Chương 2.3: Nụ hôn đầu tiên

Lúc cô thốt ra những lời này, bút trên tay Chu Mộ rời khỏi tay rớt xuống mặt bàn.

Có lẽ là anh bị dọa sợ, ánh mắt nhìn Khúc Ca có phần căng thẳng.

Tính cách Khúc Ca vốn là người thoải mái tùy tiện như vậy, thích làm gì là làm cái đó, thấy anh không từ chối thì dán thẳng môi mình lên.

Cơ thể Chu Mộ cứng đờ, cứ sững sờ đơ ra để mặc cho cô hôn.

“Mềm ghê.” Khúc Ca liếʍ liếʍ môi anh, nói: “Thảo nào người ta hay nói nụ hôn với người mình thích giống như ăn thạch trái cây. Môi anh mềm ghê nha.”

Chu Mộ: “…..”

Khúc Ca nhịn không được tiếp tục hôn thêm mấy cái nữa.

Cô ấn gáy Chu Mộ lại, làm nụ hôn này thêm sâu.

Cô học được tư thế hôn môi của những nam nữ chính trên ti vi, ngồi lên đùi anh.

Mới rồi Chu Mộ còn đặt hết tâm tư lên việc học tập, lúc này thì chẳng còn tâm trí đâu mà học với hành. Anh để mặc Khúc Ca ngồi trên đùi mình, bưng miệng anh hôn, đầu lưỡi với vào trong, cuốn lấy lưỡi anh, quấy loạn.

Chu Mộ ngoan ngoãn vươn đầu lưỡi ra để mặc cô liếʍ láp, đầu lưỡi quấn lấy nhau đảo loạn, trao đổi nước miếng với đối phương. Sau đó đột nhiên anh gia tăng tốc độ, đổi thành anh hôn cô.

Hai người vẫn là hai kẻ gà mờ, còn chưa hôn nhau bao giờ, cho nên không biết phải hôn như thế nào, cứ vụng về cuốn lấy môi đối phương. Hai người hôn một hồi, Khúc Ca cảm thấy mình nuốt không ít nước miếng rồi, hô hấp cũng khó khăn.

Lúc rời khỏi môi Chu Mộ, cô cảm thấy khóe miệng còn vương vết nước.

Vừa rồi, lúc Chu Mộ chủ động, Khúc Ca cảm nhận được cơ thể có chút biến hóa, phía dưới có thứ gì đó chảy ra, cảm giác giống như lúc cô xem sách cấm.

Qυầи ɭóŧ ẩm ướt, dính dính, cô đỏ mặt nói với Chu Mộ: “Chu Mộ, em ướt rồi.”

Chu Mộ sửng sốt một chút, vốn dĩ anh cầm khăn giấy muốn lau khóe miệng cho cô, nghe được những lời này thì không kịp phản ứng, cái gì ướt rồi?

Khúc Ca kéo tay anh đặt vào giữa quần đồng phục của cô, nói: “Chỗ này ướt, lúc mới rồi hôn môi thì ướt. Quần áo ướt lắm rồi. Thì ra hôn môi thì sẽ ướt thật.”

Chu Mộ: “…..”

Ngón tay Chu Mộ bị cô đặt giữa quần, ngón tay giật giật, Khúc Ca cảm thấy mình có phản ứng lắm rồi.

Ngón tay của anh thon dài, cứ thế vuốt ve phần dưới của cô, cách một lớp quần, Khúc Ca vẫn cảm thấy mình đang ướt dầm dề cả rồi.

Tiếp theo đó chính là Khúc Ca bị Chu Mộ kéo về, dọn dẹp sách vở xong bị anh kéo về tắm rửa.

Khúc Ca về tới nhà thì chuẩn bị tắm rửa ngay. Cô cởϊ qυầи lót ra thấy nó ướt nhẹp, nhịn không được chụp một tấm qυầи ɭóŧ ướŧ áŧ gửi cho Chu Mộ.

“Em đã bảo là ướt lắm mà! Anh nhìn đi! Lúc sau bị tay anh sợ càng ướt hơn, qυầи ɭóŧ vẫn còn chưa khô đây này!”

Có lẽ Chu Mộ không nghĩ là cô to gan lớn mật như thế, dám gửi ảnh chụp qυầи ɭóŧ ướt nhẹp gửi sang cho anh.

Tuổi cô còn nhỏ, qυầи ɭóŧ là người lớn trong nhà mua cho loại bông mềm đáng yêu, còn có họa tiết nữa.

Chu Mộ nhìn, tức đến không biết phải làm sao, gửi tin nhắn cho cô: “Mau tắm rửa đi, cũng giặt sạch qυầи ɭóŧ của em đi, đừng để người lớn thấy được!”

Khúc Ca không hiểu sao mình lại mơ giấc mơ như thế này, lúc tỉnh lại cô còn tự tát cho mình một cái. Quá mất mặt, quá mất mặt rồi. Có một số việc thực sự là đừng bao giờ nghĩ lại, bây giờ nghĩ lại cảm thấy mình lẳиɠ ɭơ không biên giới luôn!

Vừa lẳиɠ ɭơ vừa mất mặt!

Khúc Ca nghĩ đến chuyện ngày trước, đúng là lịch sử đen tối không thể đen hơn mà!

Cô muốn sụp đổ chết luôn cho rồi, đứng lên đánh răng rửa mặt rồi đi ăn sáng đi học.

Trước kia lúc cô cố ý trốn tránh Chu Mộ, kiểu gì cũng phải tìm được cách không đυ.ng mặt anh cho mình đỡ phải xấu hổ. Nhưng sau khi gặp anh một lần vào ngày hôm qua, cô cảm thấy ông trời đang cố tình chơi cô, sao mà ở nhà ăn cũng có thể gặp được Chu Mộ thế này.