Chương 9

Mặc dù sau cuộc chiến đó, sức khỏe của ông nội ngày càng tệ nhưng vẫn duy trì được hai năm, cậu đã rất mãn nguyện.

Cách ba năm sau lại giải thích chuyện này với Kỳ tướng quân, Hạ Trạch vẫn tỏ ra rất nghiêm túc: "Tôi là Beta."

"Anh nên cưới một Omega đi."

Hạ Trạch chỉ nghĩ rằng Kỳ Kính đã quên mất việc mình từng nói mình là Beta.

Theo thế giới quan ở đây, đối tượng kết hôn của một Alpha cấp cao chắc chắn phải là một Omega cấp cao, như vậy họ mới có thể sinh ra những đứa con tốt hơn, truyền bá gen trội.

Hạ Trạch mười hai tuổi phân hóa thành Omega, sau khi nghe được chuyện này, cậu mới quyết tâm trở thành Beta.

Ông nội cũng có thể hiểu được, trên hành tinh rác hỗn loạn, một Omega xinh đẹp như vậy chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm, vì vậy khi đăng ký thông tin, họ đã làm giả, dù sao thì hành tinh rác cũng không quản lý nghiêm ngặt về việc đăng ký hộ khẩu.

Tiểu Hạ Trạch còn trồng được loại cây xanh có thể ẩn giấu tin tức tố, vì vậy dù là ai nhìn vào, cậu cũng hoàn toàn là một Beta.

Cậu nói lời này rất hùng hồn.

Cậu không phải Omega, cậu không muốn sinh con!

Vì vậy, Kỳ tướng quân nhất định đã quên mất mình từng nói lời này rồi?

Biểu cảm của Kỳ Kính không thay đổi, chỉ nói: "Tôi biết."

"Biết cậu là Beta."

Biết?

Biết rồi còn kết hôn?

Hạ Trạch đột nhiên có chút hoảng loạn, vô thức muốn từ chối, ai ngờ Kỳ tướng quân lại cụp mắt xuống: "Giúp tôi một chuyện đi."

Tiếp theo, Kỳ Kính nhàn nhạt nói vài câu, khiến cho cấp dưới trung thành của anh ở bên kia gõ cửa đi vào với vẻ mặt kinh ngạc.

"Kết hôn chính là để đối phó với bệ hạ và hoàng hậu."

Có thể nói như vậy sao?

"Bọn họ ép buộc tôi, không kết hôn thì không được ra chiến trường."

??? Anh đang nói gì vậy, hai người bọn họ có bản lĩnh như vậy sao??? Sao chúng tôi không biết.

"Cậu biết mà, trận quyết chiến tiếp theo quan trọng với tôi như thế nào, có thể giúp tôi chuyện này không."

"Giả vờ là Omega, kết hôn với tôi."

Kỳ Kính nói xong, liếc nhìn cấp dưới sắp nhịn không được mà cười phá lên, thậm chí còn có một sĩ quan còn nói khẩu hình: "Mắt, trợn, trắng, nói, láo!"

Bên phía Hạ Trạch lại rơi vào suy nghĩ nghiêm túc, cậu đương nhiên biết trận quyết chiến quan trọng với Kỳ tướng quân như thế nào.

Ba năm trước, cha của Kỳ tướng quân chết trong tay thủ lĩnh cướp ngân hà, anh nhất định phải tự tay báo thù cho chuyện này.

Tướng quân Kỳ có ơn với cậu, lúc đó nếu không có anh, cậu và ông nội đã chết từ lâu rồi.

Ơn cứu mạng này, cậu nhất định phải báo đáp.

Bệ hạ và hoàng hậu đáng ghét, thế mà lại dùng chuyện này để uy hϊếp Kỳ tướng quân.

Ánh mắt Hạ Trạch thay đổi, lúc nhìn Kỳ Kính có chút thương xót.

Một Alpha đáng thương như vậy, đã mạnh mẽ như thế rồi, còn bị uy hϊếp.

Chẳng lẽ bệ hạ và hoàng hậu kia sợ Kỳ tướng quân công cao lấn át chủ sao?

Mặc dù không hiểu ánh mắt của thiếu niên sao lại mang theo sự thương xót nhưng Kỳ Kính vẫn cụp mắt xuống, tiếp tục nói: "Chỉ là kết hôn giả mà thôi, đợi đến khi chiến tranh thắng lợi, có thể tự động ly hôn."