Chương 2

Da đầu của Diệp Thanh Nghiên run rẩy khi nhìn thấy chúng.

Đây cũng không phải điều đáng sợ nhất, cậu nhìn thấy dải ruy băng đỏ trong tay đang từ từ kéo về phía quan tài, nơi đặt Quỷ Vương đã ngủ say trăm năm.

Diệp Thanh Nghiên lảo đảo kéo đến quan tài, khi đến gần cậu mới phát hiện Quỷ Vương vẫn đang ngủ say trong quan tài, hắn mặc hỉ phục, vô thanh vô tức nằm ở đó, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ, chỉ lộ ra đôi bàn tay thon dài nhợt nhạt cùng với hơi thở chết chóc.

Diệp Thanh Nghiên không hiểu thở dài một hơi, Quỷ Vương không tỉnh lại, trong cung lúc này cũng đều là những tiểu quỷ.

Cậu vội vàng buông sợi ruy băng đỏ trong tay ra, nhanh chóng đổi lấy hai tấm bùa trừ quỷ, một cái dán lên trán, cái còn lại xoắn giữa đầu ngón tay, nhanh chóng chạy về phía cửa cung điện quỷ cung.

Khi cậu chạy xuống sảnh, những tiểu quỷ nhỏ ngay lập tức tấn công cậu từ mọi phía, nhưng vì sức mạnh của tiểu quỷ quá yếu, trên trán cậu lại có bùa đuổi quỷ nên những tiểu quỷ nhỏ không thể đến gần cậu.

Nhưng vẫn có những tiểu quỷ nhỏ không sợ chết như tre già măng mọc lao về phía cậu, khi bùa đuổi quỷ từ trong tay cậu ném ra chúng biến thành một làn khói xanh biến mất không dấu vết.

Cánh cửa cung điện đã gần trong gang tấc, Diệp Thanh Nghiên lần lượt đổi bùa trừ quỷ hết lần này đến lần khác, nhưng cuối cùng, ngoại trừ tấm trên trán, giá trị trao đổi đã cạn kiệt cũng không thể trao đổi thêm được nữa.

Ngón tay của Diệp Thanh Nghiên muốn chạm vào cửa cung điện, nhưng cơ thể lại cứng đờ, không thể cử động được nữa.

Vòng eo siết chặt, cậu cúi đầu nhìn xuống phát hiện không biết từ lúc nào, một đầu của dải ruy băng đỏ mà cậu đã vứt đã quấn quanh eo và bụng, xé nát cậu từng chút một kéo cậu trở lại quan tài.

Cùng lúc đó, tất cả những kẻ lén lút cũng lần lượt rút lui, nhìn vào đại sảnh, chúng vui mừng khôn xiết đột nhiên quỳ xuống dập đầu.

Chúc mừng hiến tế thành công, Quỷ Vương đã trở lại.

Diệp Thanh Nghiên không thể tin quay đầu lại, phát hiện không biết từ lúc nào, Quỷ Vương từ trong quan tài đã ngồi dậy, toàn thân cứng ngắc, chiếc cổ nứt nẻ, hắn quay người lại, vung cánh tay lên, bộ hỉ phục rộng thùng thình mang theo vô số ma quỷ mạnh mẽ hút Diệp Thanh Nghiên quay trở lại.

Trong nháy mắt Diệp Thanh Nghiên đã đến trước mặt đối phương, cậu nhìn Quỷ Vương gần ngay trước mắt, giơ tay tháo bùa trừ quỷ trên trán ra, không khách khí vỗ nhẹ lên mặt nạ Quỷ Vương.

Chỉ nhìn thấy chiếc mặt nạ bị vỡ ra ở giữa với ánh sáng màu vàng chóe.

Khi chiếc mặt nạ quỷ mị phiền phức rơi ra, một khuôn mặt khôi ngô tuấn tú đến thót tim lộ ra, trông rất đáng sợ trước bầu không khí ma quái lạnh lẽo xung quanh.

Cùng lúc đó, đôi mắt quỷ vốn nhắm chặt của Quỷ Vương chậm rãi mở ra, đôi mắt quỷ đỏ tươi nhìn chằm chằm Diệp Thanh Nghiên ở gần trước mắt, liếc mắt từ trên xuống dưới phán xét cậu. Đột nhiên, hắn chậm rãi nhếch môi, nhưng trong mắt lại không có một tia ý cười, khiến Diệp Thanh Nghiên nổi hết da gà.

Xem ra trước mặt đối phương, cậu chỉ là một con kiến

không đáng sợ, một ngón tay có thể đẩy cậu vào nơi diệt vong vĩnh viễn.

Diệp Thanh Nghiên nhìn đáy mắt đối phương ngày càng đỏ lên dữ tợn, đột nhiên, một cỗ quỷ khí cường đại tràn ngập không khí xung quanh, đánh bay bốn tiểu quỷ đang quỳ bên cạnh hắn.

Áp lực quá lớn khiến da đầu của Diệp Thanh Nghiên tê dại, thậm chí vì năng lượng quỷ quá mạnh nên những viên đá từ trên trời bắt đầu rơi xuống cung điện quỷ tạo ra ảo giác như cung điện sắp sụp đổ.

Đôi tay trắng nõn mảnh khảnh của Quỷ Vương ôm cổ cậu, như thể sắp bóp nát cái cổ gầy gò của cậu.

Lúc này Diệp Thanh Nghiên cho rằng mình đã chết, những ngón tay đang dần siết chặt dừng lại, Diệp Thanh Nghiên bị nhéo mạnh đến mức không thể thở được, cậu miễn cưỡng mở mắt ra, trong cơn hôn mê cậu nhìn thấy Quỷ Vương dường như cứng ngắc bất động trong giây lát.

Diệp Thanh Nghiên cho rằng mình nhìn nhầm, thậm chí ngay sau đó sức mạnh quỷ trên người bên kia lập tức bị thu hồi.

Còn buông cậu ra.

Không khí trong lành lại tràn vào l*иg ngực, Diệp Thanh Nghiên nửa quỳ trên mặt đất, cậu lấy tay che cổ thở hổn hển, chúng tiểu quỷ này một chút cũng không dám ngẩng đầu lên, những tiểu quỷ không bị đánh đều quỳ trên mặt đất run rẩy.

Toàn bộ đại điện chìm vào im lặng, chỉ còn lại tiếng Diệp Thanh Nghiên liều mạng ho khan.

Mà phía trên chính điện, sau khi Quỷ Vương tỉnh lại, hắn xua tay, biến quan tài trở lại thành một chiếc ghế dài mềm mại, sắc mặt Quỷ Vương âm trầm, trong đôi mắt hung bạo tràn ngập máu tươi, hắn nhìn chằm chằm Diệp Thanh Nghiêm trước mặt, có chút trầm tư.

Cậu cũng chỉ là một con kiến, quyền sống chết đều nằm trong tay hắn.

Nhưng một người như vậy lại bị tiêu trừ toàn bộ ma lực trong cơ thể?

Trong đầu, giọng nói quen thuộc đó lại vang lên.

【Hạn chế vào hồ ước nguyện: tiêu trừ sức mạnh ma quỷ;】

【Ký chủ cần tìm vật chủ trong vòng 10 giây để duy trì hình dạng quỷ, nếu không, hình dạng quỷ sẽ tiêu tan, nhiệm vụ thất bại, thế thân sẽ chết.】

【Đếm ngược bắt đầu…】

【10, 9, 8…】