giao nửa câu, lập tức cúp điện thoại.

Một chuyện lớn như vậy, cứ thế mà giải quyết dễ dàng, Tô Hoài Minh nằm trên giường duỗi người một cái, trong lòng không hề có gánh nặng, chuẩn bị ngủ một giấc trước khi ăn tối.

Những người dưới quyền Phó Cảnh Phạn có phong cách làm việc giống hệt hắn, hiệu suất cao đến mức kinh ngạc, khi Tô Hoài Minh đang ngủ, bọn họ đã hành động.

Tất cả các tài khoản tiếp thị đã đăng tải tin đồn trước đó đều đồng loạt xin lỗi, đồng thời khai ra kẻ chủ mưu.

【Rất xin lỗi vì đã gây ra phiền toái cho anh Tô, vì không xem bằng chứng đã tin vào thông tin sai lệch, đăng tải lên mạng gây ra ảnh hưởng cực kỳ xấu, đặc biệt tuyên bố, tất cả thông tin đều do @Người đẹp trai nhất showbiz cung cấp, chúng tôi sẽ cùng anh ta chịu trách nhiệm pháp lý, mong mọi người lấy đây làm bài học, sau này phải cẩn thận lời nói, tránh họa từ miệng mà ra】

Nhìn thấy những tuyên bố đồng loạt này, cư dân mạng ăn dưa ăn đến sướиɠ.

【Hahahahahaha lần đầu tiên tôi thấy các tài khoản tiếp thị quỳ hàng loạt, hoành tráng quá!】

【Chậc chậc chậc chồng của Tô Hoài Minh lại có năng lực lớn như vậy, tôi càng tò mò về thân phận của anh ta.】

【Hỏi hàng ngày: Chồng bí ẩn của Tô Hoài Minh rốt cuộc là ai?!】

【Tôi thích ăn dưa của Tô Hoài Minh nhất, mọi cú đảo ngược đều được giải quyết trong một ngày, tuyệt đối không kéo dài trận tuyến】

【Đề nghị tất cả các chủ dưa đều học hỏi Tô Hoài Minh, đừng treo chúng tôi nữa】

【Hahahahahaha người tung tin đồn chắc không ngờ mình sẽ bị phản đòn, thật muốn phỏng vấn cảm xúc của anh ta】

Theo dõi các bài đăng trên Weibo của các tài khoản tiếp thị, cư dân mạng tò mò đã nhanh chóng tìm hiểu và chụp lại màn hình tất cả các bài đăng trên Weibo.

Mặc dù chỉ sau ba phút, Weibo của @người đẹp trai nhất showbiz đã bị xóa sạch, nhưng trên mạng vẫn lưu truyền đủ loại hình ảnh.

[@Người đẹp trai nhất showbiz: Đồng hồ kim cương do nhãn hàng tặng, cũng tạm được.]

[@Người đẹp trai nhất showbiz: Người đóng chung cảnh với tôi thực sự tát vào mặt tôi, không hiểu phép tắc gì cả, ngày mai sẽ yêu cầu đạo diễn đổi người!]

[@Người đẹp trai nhất showbiz: Tôi rất hài lòng với tạo hình thảm đỏ hôm nay, đã bảo quản lý mua lượt truy cập chủ đề hot rồi]

......

Những thông tin này khá sốc, chỉ thẳng ra người tung tin đồn cũng là người trong giới giải trí.

Mặc dù thông tin trên Weibo khá mơ hồ, nhưng cư dân mạng soi mói đã sàng lọc nhiều vòng các ngôi sao dựa trên thời gian và các chi tiết khác nhau, cuối cùng xác định được danh tính thực sự của chủ nhân Weibo.

【Quá sốc, thực sự là Chương Chí Hiên sao?!】

【Là anh ta, thời gian thảm đỏ trùng khớp, thời gian đóng phim cũng trùng khớp, ngay cả giọng điệu nói chuyện cũng giống hệt nhau!!】

【Chương Chí Hiên không phải cùng công ty quản lý với Tô Hoài Minh sao, tại sao lại làm chuyện sau lưng như này?】

【Chậc chậc chậc có vẻ như đang xem một bộ phim cung đấu.】

【Chương Chí Hiên thực sự là ngôi sao ngu ngốc nhất năm nay, anh ta thực sự sử dụng tài khoản phụ trên Weibo để liên hệ với yxh, quan trọng nhất là anh ta còn đăng ảnh ở cùng một địa điểm, chẳng phải đây là cầm loa tuyên truyền rằng đây là tài khoản phụ của tôi sao!】

【Tôi là người hâm mộ của Chương Chí Hiên, đã tiêu rất nhiều tiền cho anh ấy, giờ cảm thấy mấy năm thanh xuân cho chó ăn, ghê tởm quá】

【Làm ra chuyện ghê tởm như vậy, nếu Chương Chí Hiên không rời khỏi showbiz, tôi sẽ ngày ngày lên Weibo mắng anh ta!】

【Cười chết mất, cho dù anh ta không biết xấu hổ mà ở lại showbiz, anh ta cũng sẽ không nhận được bất kỳ nguồn lực nào】

【Tặng anh ta một bài lạnh lẽo

Bị mắng đi mắng lại cả ngày, cuối cùng dư luận cũng dần nghiêng về Tô Hoài Minh.

【Tô Hoài Minh thật đáng thương, rõ ràng anh ấy không làm gì sai, nhưng lại bị mắng lâu như vậy】

【Những kẻ đen tối nhảy nhót đặc biệt cao trước đó đâu rồi, sao còn chưa xin lỗi Tô Hoài Minh!】

【Tôi có một suy nghĩ táo bạo, Tô Hoài Minh và Chương Chí Hiên cùng công ty, Chương Chí Hiên có thể làm ra chuyện như vậy, e là có người xúi giục】

【Thiên Phân Giải Trí là công ty khét tiếng lòng dạ hiểm độc, trước đây đã từng nổ ra một vài vụ bê bối, chỉ tiếc là không hạ gục được nó, Thiên Phân có thể làm ra chuyện như vậy, đúng là quá bình thường】

【Vậy Tô Hoài Minh ký hợp đồng với công ty này chắc chắn đã chịu rất nhiều ấm ức】

【Tôi đã xem phát sóng trực tiếp mấy ngày, Tô Hoài Minh là một người vừa ngốc vừa sạch sẽ, hoàn toàn không giống với những người trong chương trình tuyển chọn, kết hợp với việc anh ấy ký hợp đồng với một công ty lòng dạ hiểm độc, tôi nghi ngờ hợp lý rằng Tô Hoài Minh đã bị lừa】

【!!!!Có lý, Tô Hoài Minh thảm quá đi thôi?!】

Luật sư của Phó Cảnh Phạn không trực tiếp công bố thư luật sư để chấm dứt hợp đồng, một là vì thời gian quá gấp, không thể chuẩn bị kịp, mặt khác cũng muốn chờ dư luận lên men, chờ áp lực tập trung vào Thiên Phân Giải Trí, khi đó họ mới công bố thư luật sư, như vậy mới có thể phá vỡ phòng tuyến tâm lý của đối phương, tạo ra cục diện có lợi cho mình.

......

Tô Hoài Minh ngủ gà ngủ gật, sau khi dụi mắt bước ra khỏi phòng, cậu mới nhận ra ánh mắt mọi người nhìn cậu đã thay đổi.

Nhẹ nhàng, đau lòng và có cả một chút thương hại.

Tô Hoài Minh ngẩn người vài giây, cúi đầu nhìn mình.

Tay chân đầy đủ, cơ thể khỏe mạnh, tại sao lại thương hại cậu?

Cậu không nghĩ ra lý do, lại còn buồn ngủ nên nhanh chóng quên mất chuyện này.

"Tối nay ăn gì?" Quý Minh Triết chủ động hòa hoãn không khí, sợ Tô Hoài Minh đắm chìm trong cảm xúc trước đó.

Tôn Tư Nguyên đã ăn nhiều bữa ăn dinh dưỡng lành mạnh liên tiếp, miệng sắp nhạt như nước ốc rồi, thuận miệng nói: "Tôi muốn ăn gà rán."

Mắt Tô Hoài Minh sáng lên: "Tôi cũng muốn ăn."

Ánh mắt hai người giao nhau, ngầm đạt thành liên minh ăn gà tạm thời.

Quý Minh Triết còn chưa kịp lên tiếng, Vu Hiên Hiên đã vui vẻ nhào vào người Tô Hoài Minh: "Có thể cho em ăn một miếng không?"

Quý Du Du cũng thèm đến mức mắt sáng lên, mặc dù không lên tiếng nhưng lại thè lưỡi liếʍ môi.

Phó Tiêu Tiêu vui mừng như thể đang ăn Tết: “Tôi muốn mua cả một xe gà rán, ăn hết sạch!"

Quý Minh Triết cũng rất muốn chiều lòng bọn trẻ, nhưng lý trí bảo anh không được.

Dạ dày của Vu Hiên Hiên và Quý Du Du không tốt, ăn gà rán nhiều dầu mỡ như vậy rất dễ bị sốt, tiêu chảy, tốt nhất không nên cho chúng ăn.

Tô Hoài Minh nhận được ánh mắt cầu cứu của Quý Minh Triết, hiểu ý, gật đầu, cố ý nói: "Phải làm sao bây giờ, dạo này tôi đau răng, không thể ăn gà rán được."

Vu Hiên Hiên thấy Tô Hoài Minh ôm mặt, quan tâm hỏi: "Đau lắm không?"

Tô Hoài Minh hít mũi, giả vờ đáng thương: "Đau lắm."

Quý Du Du trèo lên ghế sô pha, đến bên Tô Hoài Minh: "Du Du thổi cho anh là hết đau ngay."

Tô Hoài Minh nhìn hai đứa trẻ thiên thần này, trong lòng vô cùng cảm động.

"Anh không thể ăn gà rán, nhưng nhìn các em ăn, anh sẽ rất thèm." Tô Hoài Minh giả vờ thở dài: "Anh thèm thì nhất định sẽ ăn, ăn xong thì nhất định sẽ đau răng, phải làm sao bây giờ?"

Vu Hiên Hiên suy nghĩ một chút, rất nghĩa khí nói: "Vậy đợi anh hết đau răng, chúng ta sẽ ăn gà rán."

"Được không?"

"Tất nhiên là được rồi."

Vẻ đáng thương của Tô Hoài Minh thực sự khơi dậy bản năng bảo vệ của Quý Du Du, cô bé nhìn Tô Hoài Minh bằng đôi mắt long lanh: "Còn đau không?"

"Không đau nữa rồi." Tô Hoài Minh chân thành nói: "Cảm ơn em."

Phó Tiêu Tiêu không ngờ chủ đề lại chuyển hướng nhanh như vậy, chớp mắt một cái, gà rán sắp vào miệng đã không cánh mà bay, biểu cảm vô cùng ngơ ngác.

Tô Hoài Minh biết cậu bé không vui sẽ làm ầm lên, nhân lúc Phó Tiêu Tiêu còn chưa kịp phản ứng, cậu trực tiếp đưa ra kết luận: "Vậy tối nay chúng ta không ăn gà rán nữa."

Mọi người đều gật đầu.

Phó Tiêu Tiêu thấy không một ai ủng hộ mình, cũng chỉ đành rưng rưng đồng ý.

Bữa tối vẫn tiếp tục ăn các món ăn dinh dưỡng lành mạnh, Tôn Tư Nguyên ăn đầy một miệng rau xanh, cảm thấy cả khuôn mặt sắp biến thành màu xanh rồi.

Chỉ ăn được vài miếng, anh ta đã buông đũa, đi về phía nhà vệ sinh, không ngờ lại đυ.ng phải Tô Hoài Minh ở cửa.

Hai người nhìn nhau, ánh mắt va chạm trong không trung, bắn ra những tia lửa lách tách.

Tôn Tư Nguyên ho một tiếng, nói bóng gió: "Khổ cho bọn trẻ..."

Tô Hoài Minh hiểu ý, hạ giọng nói: "Cũng không thể khổ mình được."

Tôn Tư Nguyên nhìn Tô Hoài Minh đầy tán thưởng, khoác vai người đồng chí cách mạng, hạ giọng nói: "Vậy tối nay chúng ta đi ăn gà rán!"

"Được, tôi gọi đồ ăn ngoài." Tô Hoài Minh hạ giọng nói: "Chúng ta lén lút, nhất định không được để bọn trẻ phát hiện ra."

"Không vấn đề."

Hai người gian trá, chỉ đợi bọn trẻ ngủ rồi, liền bắt đầu ăn gà rán thả ga.

Bọn trẻ không biết chuyện này, nhưng khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp lại nhìn rõ mồn một.

【Tôi tố cáo, hai người này định lén gọi đồ ăn ngoài vào buổi tối!】

【Sao có thể ăn vụng sau lưng bọn trẻ được chứ, trừ khi thêm tôi vào, mặt chó jpg】

【Hahahahahaha đúng là khổ cho bọn trẻ nhưng cũng không thể khổ mình】

【Có thể làm ra chuyện như vậy, Tô Hoài Minh à, cậu đúng là không làm tôi thất vọng!】

Còn một số cư dân mạng khác, trọng tâm chú ý dần dần đi chệch hướng.

【Lão đại mau xem, tên đàn ông lạ mặt này đang khoác vai vợ anh kìa】

【Sao có thể như vậy được chứ, lão đại anh mau xuất hiện ngăn anh ta lại đi!】

【Cư dân mạng bây giờ thảm quá, để biết được danh tính chồng của Tô Hoài Minh, vậy mà lại đổi nhiều góc độ như vậy】

【Hỏi một câu mỗi ngày, chồng bí ẩn của Tô Hoài Minh rốt cuộc là ai?】

【Ăn không được quả dưa trọn vẹn, tức đến mức tôi muốn đập đầu vào tường】

【Tôi cũng thế】

Phong cách bình luận dần dần bị dẫn đi chệch hướng, dày đặc toàn là 【tức đến mức tôi muốn đập đầu vào tường】, xem ra họ chỉ còn thiếu nước kéo tai Tô Hoài Minh lại, gào vào tai cậu:

"Chồng anh tmd rốt cuộc là ai vậy!”