Chương 9.3

【Đừng có mơ tưởng với đến Thần Vực của tôi! Hình như bạn đánh giá quá cao tiểu tân binh rồi đấy!】

【Khí chất vững vàng như chó già của họ thực sự rất giống, thôi, nói ra mấy người cũng không nghe.】

【Bạn muốn nghĩ thì tự nghĩ thôi, nói ra là muốn gây sự hả?】

【Thôi bỏ đi, coi như tôi chưa nói gì.】

Lục Văn thấy Ninh Dung nhắm mắt nghỉ ngơi, hắn cũng ngả lưng bên cạnh cô để chợp mắt. Hắn không dám ngủ thật sự, chỉ nhắm mắt nghĩ ngợi lung tung. Thấy Lục Văn hoàn toàn tin tưởng Ninh Dung như vậy, Tần Quyết cũng không nói gì thêm.

Cảm giác mà Ninh Dung đem lại cho hắn... không tệ.

Không giống như Hòa Dã ngoài mềm trong không mềm, Ninh Dung dường như là người trong ngoài như một.

Có lẽ, hắn có thể tin tưởng cô một lần?

Điểm dừng chân tạm thời mà Tần Quyết tìm được bằng "trực giác" không tệ, thời gian trước khi trời sáng trôi qua rất yên bình. Người chơi không tìm đến, dân làng cũng vậy.

Sau khoảng sáu tiếng nghỉ ngơi, Ninh Dung mở mắt, cô nhìn sang Lục Văn đang gắng gượng không để mình ngủ thϊếp đi, nói, “Câu ngủ đi, tôi sẽ canh gác.”

Lục Văn ừ một tiếng, cuối cùng không cưỡng lại nổi cơn buồn ngủ, nghe thấy lời cô, mơ màng nói một tiếng cảm ơn chị, rồi chìm vào giấc ngủ.

Ở một mức độ nào đó, Lục Văn cũng coi như là có chút “ngốc bạch ngọt”, một khi tin tưởng ai đó, hắn sẽ buông bỏ mọi lo lắng, quẳng đi tất cả những do dự.

Tần Quyết suốt đêm không dám nhắm mắt thấy cô nghỉ ngơi xong, do dự vài giây rồi vẫn hỏi, “Cô có kế hoạch gì không?”

Ninh Dung, “Tôi định đi tìm trưởng làng nói chuyện.” Nói xong, cô nhìn Tần Quyết, “Tôi cần anh trợ giúp.”

Dù Tần Quyết không nói thẳng kỹ năng của hắn là gì, nhưng Ninh Dung cũng đoán được đôi chút, nếu muốn tìm trưởng làng, có lẽ dùng kỹ năng của hắn sẽ hiệu quả hơn.

Tần Quyết cân nhắc một lúc rồi gật đầu, “Được.”

—-

Gần trưa, Ninh Dung và nhóm của cô cẩn thận đi xuống núi. Làng đã bị cháy một phần, nhưng phần lớn vẫn còn nguyên vẹn, ví dụ như nhà của trưởng làng không bị ảnh hưởng gì.

Khi họ bước vào làng, một mùi khói còn sót lại sau khi đốt cháy xộc vào mũi, hơi khó chịu.

Trong làng ngoài một số dân làng ở lại để dập lửa, phần lớn đang đuổi theo người chơi. Vì vậy, làng lúc này yên tĩnh đến lạ thường, không sôi động như mọi khi.

Ninh Dung xác nhận với Tần Quyết, “Trưởng làng có ở trong làng không?”

Tần Quyết, “Trực giác tôi cho biết ông ta ở đây.”

Ninh Dung và Lục Văn theo Tần Quyết, tránh được nhiều NPC, từ xa thấy trưởng làng ngồi hút thuốc bên bờ ruộng.

Nghe thấy tiếng bước chân, ông ta không quay đầu lại, “Tìm thấy đám người ngoại lai đó chưa?”

Khi trưởng làng vừa quay đầu lại, Ninh Dung lần thứ ba kích hoạt kỹ năng 【Có tiền có thể sai khiến ma quỷ】.

Lần này, cô trực tiếp ném ra một xấp tiền game, xấp tiền kia phát ra tiếng kêu lạch cạch. Trong ánh mắt kinh ngạc của Tần Quyết và Lục Văn, cô hỏi với giọng bình thản, “Nói cho tôi biết, chìa khóa để thông quan là gì?”

Tần Quyết: ???

Lục Văn: !!!

Khán giả: ...

【Không phải chứ! Tiểu tân binh, cô mạnh bạo vậy sao?!】

【Muốn mạnh mẽ phá cục phải không? Trò chơi này sẽ cho cô hiểu rõ.】

【Còn có thể làm như vậy sao? Không phải chứ, cô ấy lấy đâu ra nhiều tiền game như vậy, tôi thực sự không hiểu nổi.】

【Xấp này bao nhiêu tiền? Chắc khoảng mười tờ hả? Trực tiếp dùng tiền mua chuộc NPC sao】

【Cô có tiền, cô lợi hại!】

Trong những tiếng nghi hoặc và kinh ngạc của người xem, dòng bình luận màu sắc rực rỡ của đại lão lại chậm rãi hiện lên.

【Xem ra, kỹ năng khởi đầu của cô ấy mạnh hơn tôi tưởng.】

Thấy dòng bình luận này, khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đều ngẩn ra một chút.

Những khán giả có bình luận màu sắc rực rỡ và thông thạo quy tắc trò chơi đều là khán giả lâu năm, đến cả đại lão cũng dùng từ "mạnh mẽ" để miêu tả kỹ năng của tiểu tân binh, vậy rốt cuộc kỹ năng của cô ấy là gì?