Chương 3:

Chương trình này của bọn họ muốn kết hợp quay hai mươi tám ngày, đi mấy nơi có cả xuân hạ thu đông. Một cái vali quần áo chỉ sợ đến đó cậu không đủ thay.

Giang Lập Cảnh nói: "Đủ rồi, không phải tôi mới ký có ba tập thôi sao?" Cậu xem qua lộ trình nơi đến tính toán dựa theo thời gian, nơi ba tập đầu sẽ đến chủ yếu là nơi có khí hậu ấm áp, quần áo trong vali cậu đủ dùng rồi.

Nói xong Giang Lập Cảnh mang vali vào thang máy.

Cameraman và PD: thế thôi à? Không mắng chuyện bọn họ đến muộn?

Ba người ra khỏi khu chung cư, đến ngoài khu chung cư đột nhiên Giang Lập Cảnh nói: "Đợi một chút."

Hai người PD liếc nhau, nghĩ thầm xong đời rồi, muốn bắt đầu mắng rồi.

Tuy vậy xe vẫn dừng, một PD trong đó giọng yếu ớt nói: "Thầy Giang, chúng tôi..."

Giang Lập Cảnh bước ra khỏi xe một cách tự nhiên, quay đầu hỏi một câu: "Ăn sáng chưa?"

"..." hai người sững sờ, nói theo bản năng: "Chưa..."

Sáng sớm trời còn chưa lên cả hai đã xuất phát, đúng là chưa có ăn sáng.

Giang Lập Cảnh khẽ vuốt cằm, chưa đầy ba phút đã mua xong bốn phần bữa sáng về, ngoại trừ hai người bọn họ còn có một phần của người tài xế, cậu nói: "Mọi người nếm thử đi, đồ ăn của quán này ngon lắm."

PD và Cameraman nhìn bánh bao và sữa đậu nành trước mặt, vẻ mặt hơi bất ngờ. Nhìn từ đồ ăn sáng đến nét mặt đối phương, đôi mắt hoa đào hẹp dài hơi nheo lại, lúc nheo mắt lại khiến cho người ta có cảm giác uy hϊếp nhưng giữa lông mày lại là một sự bình thản tự nhiên, nụ cười dịu dàng không chút kiêu ngạo khiến cho người ta cầm lòng không đặng mà thấy thiện cảm.

Cái này có vẻ rất dễ ở chung nha, nhìn không giống dáng vẻ ngang ngược càn rỡ như lời đồn.

Sau đó nghĩ lại cũng đúng, showbiz thật thật giả giả có bao nhiêu là thật, tin vịt hại người cũng không hiếm gặp.

Dù sao tính tình Giang Lập Cảm tốt cũng được, đối với công việc của bọn họ cũng có chỗ tốt không cần lo tới lo lui sẽ bị mắng.

Sau khi bọn họ giải quyết xong bữa sáng trên đường, Giang Lập Cảnh ngồi trên xe ekip chương trình chuẩn bị đến chỗ tập hợp của chương trình. Trên đường Cameraman và PD cũng hỏi Giang Cảnh Thần một số câu hỏi theo thẻ nhiệm vụ mà đạo diễn đưa, Cameraman và PD nhắc nhở: "Mấy câu hỏi trên thẻ nhiệm vụ này có thể sẽ không ổn một chút, mong thầy Giang có thể thứ lỗi."

Giang Lập Cảnh thái độ hòa nhã nói: "Yên tâm, tôi hiểu mà." Thẻ nhiệm vụ này cũng không phải là hai người bọn họ chuẩn bị, dù câu hỏi sắc bén thì làm khó hai người bọn họ cũng không có ít gì.

Mấy câu trước còn có thể coi như là nhẹ nhàng, khi thấy câu cuối cùng trước tiên cả hai nhìn thoáng qua Giang Lập Cảnh, khi nhìn thấy ánh mắt khích lệ của cậu mới đọc ra câu hỏi.

"Vậy cậu có sợ gặp phải một số khách mời khiến cậu phải sợ trong chương trình không? Ví dụ như những người cậu đã kéo dẫm (níu kéo dẫm đạp) lúc trước?"

Giang Lập Cảnh nghĩ rất nghiêm túc, nói: "Có thể bọn họ sẽ sợ tôi hơn á, sợ bị tôi ăn vạ nữa."

Có vẻ Cameraman và PD hơi ngạc nhiên, không nghĩ tới Giang Lập Cảnh sẽ nói ra tự nhiên như vậy. PD hỏi tiếp: "Vậy nếu thật sự sẽ gặp những người mà cậu từng đã níu kéo dẫm đạp trước đây cậu sẽ đến xin lỗi bọn họ chứ?" Câu hỏi này còn hố hơn, Cameraman và PD đều sợ Giang Lập Cảnh sẽ vung tay bỏ đi.

Không ngờ sau khi Giang Lập Cảnh hơi suy nghĩ một chút nói: "Tại đây tôi cực kỳ chân thành xin lỗi những... những nghệ sĩ đã từng bị tôi kéo dẫm và ăn vạ, sau này tôi sẽ không phải làm như thế nữa."

PD dừng một chút, nhạy cảm bắt được từ mấu chốt, bọn họ lập tức cảm giác được phía sau sẽ có điểm bùng nổ, liền hỏi thẳng: "Thầy Giang, cái gì gọi là "không phải" chẳng lẽ sau này còn phải kéo dẫm ăn vạ sao?"

Giang Lập Cảnh cười đến cực kỳ dịu dàng: "Tôi chỉ có thể nói, chủ quan tôi sẽ không ăn vạ bất kì ai nữa. Nhưng mà nghệ sĩ và phòng tuyên truyền của công ty là hai bộ phận độc lập, tôi không có quyền can thiệp vào bộ phận tuyên truyền cũng như dẫn dắt ngôn luận của tôi ra sao."

Trong lòng PD đm một tiếng, cái này là muốn xé rách mặt với công ty sao? Người còn lại lập tức tắt camera hỏi: "Thầy Giang, hai câu cuối cậu vừa nói hình như có hơi không thích hợp lắm?"

Đáp lại tình cảm của phần bánh bao và sữa đậu nành lúc nãy, bọn họ sẽ lặng lẽ cắt cuộn phim đến đoạn "không phải", đến chỗ đó cũng đã có chút nhiệt đạo diễn cũng sẽ không nói gì.

Khúc sau quá cmn bạo rồi.

Giang Lập Cảnh lắc đầu: "Cảm ơn, nhưng không cần đâu vậy là đủ rồi."

___