Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Cùng Bạn Trai Chơi Trò Chơi Vô Hạn, Hóa Ra Đại Cao Thủ Lại Là Chính Tôi

Chương 15.3

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong lòng Chu Ngộ Cảnh nóng như lửa đốt, hóa ra, cảm giác gọi điện thoại cho đối phương mà không ai bắt máy là như thế này sao?

Lo lắng, bối rối, bất an.

Sẽ suy nghĩ lung tung vì đối phương không nghe điện thoại.

Sẽ đoán mò đủ thứ, đối phương đang làm gì, tại sao không nghe điện thoại, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không.

Chu Ngộ Cảnh hít sâu một hơi, đè nén những suy nghĩ hỗn loạn trong lòng, gửi tin nhắn cho Ninh Dung: “Dung Dung, sao em không nghe điện thoại của anh?”

“Em giận rồi sao?”

“Ngoan nào, anh có thể giải thích.”

“Dung Dung, nghe điện thoại đi mà?”

Đáng tiếc là anh đã đợi rất lâu, đối phương vẫn không có hồi âm.

Ninh Dung vẫn đang thương lượng với bà lão, lúc này, phòng phát sóng trực tiếp vốn đã sôi động của cô lại càng thêm náo nhiệt.

Rất nhiều khán giả đã đổ xô vào.

[Cười chết mất, Chu Ngộ Cảnh ở điểm dịch chuyển trò chơi bên cạnh đang điên cuồng gọi điện thoại cho tiểu tân nhân kìa.]

[Ơ? Chu Ngộ Cảnh đã vượt ải [Tuyệt sát] rồi sao?]

[Qua ải rồi, vừa mới xong. Vừa đến điểm dịch chuyển là anh ta đã móc điện thoại ra rồi, tôi tận mắt nhìn thấy biểu cảm của anh ta thay đổi luôn. Thật sự quá buồn cười hahaha. Hóa ra biểu cảm của anh ta cũng có thể phong phú như vậy!]

[Ai hiểu cho anh ấy chứ, lúc nhìn thấy trên điện thoại có nhiều cuộc gọi nhỡ như vậy, gương mặt vốn dĩ không chút cảm xúc của anh ấy vậy mà lại thoáng qua một tia hoảng loạn rõ ràng. Ai mà nói anh ấy mặt đơ nữa, tôi là người đầu tiên không phục!]

[Chết tiệt, sao trước kia tôi không xem phát sóng trực tiếp đến cùng nhỉ, trước đây mỗi lần anh ấy phá đảo trò chơi là tôi lại chạy sang phòng phát sóng trực tiếp của người khác, chưa bao giờ thấy anh ấy biểu hiện như thế nào ở điểm dịch chuyển. Hôm nay là lần đầu tiên nhìn thấy, thật sự rất thú vị! Vẻ mặt hoang mang bất lực ấy, thật sự rất khó tưởng tượng lại xuất hiện trên người anh ấy.]

[Sao tôi lại cảm thấy trong mối quan hệ tình cảm này của Chu Ngộ Cảnh và tiểu Tân binh, Chu Ngộ Cảnh lại là người lép vế hơn nhỉ?]

[Bình thường thôi. Chẳng lẽ khí chất đại tỷ đại trên người tiểu Tân binh kia còn chưa đủ rõ ràng sao?]

[Là người theo dõi livestream từ đầu, tôi xin khẳng định, cực kỳ rõ ràng luôn!]

Ninh Dung còn chưa nhận ra, trên người cô đã có thêm không ít biệt danh -

Tiểu Tân binh, Đại ca tương lai, Đại tỷ...

.

Cơn thịnh nộ trong mắt bà lão dần tan biến, ý định tấn công cũng tạm thời bị dập tắt. Tuy nhiên, bà ta vẫn không hoàn toàn tin tưởng Ninh Dung.

Bà ta nói: "Cô nói cô có tiền, vậy ai có thể chứng minh cô thật sự có tiền? Biết đâu cô cũng giống tên lừa đảo kia, cũng giả danh đại gia thì sao?"

Nói rồi, bà lão lại rút từ trong bao thuốc ra một điếu thuốc lá mỏng, hỏi: "Cô giàu cỡ nào?"

Ninh Dung thản nhiên cười, đáp gọn lỏn: "Xây xong khu nghỉ dưỡng không thành vấn đề."

Khu nghỉ dưỡng hiện mới chỉ xây dựng được một nửa, còn lại là một đống hỗn độn ngổn ngang.

May mà, có vẻ như cô không thiếu tiền.

[Cô ấy nói "xây", "xong", "khu", "nghỉ", "dưỡng", "không", "thành", "vấn", "đề". Tôi chỉ có thể nói, đỉnh của chóp.]

[Giọng điệu bình thản ẩn chứa sự tự tin tuyệt đối. Vậy nên vấn đề đặt ra là, tự tin của cô ấy đến từ đâu?]

[Tiểu Tân binh này thật sự có nhiều tiền đến vậy sao? Đây đâu phải là một con số nhỏ! Theo kinh nghiệm của những người chơi trước đây, lừa gạt NPC chắc chắn là không thể hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh, cứ một mực lừa dối có khi lại kích hoạt điều kiện gϊếŧ người của NPC ấy chứ.]

[Mọi người có nhận ra không? Trên người cô ấy toát ra khí chất của một đại tỷ tương lai!]

[Mặc dù có thể sẽ bị mắng, nhưng tôi vẫn phải nói, vừa rồi có một khoảnh khắc, cô ấy và Vực Thần trông rất giống nhau, cùng chung một sự tự tin, một sự ngông cuồng, một phong thái điềm tĩnh trước mọi sóng gió.]

[Thôi thôi, lầu trên tâng bốc quá rồi đấy. Tôi tuy là fan chân chính của cô ấy, nhưng cũng không dám nói như vậy đâu. Hay là bạn nói thẳng ra là cô ấy sẽ thay thế Vực Thần, leo lên vị trí số 1 trên bảng xếp hạng người chơi luôn đi?]

[Nói vị trí số 1 thì còn quá sớm, hành trình của cô ấy mới chỉ bắt đầu, tương lai thế nào còn chưa biết được. Trước tiên cứ sống sót qua ba lần chơi rồi tính tiếp.]

[Cứ từ từ xem livestream thôi, trước đó có đại lão đã nói livestream này rất thú vị, không biết về sau sẽ còn thú vị đến mức nào.]

.

Bà lão cười khẩy một tiếng.

"Chuyện tin hay không tin cô, một mình bà già này nói không tính. Tôi sẽ đưa cô đi gặp dân làng, nếu họ bằng lòng tin tưởng cô một lần, thì tôi cũng tin tưởng cô."

Ninh Dung gật đầu: "Được."

Có lẽ bởi vì nhiệm vụ chính tuyến đã hoàn thành, nên khi Ninh Dung gặp lại dân làng, trên người họ đã không còn loại hắc khí đặc trưng của NPC trong phó bản kinh dị, chỉ còn lại sự chai sạn với cuộc sống.

Bà lão giải thích lý do bọn họ đến đây.

Nghe nói Ninh Dung muốn giúp họ làm giàu, đám NPC phản ứng dữ dội.

"Không thể nào! Cô ta không thể làm được đâu! Cô ta cũng là kẻ lừa đảo!"

"Tao đã bị lừa một lần rồi, sẽ không bao giờ bị lừa lần thứ hai!"

"Lũ lừa đảo cút hết đi!"

Thấy đám đông ngày càng kích động, Ninh Dung lần thứ tư trong trò chơi này sử dụng kỹ năng [Có tiền có thể sai khiến ma quỷ].

Cô rút ra đồng xu trò chơi cuối cùng trong ví, giọng nói đầy dụ hoặc: "Tôi có thể làm được, điều các người cần làm... chỉ là tin tưởng tôi."

"Mọi chuyện sau này, cứ giao hết cho tôi."

[???]

[!!!]

[Khốn kiếp, tôi tuyên bố, lần này, cô ấy lại giả vờ ngầu thành công rồi!]
« Chương TrướcChương Tiếp »