Chương 28

"Hầu gia Cao, Cô biết ngươi nóng lòng muốn bảo vệ muội muội, chuyện năm đó Cô không truy cứu, nhưng Cao Chuẩn diệt môn mười bảy người nhà họ Ngô, hơn nữa hai năm nay gϊếŧ hại vô số sinh mệnh, Cô muốn ngươi cấp báo khai ra. Cô phải biết rõ chân tướng, bất luận là ngươi dùng cách gì, Cô phải có chứng cớ, về phần khác, nhà họ Cao các ngươi có thể bàn bạc với nhau, trước khi trời tối, cô muốn có kết quả." Đúng là trong thời gian ngắn ông ta không thể đưa ra bằng chứng, nhưng hai tử sĩ kia là do hoàng hậu Cao cấp cho, chỉ cần hai tử sĩ thừa nhận làm chứng, Cao Chuẩn không thể trốn thoát.

Mà điểm yếu của hoàng hậu Cao nằm ở hầu gia Cao.

Chuyện tình nằm ở nhà họ Cao nên hãy để họ tự mình giải quyết.

Là muốn bảo vệ Cao Chuẩn hay là nhà họ Cao?

Diệp Thanh Nghiên theo dõi toàn bộ quá trình bí mật của chốn hoàng cung, cậu cảm thấy nó thú vị hơn nhiều so với một vở kịch nam.

Khi mọi chuyện đã lắng xuống, đại tổng quản nhận được cái gật đầu của Trâu Vương, hắn ta bước tới gỡ tấm khăn che mặt của hoàng hậu Cao xuống, đúng là bà ấy đã bị bịt miệng.

Không chỉ vậy, chiếc khăn dài được mở ra, để lộ một lá bùa trên vai.

Lá bùa vừa được tháo ra, cả người hoàng hậu Cao mềm nhũn, ngã xuống ghế không đứng dậy được, hai mắt vô hồn, hiển nhiên bà ấy biết bây giờ không còn cách nào cứu được mình.

Cùng lúc đó, hầu gia Cao cũng nhìn thấy lá bùa, ý thức được điều gì đó, đột nhiên ông ta nhìn người mặc đạo bào cách đó không xa vẫn chưa hề phát ra âm thanh nào, ông ta nheo mắt liếc nhìn xung quanh Diệp Thanh Nghiên.

Thực ra lúc đầu Vương Thượng đã lừa dối ông ta.

Nhưng cho dù biết Vương Thượng đang lừa dối, vừa rồi ông ta có dám nói nửa lời không? Ông ta không dám, ông ta sợ hôm nay mình tiến cung nếu tỏ ra bất tuân thì sẽ mất đầu.

Đương nhiên, hầu gia Cao không muốn vứt bỏ cả nhà họ Cao vì một người như Cao Chuẩn, hơn nữa, Cao Chuẩn không phải là người nối dõi, sống hay chết không liên quan gì đến ông ta, điều ông ta cần là tiền đồ không lo của nhà họ Cao, về phần hoàng hậu Cao… Từ lúc Vương Thượng biết được chân tướng, hoàng hậu Cao như một đứa trẻ bị bỏ rơi, cũng chỉ có thể bị vứt bỏ mới để cứu được nhà họ Cao.

Hầu gia Cao xin với Trâu Vương, ông ta muốn một mình thuyết phục hoàng hậu Cao.

Trâu Vương đồng ý.

Không lâu sau, hầu gia Cao đỡ hoàng hậu Cao ra hậu cung, ước chừng một canh giờ.

Khi hầu gia Cao trở về, lông mày thả lỏng, hiển nhiên mặc dù đàm phán khó khăn, nhưng kết quả cuối cùng cũng khiến hầu gia Cao hài lòng.

Nếu mà nói thì mấy năm nay nhà họ Cao dựa vào quan hệ thông gia của hoàng hậu Cao ở trong triều lộ ra sự tài giỏi, làm sao hoàng hậu Cao lại không mượn gia thế của nhà họ Cao, ông ta đồng ý với hoàng hậu Cao chỉ cần bà ấy đưa ra chứng cứ, ông ta sẵn lòng dùng tay chân thay thế Cao Chuẩn cứu mạng hắn ta.

Nếu hoàng hậu Cao từ chối, điều chờ đợi bà ấy là lãnh cung, hoặc bị đuổi về nhà họ Cao, khi mất đi danh hiệu hoàng hậu, cho dù bà ấy có bảo vệ Cao Chuẩn thì thế nào? Rơi vào nhà họ Cao, ông ta có nhiều cách khiến hai mẹ con họ sống không bằng chết.

Hoàng hậu Cao hiển nhiên rất hiểu rõ huynh trưởng của mình, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, cuối cùng bà ấy lựa chọn tin tưởng hầu gia Cao, tin tưởng ông ta sẽ bảo vệ mạng sống của Cao Chuẩn.

Chỉ cần còn sống, ngày sau vẫn còn cơ hội.

Tuy rằng hoàng hậu Cao đồng ý giao ra chứng cớ, nhưng Cao Chuẩn đã gϊếŧ không phải chỉ một người trong hai năm qua nên việc điều tra cũng không hề dễ dàng, cho dù mấy đại nhân kia ở bên ngoài quỳ gối thì cũng phải đợi đến trước khi trời tối mọi thứ mới được điều tra rõ.

Mọi người quỳ ở đó chờ Vương Thượng xử lý, e rằng chuyện này sẽ khó giải quyết, nhưng vì liên quan đến chuyện lớn như vậy mà hầu gia Cao lại thực sự không biết, cho nên chỉ có hầu gia Cao là người tương đối bình tĩnh nhất, nhưng nghĩ đến ba mươi năm trước ông ta dám lừa gạt Vương Thượng, trên mặt không rõ biểu cảm nhưng trong lòng rất lo sợ.

Trâu Vương nhìn đống bằng chứng dày đặc trong tay, ông ấy bình tĩnh nhìn chằm chằm Cao Chuẩn, người đang quỳ gối ở đó mặt không còn chút máu. Hắn ta không hiểu, chính mình đã giấu kín như vậy, rõ ràng cũng đã tìm người chịu tội thay rất khéo léo, chỉ cần Tào Quân Nhiên bị gϊếŧ mọi thứ sẽ bị đảo lộn sau cái chết của Tào Quân Nhiên, nhưng ai biết được Tào Quân Nhiên lại may mắn đến vậy, bị ác quỷ nhắm tới chỉ vì muốn lấy oán hận của hắn, muốn Tào Quân Nhiên cam tâm tình nguyện cung phụng chính mình, hắn ở pháp trường lại được cứu.

Bây giờ mọi chuyện đã xong rồi, bây giờ hắn ta chỉ có thể cầu cô… Không đúng, chính mẹ ruột mới có thể cứu hắn ta một mạng.